TN80: Quân Hôn Ngọt Ngào, Chồng Trước Hối Hận Rồi - Chương 459: Tình hình không ổn, lập tức chuồn ngay
Cập nhật lúc: 2025-10-19 09:50:47
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Nói là , sáng sớm hôm , Kiều Giang Tâm dặn dò Triệu Tuyết, sư phụ Đặng và , để gói gia vị nước dùng đủ dùng trong một tuần, nhờ Chu Khang tìm cách xoay xở mua hai vé giường , dẫn Lưu Tân Nghiên lên đường.
Buổi chiều, hai xuất hiện tại cửa hàng Thực Lý Hương.
Đào Tử, Lưu A Hà trông thấy Kiều Giang Tâm mừng rỡ khôn xiết.
“Chị Giang Tâm, rốt cuộc chị cũng trở về , chị những hơn hai tháng đấy, dì ba và dượng ba lo lắng cho chị khôn nguôi. Mỗi dượng ba lên thành phố lấy hàng đều ghé qua cửa hàng một chút, xem chị về .”
Lưu A Hà lấy chiếc cốc chuyên dùng của Kiều Giang Tâm và Lưu Tân Nghiên, tráng qua bằng nước nóng, rót cho hai .
“Lần về thì đừng nữa nhé, hai ở đây, Tiểu Huệ và A Lý cũng ít lui tới hơn, ngay cả Hồ Xương Lương cũng cảm thấy vô vị. Phó viện trưởng Vương cũng cằn nhằn mấy , mắng đồng chí Cố dụ dỗ chị mất tiêu đấy, ha ha ha ha~”
Gặp , Kiều Giang Tâm cũng vui, “Vừa , hôm nay nghỉ ngơi một chút, ngày mai sẽ chợ tự tay xuống bếp, mời chị Tiểu Huệ, Hồ Xương Lương, cô Lưu và cả Phó viện trưởng Vương nữa, cùng ăn một bữa cơm, cũng nhớ lắm.”
Lưu A Hà : “Được, chị cứ sắp xếp . Bố chị và bác cả chị về chắc mừng lắm.”
Kiều Giang Tâm đáp: “Lát nữa sẽ gọi điện về thị trấn, báo với là về . À dì hai ơi, và vẫn khỏe chứ?”
Lưu A Hà tươi: “Khỏe lắm! Hoa Hoa và Thuyên Tử bắt đầu tập . Hồi tháng , chị và bác cả dâu đều dẫn con lên thành phố mua quần áo, sắm đồ cho bọn trẻ. Giang Mộc nhà chị chạy lung tung khắp nơi . Bác cả nhà chị thì tràn đầy sinh lực, miệng tươi ngớt.” Nói , Lưu A Hà hạ giọng, “Vẫn còn là thương vợ lắm đấy.”
Kiều Giang Tâm đùa với dì: “Chà chà, dì , cứ như dượng hai thương vợ . Một tháng dượng lên thăm dì bao nhiêu ? Biết dì thích dưa muối, nào cũng mang cho.”
Đào Tử, Lưu Tân Nghiên thế cũng ha hả.
Lưu A Hà ngại ngùng giơ tay đập nhẹ Kiều Giang Tâm: “Đi đại thành phố một chuyến học hư , giờ cũng trêu chọc dì hai hả?”
Kiều Giang Tâm thấy Lưu Tân Nghiên vui vẻ, càng cảm thấy quyết định đưa cô trở về huyện Ninh là đúng đắn.
Hồ Xương Lương ở cửa hàng đối diện bên đường c.ắ.n hạt dưa, vội vàng chạy sang, tới cửa tiệm lớn tiếng gọi:
“Ôi giời ôi giời, ai về thế ? Bà chủ Kiều, rốt cuộc bà cũng chịu về hả? Hô, đây chẳng là Tây Thi bánh bao xinh của chúng ? Cô còn nhớ đường về thăm ?”
Lưu Tân Nghiên chào Hồ Xương Lương: “Đồng chí Hồ, lâu gặp.”
Hồ Xương Lương lười biếng dựa ngưỡng cửa: “Chà, khách sáo , gọi là Hồ ... À , chẳng lẽ đại thành phố các cô khó xoay xở lắm hả? Một mũm mĩm thế về, mới bao lâu mà bắt đầu héo úa ? Nhìn xem, xem, cái mặt nhỏ , cằm đôi cũng biến mất tiêu . Cái vẻ hồng hào trắng trẻo của cô hết ? Chuyển sang vàng vọt hết ? Mau lên, lát nữa qua chỗ lấy một hũ mật ong về bồi bổ . Giờ thì chứ, vẫn là phong thủy huyện Ninh chúng hơn nhỉ? Phong thủy Tế Châu các cô nuôi . Hồi đó bảo đừng về , cứ bán bánh bao của cô cho , cô chẳng .”
Lưu Tân Nghiên tính Hồ Xương Lương năng là , cũng giận, chỉ liếc mắt đưa tình một cái: “Thôi , đừng lấy mật ong giả của hại nữa.”
Hồ Xương Lương cuống quýt: “Nói bậy! Ai bán mật ong giả? Của hàng xuất xưởng đại công ty, hàng chính hiệu, giả một đền mười.”
