TN80: Quân Hôn Ngọt Ngào, Chồng Trước Hối Hận Rồi - Chương 443: Lời Khuyên Của Cảnh Vệ
Cập nhật lúc: 2025-10-19 09:48:51
Lượt xem: 3
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Trong phòng bệnh của Quân y viện, Cố Khánh Dũng đang giường báo, viên cảnh vệ bước , "Thủ trưởng, bên phía Tham mưu trưởng họ Dư gọi điện thăm hỏi, và cũng thuận miệng nhắc một câu, Vân Châu thả . Ông lệnh nghiêm khắc, yêu cầu mặt doanh trại đến thăm hỏi Thủ trưởng."
Cố Khánh Dũng trong lòng hiểu rõ, lão Dư đang cho bước đệm để xuống thang đây, đồng thời cũng ý hòa giải mối quan hệ giữa và đứa cháu nội Cố Vân Châu trong chuyện .
"Hừ, hừ~"
"Được, . Tâm ý của nhận lấy. Thằng khốn nạn , thật quá đáng quá, cái bộ mặt già của đều nó cho mất hết. Nó thật sự chút lưu tình a, nếu mối quan hệ bao nhiêu năm giữa và lão Dư, thật sự sẽ mất lòng c.h.ế.t ."
Viên cảnh vệ chút hiểu, "Thủ trưởng, đằng nào cũng thích, ngài hà tất kẻ ác ? Bản quan hệ giữa và nhà khá căng thẳng, ngài , chẳng là đẩy càng ngày càng xa ?"
"Nếu về bối cảnh, về sự hỗ trợ mà bên phía nữ thể mang , thì với năng lực của Vân Châu, những thứ , sự khác biệt cũng lớn lắm ? Đứa trẻ đó cũng coi như là do nó lớn lên, bao nhiêu năm , cũng thấy nó thật sự thứ gì."
"Trước đây ngài bảo nó rời xa cha đến doanh trại, nó liền rời xa cha đến doanh trại. Về ngài bảo nó xông lên phía , nó liền xông lên màng tính mạng. Mọi bảo nó đính hôn là nó đính hôn, bảo nó thối hôn để tránh , nó liền . Thủ trưởng, chuyện khó , nhưng việc và nhà trở nên như thế , là lý do từ phía ."
"Bao nhiêu năm , cái gì cũng theo nhà. Bây giờ khó khăn lắm mới một nữ đồng chí mà tự thích, lẽ nên ủng hộ ?"
Cảnh vệ Lão Trương là một hán tử ba mươi bảy, ba mươi tám tuổi, theo Cố Khánh Dũng hơn hai mươi năm , Cố Khánh Dũng cũng xem là ngoài.
"Tiểu Trương, ngươi hiểu . Trong chuyện , cái chính là gia thế, cũng là bối cảnh, mà là do nữ đồng chí họ Kiều đối với nhà họ Cố cũng ác cảm."
"Bây giờ Vân Châu và nhà trở nên như thế . Nếu để hai đứa họ ở bên , cô xúi giục, thì quan hệ chẳng càng căng thẳng hơn ? Nếu cô là , hòa nhập với nhà họ Cố, thì cái gì cũng dễ . ngươi xem, cô và nhà họ Cố là tình huống thế nào?"
"Vương Lạc dù ưa nữa, ít nhất cũng là một bậc trưởng bối chứ? Cô còn thể tay, còn hai hôm , ngươi họ gặp trong bệnh viện ? Ngươi xem cái sự ồn ào , còn chuyện gì mà trong mắt cô nhà họ Cố ."
"Nếu thật sự cho cô chút sắc mặt , thì chẳng cung phụng cô lên ?"
Giọng điệu Cố Khánh Dũng , "Hơn nữa, một nhà tự đóng cửa cãi còn đỡ, nhưng cái tính cách chịu thiệt thòi của cô , nếu thật sự theo Vân Châu, sẽ gây bao nhiêu chuyện nữa. Vợ của Vân Châu, thể giúp sức cho thì cũng chấp nhận , nhưng ít nhất nên kéo chân chứ?"
"Sức lực của đều dồn công việc, trong doanh trại. Suốt ngày theo cô để dọn dẹp đống lộn xộn, nhà họ Cố thì ? Nhà họ Cố là giao tay ."
Viên cảnh vệ lắc đầu, "Thủ trưởng, ngài là kẻ trong cuộc nên mê . Lần ngài cũng gặp , chính ngài cũng là một cô gái trẻ tinh . Ngay cả khi đối mặt với ngài cũng thản nhiên rộng rãi, chút gì tiểu gia tử khí. nghĩ ác cảm của cô với nhà họ Cố, lẽ là do xót thương cho những gì thằng bé Vân Châu trải qua."
"Nếu đúng là như , thì chẳng càng chứng minh tấm chân tình của cô dành cho Vân Châu ?"
Vân Vũ
"Trên đời , chỉ cần kẻ ngốc, thì ai cũng quan hệ với nhà chồng. Nếu đổi thành một cô gái bình thường, Vân Châu quan hệ với nhà , thì cần ngài , cũng sẽ chủ động khuyên Vân Châu hòa giải với nhà, để lấy cảm tình từ nhà chồng. cô như , chẳng càng chứng tỏ cô thản nhiên rộng rãi, xem trọng chỉ riêng bản Vân Châu ?"
