TN80: Quân Hôn Ngọt Ngào, Chồng Trước Hối Hận Rồi - Chương 448: Chịu Ba Phía Hơi, Đi Tìm Chỗ Dựa
Cập nhật lúc: 2025-10-19 09:48:56
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Vương Lạc và Chu Đam cãi , thậm chí còn động tay động chân, Lưu Tân Duyệt kẹt ở giữa là khó xử nhất.
Một bên là đẻ của cô, một bên là chồng, cái khó là cô còn sống chung một mái nhà với chồng.
Quan trọng hơn cả là, chồng còn... thua trận......
Lưu Tân Duyệt dám thở mạnh, thậm chí còn dám mở miệng an ủi, chỉ sợ ngọn lửa chiến tranh sẽ lan đến .
Đằng nào bên phía Chu Đam cũng chịu yên, bà kéo Lưu Tân Duyệt bắt cô phân xử trái.
Còn bên Vương Lạc thì cũng lóc với Cố Vân Hải, Cố Vân Hải ít nhiều cũng trút giận lên vợ.
Lưu Tân Duyệt thực sự chịu nổi nữa, liền vin cớ cãi vã với Cố Vân Hải vài câu, trở về nhà đẻ ở.
Vừa mới trốn về như xong, trong mắt Vương Lạc, đó chính là Lưu Tân Duyệt về phía đẻ.
Vương Lạc tức đến mức suốt ngày ở nhà c.h.ử.i bới, c.h.ử.i đến nỗi Cố Hồng Bân và Cố Vân Hải đều về nhà nữa, bà tức giận đến mức ngày nào cũng lóc ở nhà.
Vòng luẩn quẩn cứ thế tiếp diễn, Cố Vân Hải vì Vương Lạc lóc nên càng thêm tức giận Lưu Tân Duyệt, Lưu Tân Duyệt Cố Vân Hải trút giận, về nhà trút giận lên Chu Đam.
Cuối cùng, Chu Đam và Lưu Tân Duyệt cũng cãi một trận, bà cảm thấy đứa con gái bạc nuôi .
Lưu Tân Duyệt, kẹt giữa hai làn đạn, dày vò khổ sở nên lời, rõ nguồn cơn của chuyện là do cô tìm Lưu Tân Nghiên, Kiều Giang Tâm đánh.
Trong lòng cô oán hận Kiều Giang Tâm và Lưu Tân Nghiên đến tận xương tủy.
"Chào mừng quý khách~"
Lưu Tân Nghiên thấy khách bước , vội vàng dậy chào đón.
Ngẩng đầu lên , thì là Âu Dương Nhược Phi.
Nụ gượng gạo nở mặt cô lập tức nhạt bớt, "Bác sĩ Âu Dương, đến dùng bữa ạ?"
Âu Dương Nhược Phi gật đầu, "Ừ, danh tiếng của Minh Trang Trang gần đây ở quân y viện lớn, đến để mở mang tầm mắt."
Khách đến là khách, Lưu Tân Nghiên dẫn Âu Dương Nhược Phi tới một bàn bốn cạnh cửa sổ.
Ngẩng đầu gọi một tiếng, "Triệu Tuyết~"
Triệu Tuyết vội vàng cầm thực đơn tới.
Vân Vũ
Lưu Tân Nghiên định rời .
Âu Dương Nhược Phi bóng lưng cô rời , lòng đầy suy tư.
"Chào đồng chí, mời xem qua thực đơn ạ. À, tiệm chúng cúc, xuân, còn Phổ Nhĩ, dùng loại nào?"
"Trà xuân ."
Âu Dương Nhược Phi ngoan ngoãn lật xem thực đơn, đợi Triệu Tuyết , liền chỉ món đó , "Cho một thùng canh nhỏ, món 'Sen đồng trăng tỏ'..."
Triệu Tuyết ghi món xong đặt bếp, Âu Dương Nhược Phi dậy, hướng về phía quầy thu ngân nơi Lưu Tân Nghiên đang .
"Dạo ... em ?"
Giọng nhẹ, âm điệu mang theo sự quan tâm hề che giấu.
"Anh , bác mẫu của em đến gây khó dễ cho em ?"
Thấy Lưu Tân Nghiên thèm đáp, Âu Dương Nhược Phi thở dài, "Tân Nghiên, chúng lớn lên cùng từ nhỏ, bao giờ nghĩ chúng trở nên xa cách đến . Thực trong lòng em hiểu rõ, bao giờ tổn thương em."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tn80-quan-hon-ngot-ngao-chong-truoc-hoi-han-roi/chuong-448-chiu-ba-phia-hoi-di-tim-cho-dua.html.]
"Dù chúng duyên phận, cũng hy vọng em coi như một trai. Nếu khó khăn gì, em thể tìm bất cứ lúc nào."
"Em gầy nhiều quá, nếu như cô chú còn tại thế, thấy em như chắc sẽ xót xa lắm, đặc biệt là chú. Anh còn nhớ lúc nhỏ, Hoài Quân trong khu tập thể giành bánh của em, đẩy ngã em, khiến cằm em một vết rách chảy máu, mắt chú đỏ ngầu, lập tức đuổi theo đến tận nhà , dọa cho Hoài Quân oà , đó vẫn là bố dẫn đến xin em, chú mới chịu thôi..."
Nghe Âu Dương Nhược Phi nhắc đến bố , trong mắt Lưu Tân Nghiên thoáng qua một tia hoài niệm.
