TN80: Quân Hôn Ngọt Ngào, Chồng Trước Hối Hận Rồi - Chương 425: Nỗi Bất Đắc Dĩ Của Trần Văn Đức

Cập nhật lúc: 2025-10-19 09:48:33
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thôn Cao Thạch.

Trần Văn Đức xắn ống quần, để chân trần, giơ cuốc theo lưng Trần Hữu Lượng đồng việc.

Trên từng luống đất, Trần Hữu Lượng dẫn đầu , dùng cuốc đào từng hố một. Trần Văn Phong, chân vẫn còn khập khiễng, đeo một túi nhỏ đựng hạt giống, nách trái còn kẹp một cái nia, trong nia đựng phân ủ.

Anh khập khễnh theo cha, những hố đất cha đào xong, bỏ hai ba hạt giống thêm một nắm phân bón.

Còn Trần Văn Đức thì theo lưng Trần Văn Phong, giơ cuốc, chịu trách nhiệm lấp đất.

Trần Văn Tú gánh một gánh phân đổ lên tấm bố rách trải sẵn bên cạnh, lau mồ hôi trán, tiếp tục bước lên núi.

Năm nay nhà họ Trần dọn tro cỏ khá muộn, những chỗ chân núi đều khác chiếm hết, đống tro cỏ nhà họ đành đốt ở lưng chừng núi. Giờ bắt đầu gieo cấy vụ xuân, gánh từng gánh một xuống.

Vốn dĩ thời gian mưa nhiều, thêm đó là con đường đất lầy lội gập ghềnh, đến chuyện gánh xuống, leo lên đó thôi khó khăn vô cùng.

Trần Văn Tú ba đàn ông ngoài ruộng, khóe miệng nở một nụ chua chát. Rõ ràng trong nhà ba đàn ông, mà công việc vất vả nhất rơi tay cô, một đứa con gái.

Điều khiến cô hoảng sợ hơn cả nỗi khổ lao động là chuyện hôn nhân của cô gần đây gia đình để ý. Trần Hữu Lượng buông lời ngoài, sính lễ của cô là năm trăm đồng.

Ngoài điều kiện sính lễ năm trăm, còn điều kiện nào khác.

Không yêu cầu gia thế, quy định tuổi tác, cũng chẳng bất kỳ điều kiện gì.

Nghĩa là, chỉ cần bỏ năm trăm đồng, dù là mù, què ông lão, Trần Hữu Lượng cũng ý kiến.

Còn đối với chuyện , Trần Văn Phong thì tỏ dửng dưng, thậm chí còn tán thành.

Bởi vì từng khuyên Trần Văn Tú bằng giọng điệu chua ngoa: "Nhà nào thể bỏ năm trăm đồng sính lễ, điều kiện chắc chắn tệ . Gả cho loại nhà nghèo đến vợ cũng lấy nổi, chi bằng gả cho loại , ít còn sống sung sướng."

Chỉ Trần Văn Đức nhíu mày, khuyên Trần Hữu Lượng vài câu: "Điều kiện của cha khác gì bán con gái? Như thế sẽ chỉ trỏ lưng, thể diện của nhà họ Trần chúng ..."

lời còn dứt, Trần Hữu Lượng chặn : "Mày còn xương sống? Mày còn thể diện? Năm trăm là bán con gái? Thế tại lúc mày cứ nhất định mua vợ? Mày mà năng lực, tao bán con gái ?"

Vân Vũ

Mấy câu khiến Trần Văn Đức vốn đang sống co rúm càng dám hé răng nửa lời.

Làm việc hai tiếng, cánh tay Trần Văn Đức mỏi nhừ đến mức giơ lên nổi, cảm giác trơn trượt chân càng khiến ghê tởm đến buồn nôn. Hắn nghiến chặt răng, dù trong lòng uất ức đến mức nổ tung, nhưng buộc tiếp tục vung cuốc.

Trong mơ cũng từng nghĩ sẽ sống những ngày tháng như thế .

Bây giờ, chỉ thể trông chờ tin tức về cuốn "Leo Núi" của .

Mấy dân trong thôn đến ruộng ở ruộng bên cạnh trêu chọc : "Ô, đây chẳng là sinh viên đại học họ Trần ?"

"Sinh viên đại học họ Trần cũng xuống ruộng ? Hôm nay hiếm thật đấy~"

"Ha ha ha, Hữu Lượng , hồi đó với mà, học nhiều chữ cũng bằng vung cuốc cho giỏi, sản vật ruộng mới là thứ thiết thực. Nhà văn dễ ."

Trần Hữu Lượng quen với những lời châm chọc kiểu , đầu liếc lạnh Trần Văn Đức một cái im lặng.

Bởi vì chính cũng cảm thấy họ sai, nếu Trần Văn Đức nhận thức rõ thực tế, lòng tham cao hơn trời, nhà họ Trần dồn đến bước đường .