Thấy Cố Khánh Dũng gì, Lão Trương khuyên, "Hơn nữa, vụ Vân Châu gây ồn ào ở quân khu , ngay cả mặt mũi của Tham mưu trưởng họ Dư cũng thèm cho. Đồng chí Thái, một nữ đồng chí, cũng liên lụy theo. Có thể thấy tấm lòng của đối với đồng chí Kiều kiên định đến nhường nào. Ngài dù còn ý định nữa, thì cô gái nhà ai còn dám đến mặt nữa?"
"Ngài cứ tiếp tục như , là những chuyện mất lòng thôi. Mấy vị lãnh đạo khác dễ chuyện như Tham mưu trưởng họ Dư . Theo thấy, ngài thử chấp nhận đồng chí Kiều xem ."
"Ít nhất, đừng nên đ.á.n.h cặp uyên ương khi tình cảm của hai họ đang nhất. Ngài càng phản đối, họ càng đồng lòng hiệp sức. Chi bằng cứ để mặc cho nó phát triển. Nếu thật sự hợp, thì bao lâu , bản họ sẽ mâu thuẫn. Có mâu thuẫn thì tình cảm sẽ nhạt dần. Đến lúc đó ngài tay, chẳng hơn ?"
Cố Khánh Dũng trầm mặc. "Hừ, bây giờ đến nước , nó chặn hết đường lui của , còn thể gì nữa? Đành thôi."
Lão Trương thấy thủ trưởng chịu , trong lòng cũng vui, "Vậy lát nữa đến thăm ngài, ngài đừng giở sắc mặt nhé, chuyện tử tế . Rốt cuộc cũng là do chính ngài nuôi lớn mà, lẽ nào thật sự trở nên xa cách ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tn80-quan-hon-ngot-ngao-chong-truoc-hoi-han-roi/chuong-443-loi-khuyen-cua-canh-ve.html.]
Cố Khánh Dũng suy nghĩ một lát, cảm thấy những lời của Tiểu Trương hình như cũng lý.
Tâm tình u uất bắt đầu chuyển biến , đối với việc Cố Vân Châu sắp đến cũng bắt đầu chút mong đợi.
Trước đây là do quá nôn nóng, ngược khiến quan hệ ngày càng trở nên căng thẳng. Lúc đúng là nên ngược Vân Châu.
Thế là chờ đợi, cả buổi sáng trôi qua.
Trưa đến, Vương Lạc mang cơm đến, Cố Khánh Dũng liếc phía lưng bà , "Chỉ ngươi thôi?"
Nụ của Vương Lạc khựng , "Dạ, cha, chỉ con thôi. Vân Hải đang ở đơn vị. Tân Duyệt dạo cũng biểu diễn. Đợi họ về, con sẽ bảo họ đến thăm cha."
Cố Khánh Dũng mím môi, gì thêm, nhưng Vương Lạc bắt đầu bồn chồn.
Thật là khó hiểu, cái tính tình giống như thời tiết , lúc thì âm u lúc thì mưa dông, khó chiều như , bà thật là khổ quá, đúng lúc cả nhà chỉ bà , nên chuyện ở đây chỉ bà đến thôi.
"Được , việc gì thì ngươi về ."
Cố Khánh Dũng thấy bộ mặt hoảng sợ của Vương Lạc, như thể trông đáng sợ đến mức ăn tươi nuốt sống bà . Đã ngu ngốc thì thôi, cái dũng khí còn bằng Kiều Giang Tâm, đứa từ nông thôn .
Vương Lạc như nhận đặc xá gì đó, "Dạ , cha ngài nghỉ ngơi , con phiền ngài nữa."
Sắc mặt Cố Khánh Dũng càng khó coi.
"Tiểu Trương, Tham mưu trưởng họ Dư Vân Châu sáng sớm thả ?"
Viên cảnh vệ thể cảm nhận tâm trạng của Cố Khánh Dũng, "Dạ, đúng . Chắc là chuyện gì đó bận ."
Cố Khánh Dũng mặt đen , "Còn chuyện gì quan trọng hơn việc lão già như đang viện nữa?"
Đến khi Cố Vân Châu dẫn Kiều Giang Tâm dạo bách bộ lòng vòng mới đến nơi, thì là xế chiều, gần bốn giờ .
Tâm tình của Cố Khánh Dũng, từ mong đợi lúc sáng sớm, đến bồn chồn lúc giữa buổi sáng, đến tức giận lúc trưa, đến phẫn nộ lúc xế chiều, và bây giờ thì... tức đến no .
Nhìn thấy Kiều Giang Tâm phía Cố Vân Châu, Cố Khánh Dũng cuối cùng cũng Cố Vân Châu gì.
"Ngươi còn đến ?"
Cố Vân Châu mặt lạnh như tiền, "Ông nội, Tham mưu trưởng họ Dư trách ông , thôi cũng đấy. Tài nguyên y tế quốc gia vốn khan hiếm, nên dùng cho quần chúng thật sự nhu cầu. Ông là một lãnh đạo, càng nên lấy gương..."
Kiều Giang Tâm còn ở bên cạnh nháy mắt duyên, "Ôi Cố, nhỏ chút thôi, để ngoài thấy thì mặt mũi ông nội bỏ cho đây~"