"Em vẫn , cảm ơn quan tâm. Anh mau về chỗ , lát nữa đồ ăn lên ."
Âu Dương Nhược Phi cảm nhận sự cự tuyệt của cô, gật đầu, "Được, em là . Giờ , việc em rời khỏi quân y viện lẽ là một chuyện ."
"Chuyện đây, xin . Là quá cố chấp, thể chấp nhận việc em rời , cố chấp bù đắp, nóng lòng em thấy sự đổi của , mà quan tâm đến cảm nhận của em."
"Sau , như đồng chí Kiều , em cứ coi như trai bên ngoại . Đợi Bành Chí Hoa trở về, sẽ đưa em lấy chồng. Sau nếu dám bắt nạt em, sẽ bảo vệ em. Cô chú lẽ cũng hy vọng như ."
Sự phòng trong mắt Lưu Tân Nghiên lỏng lẻo hơn một chút. Cô và Bành bắt đầu , cô cũng hy vọng Âu Dương Nhược Phi đừng quấy rầy cô nữa.
"Anh thể nghĩ thông là . Sau mỗi hãy sống cuộc đời của ."
Đằng xa, Triệu Tuyết hướng về phía Âu Dương Nhược Phi gọi, "Đồng chí ơi, món ăn của lên đủ ."
Âu Dương Nhược Phi gật đầu với Lưu Tân Nghiên, trở về chỗ .
Lưu Tân Nghiên thở phào nhẹ nhõm. Cô và Âu Dương Nhược Phi lớn lên cùng từ nhỏ, cô luôn ánh hào quang của . Anh trai, học hành chăm chỉ, đối đãi với lễ phép, đối với bệnh nhân thì kiên nhẫn. Anh chỉ là yêu cô, nhưng thực sự cũng bao giờ chủ động điều gì tổn thương cô.
Lưu Tân Nghiên cũng bao giờ nghĩ là kẻ , giờ thể nghĩ thông, trong lòng cô thấy vui.
Bởi vì bản cô từng là một y tá, đời ai hảo, lập trường của bệnh nhân, Âu Dương Nhược Phi thực sự là một bác sĩ .
Âu Dương Nhược Phi dường như thực sự nghĩ thông, khi ăn cơm thanh toán, chào Lưu Tân Nghiên rời .
Chẳng lẽ đuổi khách đang , huống chi mở cửa ăn, Lưu Tân Nghiên cũng lịch sự vẫy tay chào, "Anh cẩn thận, mong ghé ủng hộ."
Lưu Tân Duyệt kẹt giữa nhà chồng và nhà đẻ, cứ như cái bao cát cho trút giận. Hôm đó, đường , cô gặp Vương Lạc, còn mắng xối xả vài câu.
"Rốt cuộc vẫn là con đẻ, thương đẻ của . Không giống như chồng, đối xử với cô như con gái ruột cũng vô ích."
Lưu Tân Duyệt mặt mày tái nhợt, "Mẹ, ơi, con ý đó."
Vương Lạc mặt lạnh như tiền, thèm đáp.
Lưu Tân Duyệt về đến nhà, Chu Đam liếc cô một cái cũng bật một tiếng khẩy lạnh lùng.
"Hôm qua còn trách nữa ? Giờ còn về ? Thảo nào con gái là phận đồ bỏ tiền mua, nuôi cô hơn hai mươi năm, cô mới về nhà họ ba năm..."
Lưu Tân Duyệt thấy giọng điệu lẩm bẩm ngừng của Chu Đam, nhớ đến việc mấy hôm nay Cố Vân Hải cũng giở mặt giận dỗi với cô, Vương Lạc cũng trách móc cô, giờ đẻ như thế , thực sự phát điên mất.
Cô đ.á.n.h rầm một tiếng đóng sầm cửa , ngăn cách với những lời ca thán bên ngoài.
Hôm , Lưu Tân Duyệt nghỉ, kìm nén cơn tức, cô dẫn theo hai bạn chơi khá , đến Minh Trang Trang ăn cơm.
Lưu Tân Nghiên thấy Lưu Tân Duyệt bước cửa, trong lòng chìm xuống. Không cần nghĩ cũng , đây chắc chắn là đến gây sự.
Quả nhiên, Lưu Tân Duyệt dẫn theo hai nữ đồng chí xuống là bắt đầu bới lông tìm vết.
Trước tiên là chê ngon, mở thực đơn là giương giọng c.h.ử.i gian thương.
Lưu Tân Duyệt thực đơn trong tay, giọng điệu phóng đại, "Bồ câu thì là bồ câu , còn đặt tên là 'Chim liền cánh', hoa mỹ phô trương. Một con bồ câu non mà sáu tệ rưỡi, năm tệ chợ thể mua một con gà béo bốn, năm cân . Bồ câu non mới mấy lạng chứ? Đến tư bản còn đen tâm đến ."
Hai nữ đồng chí , một tên là Trần Xuân Mai, là bạn của Lưu Tân Duyệt, từ nhỏ chơi chung một phách với cô .
Người còn tên là Chu Phân, là em họ của Trần Xuân Mai.
Trần Xuân Mai lời của Lưu Tân Duyệt, ánh mắt liếc về phía Lưu Tân Nghiên ở quầy thu ngân, "Hừ~, ăn cơm mà còn 'Chim liền cánh' nữa. Mặt dày. Người hổ, đặt tên món ăn cũng chẳng hổ."