Nguồn cơn suy bại của nhà họ Trần, bắt đầu từ việc Trần Văn Đức lấy Trì Tố Trân.

nhiều lời châm chọc của dân làng, Trần Văn Đức vẫn thấy khó chịu vô cùng, những đốt ngón tay nắm chặt cán cuốc trắng bệch, mặt đỏ bừng, nỗi hổ lớn lao khiến chỉ cúi gằm mặt xuống đất.

Hắn nghĩ đến kiếp trong mơ, nếu như, nếu như lúc đó lời Xa Kim Mai như trong mơ, tất cả thứ liệu ...

Thu xếp xong việc đồng áng về nhà, Trần Hữu Lượng và Trần Văn Phong phịch xuống ghế nghỉ ngơi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tn80-quan-hon-ngot-ngao-chong-truoc-hoi-han-roi/chuong-425-noi-bat-dac-di-cua-tran-van-duc.html.]

"Trần Văn Tú, gì mà lề mề thế? Nhanh nhanh bếp nấu cơm , đói c.h.ế.t ."

Trần Văn Phong xoa bóp chân hét cửa.

Trần Văn Tú, gánh hàng cả buổi sáng, còn kịp rửa sạch bùn đất chân, vội vã ôm củi bếp bếp.

Trần Văn Đức đang rửa tay thấy khuôn mặt mệt mỏi của Trần Văn Tú, lên tiếng an ủi: "Văn Tú, em cố chịu đựng thêm chút nữa, đợi khi sách của trai đăng..."

Trần Văn Tú gượng gạo nở một nụ với , đợi hết ôm củi bước nhà bếp.

Khi đầu , nụ mặt tan biến, trong mắt thoáng ánh lên vẻ khinh bỉ.

Đợi sách của trai đăng? Sách thể đổi lấy cơm áo gạo tiền? Đợi dẫn đến những ngày tháng ?

Hồi đó cũng với như , kết quả là chờ đến c.h.ế.t cũng thấy.

Sau đó cũng với Trì Tố Trân như , kết quả là Trì Tố Trân chờ đến hủy hoại cả đời, chờ đến nhà tan cửa nát cũng thấy.

Rồi , với Kiều Đại Nha như , với cha như , với chính cô như ...

Trần Văn Đức sắc mặt hoài nghi rõ rệt của Trần Văn Tú, trong lòng cũng ngượng ngùng, nhưng nhiều hơn là nỗi hổ vì bất tài.

Cảm giác bất lực tràn ngập ngũ tạng lục phủ, hiểu, chỉ theo đuổi ước mơ của thôi, tại trở thành như thế ?

Ăn cơm xong, Trần Hữu Lượng và mấy bắt đầu nghỉ ngơi, dưỡng sức cho buổi lao động chiều.

Trần Văn Đức liều sang nhà tam thúc mượn xe đạp, định lên bưu điện huyện hỏi thử thư của .

Đường Hương Ngọc mặt đen như mực theo bóng lưng Trần Văn Đức rời , kéo dài giọng mắng ch.ó mắng mèo: "Ngày tháng chịu sống, cứ suốt ngày mơ mộng hão huyền, ba ngày hai bữa mượn thứ nọ thứ , hỏng đền nổi, lớn bao nhiêu tuổi , một chút liếc mắt đưa tình cũng ..."

Trần Văn Đức dừng bước một chút, gắng gượng chịu đựng sự bối rối, giả vờ hiểu lời Đường Hương Ngọc, đẩy chiếc xe đạp .

Hắn nhất định sẽ thành công, nhất định.

Viết lách, là cơ hội duy nhất để lật , dù chịu áp lực lớn đến , cũng sẽ từ bỏ.

Trước cửa bưu điện, Trần Văn Đức lịch sự cất lời chào nhân viên quầy.

"Đồng chí chào ."

Nhân viên ngẩng đầu lên: "Ồ, là đồng chí Trần . Không thư của , cần cách ngày chạy lên huyện gì. Thư đến chúng sẽ nhân viên bưu điện gửi xuống. Anh cách ngày chạy lên huyện, chẳng lỡ việc của ?"

Trần Văn Đức mặt co cứng: "À, tiện ngang qua, tiện thể hỏi thử."

Nói xong, chuồn thẳng.

Ở góc xa, Trì Tố Trân, vàng võ gầy gò, dùng khăn trùm kín đầu, ánh mắt độc địa theo bóng lưng Trần Văn Đức.

Môi cô là da bong tróc, má trái do thương trong vụ hỏa hoạn , da kéo căng khiến bộ khuôn mặt biến dạng, cho ngũ quan vốn xinh méo mó.

Cha c.h.ế.t , nhà thì thể trở về nữa, ngay cả cũng thèm quan tâm đến cô . Cuộc đời tươi của cô kịp bắt đầu, dập tắt trong tay Trần Văn Đức.

Vốn là một nữ thanh niên trí thức nhiều theo đuổi, giờ đây trở thành tai tinh trong huyện khinh ghét.

Là Trần Văn Đức, hủy hoại cả cuộc đời cô !

 

Loading...