Lưu Tân Nghiên chỉ mà .
Hồ Xương Lương đ.â.m ngại: “Anh hùng nhớ chuyện hàn vi, ngựa chiến nghìn dặm còn lúc vấp ngã, huống chi là con .”
Nhìn Lưu Tân Nghiên cãi vã với Hồ Xương Lương, thần thái sống động, nỗi lo lắng cuối cùng trong lòng Kiều Giang Tâm cũng tan biến.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tn80-quan-hon-ngot-ngao-chong-truoc-hoi-han-roi/chuong-459-tinh-hinh-khong-on-lap-tuc-chuon-ngay.html.]
Hồ Xương Lương sai, phong thủy Tế Châu quả thực nuôi nổi chị Tân Nghiên.
Vân Vũ
“Hồ Xương Lương, cái miệng khốn nạn của đấy, cũng chỉ chị Tiểu Huệ chịu thôi.”
“Hai, đừng nhắc nữa. Anh Hồ của các cô giờ độc . Giờ là cái gọi là... ế vàng, vương lão năm kim cương. Mấy nữ đồng chí hâm mộ , cơ hội tới, cứ thế xông lên mà tấn công dữ dội .”
Kiều Giang Tâm và Lưu Tân Nghiên : “Sao thế? Rốt cuộc và chị Tiểu Huệ đường ai nấy hả?”
Hồ Xương Lương đến mức thịt cổ cũng rung lên: “ , chúc mừng .”
Lưu Tân Nghiên mặt đầy vẻ tò mò: “Chuyện gì xảy thế? Tiểu Huệ nghĩ thông hả?”
Hồ Xương Lương gật đầu: “Ừ, nghĩ thông . Anh cũng cái tuổi , nếu cô còn nghĩ thông, đành cưỡng ép, bắt cô đẻ cho thằng con trai .”
“Bộp... Cái tính nóng nảy của Tiểu Huệ, sẽ c.h.ế.t thê t.h.ả.m lắm đấy.”
Hồ Xương Lương xoa xoa má : “ thế, mới một câu thôi, cô cào cho một phát. Sau đó cứ lảng tránh mãi. cũng trách , phía ông bà , chỉ cô mới . Anh thì dám , mà , gậy ông bà sẽ đập cho đầu bươu mất.”
Kiều Giang Tâm nhướng mày: “Vậy giờ thể thoải mái dẫn y tá Tiểu Vân của đến Thực Lý Hương ăn cơm nhỉ.”
Nghe , nụ mặt Hồ Xương Lương lập tức tắt lịm: “Y tá Tiểu Vân của sớm thèm quan tâm , đều do Thái Tiểu Huệ hù dọa, cô chạy mất tiêu. Sau nếu tìm vợ, cứ đổ tại cô .”
Mọi mặt vẻ oán hận của , bật ầm ĩ.
“Ha ha ha ha~”
Nghỉ ngơi một lúc, Kiều Giang Tâm bắt đầu kiểm tra sổ sách. Lưu Tân Nghiên tinh thần phấn chấn, ở cửa giúp khách lấy bánh bao.
Trước đây ở huyện Ninh, tính cách cô vốn nhiệt tình cởi mở, nhiều khách hàng thích cô, một khách quen tới cửa hàng đều hỏi thăm vài câu.
“Ủa, đây chẳng là Tây Thi bánh bao của chúng ? Cháu về hồi nào ?”
“Bác Trương, lâu lắm gặp! Hôm nay bác ăn gì ạ?”
Kiều Giang Tâm đang kiểm tra sổ sách cũng nhiễm tiếng khanh khách của cô, khóe miệng nhịn nhếch lên.
Kiểm tra đối chiếu sổ sách xong một lượt, cô lấy các đơn của nhà cung cấp xem, tuy lộn xộn nhưng Kiều Giang Tâm cũng bận tâm, giờ cửa hàng đều giao cho Lưu A Hà quản lý.
Lưu A Hà cũng học thức cao, chỉ thể đóng dấu đơn giao hàng, trả tiền giữ liên đơn, đến lúc phát lương thì vẫn là em Kiều Hữu Phúc lên giúp.
“Giang Tâm , cụ thể kế toán sổ sách dì rành, nhưng tiền thu về đều để trong tủ, bố cháu lên giúp gửi tiền ba , giấy gửi tiền cũng ở tay họ. À, tháng phát lương, cháu về , dì lo nữa. Về , nhất cháu nên về một hai chuyến mỗi tháng, thì sổ sách dì cũng , thời gian ngắn thì còn đỡ, dài ngày sẽ loạn bét hết. Nhân tiện, tiền của bà cụ bán mì Long Tu cũng thanh toán, dì chỉ đưa những thứ cháu dặn đó, còn đều đang nợ.”
Kiều Giang Tâm gật đầu với Lưu A Hà: “Dạ, ạ. Lần về, cháu nên ở vài ngày. Về chị Tân Nghiên sẽ phụ trách kế toán, chị sẽ quản lý cửa hàng ở bên . Trước đây là do bận việc bên Tế Châu, giờ bên đó định , cháu cũng rảnh tay hơn. Về mỗi tháng cháu cũng nên về hai chuyến.”