TN80: Quân Hôn Ngọt Ngào, Chồng Trước Hối Hận Rồi - Chương 417: Cứ Việc Mơ Giấc Mơ Cao Gối Anh Nhiên Đi!
Cập nhật lúc: 2025-10-19 09:48:25
Lượt xem: 4
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Nhìn Vương Lạc đang vênh váo tự đắc Kiều Giang Tâm bẻ ngược ngón tay, kêu thét t.h.ả.m thiết thụp xuống đất, Lưu Tân Nghiên vội vàng bước tới ngăn cản.
"Giang Tâm, Giang Tâm, em bình tĩnh , thả ."
Dù Cố đại ca thiết với nhà nữa, thì đây cũng là ruột của Cố đại ca. Tính tình của Giang Tâm cô hiểu rõ, vốn là chịu thiệt thòi nhất. Lưu Tân Nghiên thực sự sợ Giang Tâm màng hậu quả, đ.á.n.h Vương Lạc dạng tương tự như Âu Dương Nhược Phi.
Nhỡ trong lòng Cố đại ca chút gì đó vui, chẳng là ảnh hưởng đến tình cảm của hai ?
"Giang Tâm, buông tay , em buông tay ."
Với sự giúp đỡ của Lưu Tân Nghiên, Vương Lạc rốt cuộc cũng giải cứu ngón tay của .
Bà ôm lấy ngón tay, bệt đất, nước mắt lưng tròng, Kiều Giang Tâm đầy sợ hãi.
Mười ngón tay đều nối liền với tim, đau c.h.ế.t ! Tay bà gãy chứ?
Kiều Giang Tâm mặt đen sầm, bước lên một bước, khiến Vương Lạc sợ hãi khẽ run lên.
" ghét nhất là khác lấy ngón tay chỉ mặt . Bà còn dám chỉ nữa, sẽ bẻ gãy ngón tay của bà."
Vương Lạc thấy lời , chỉ dám cúi đầu thút thít, căn bản dám ngẩng lên, bà sợ Kiều Giang Tâm đánh.
Kiều Giang Tâm phiền đến mức buông lời quát: "Khóc cái gì mà !"
Vương Lạc run lên, tiếng nhỏ dần.
Kiều Giang Tâm chống nạnh, phùng mang trợn mắt mắng thẳng mặt bà : "Bà ngu ? Bị lợi dụng tay sai mà cũng . Một bà già như bà dám múa may đến mặt ? Nếu tình cảm của Cố, hôm nay nhất định sẽ cho bà bạn cùng bệnh viện với Âu Dương Nhược Phi.
Loại đồ bỏ như Âu Dương Nhược Phi đó, đến mặt bà thể lời ho gì chứ? Anh Cố gặp như bà, đúng là xui xẻo vô cùng. Làm gì cũng xong, kéo đùn kéo đè thì giỏi.
Còn bà cho phép? Có cần bà cho phép ? Bà quản ? Hai con mắt to thế mà chẳng cao thấp.
cho bà , chuyện bà gặp hôm nay đều là do Âu Dương Nhược Phi xúi giục. Hôm nay xông ký túc xá nữ đ.á.n.h , đ.á.n.h , chúng đ.á.n.h cho một trận.
Bà trả thù thì tìm mà trả. Bị mắng một trận oan cũng thôi , đợi con trai bà trở về, chừng còn trách bà. Tình hình còn rõ ràng khác xúi giục đến đây gây chuyện. Ông nhà bà chắc cũng tặng bà hai cái tát.
Còn vội vã xông đến mặt , cho bước cửa nhà họ Cố? Bà cầu xin cũng . Coi nhà họ Cố của bà là chỗ nào hiếm lắm ? Một lũ yêu ma quỷ quái, tránh còn kịp, bệnh gì mà chui ?
Nếu bà vì chuyện mà đến, thì cứ việc cái giấc mơ cao gối an nhiên của bà ..."
Vương Lạc mắng đến m.á.u huyết dồn lên, há miệng mắng trả.
ngẩng đầu đối diện với ánh mắt giận dữ như lửa phụt của Kiều Giang Tâm, bà luống cuống tránh . Kiều Giang Tâm còn đáng sợ hơn cả lão gia.
Lão gia chỉ mắng bà , bao giờ động tay động chân với bà. Lão gia dù đ.á.n.h thì cũng chỉ đ.á.n.h con trai, bao giờ đ.á.n.h con dâu.
con mụ đàn bà thô lỗ Kiều Giang Tâm chắc chắn sẽ đ.á.n.h bà , đ.á.n.h mắng loại đó. Bà mắng , đ.á.n.h , bà dám.
"Chị Nghiên, thôi. Thật phí nước miếng."
Kiều Giang Tâm liếc Vương Lạc đang đất thút thít ngừng, kéo Lưu Tân Nghiên rời .
Mãi cho đến khi hai chiếc xe ba bánh chạy qua mặt, rời xa dần, Vương Lạc mới vịn tường dậy.
"Hu hu, thật quá đáng..."
Chằm chằm theo bóng xe ba bánh đang khuất dần, Vương Lạc đỏ mắt, nghẹn ngào : "Cao Vinh con tiện nhân còn dám đùa giỡn với như . Âu Dương Nhược Phi thằng nhãi ranh , dám... nỗi nhục lớn, sẽ dễ dàng tha thứ cho ..."
Thái độ mắng c.h.ử.i của Kiều Giang Tâm lúc nãy, là sự khinh miệt đối với việc bước nhà họ Cố.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tn80-quan-hon-ngot-ngao-chong-truoc-hoi-han-roi/chuong-417-cu-viec-mo-giac-mo-cao-goi-anh-nhien-di.html.]
Trên đời , gì cô con dâu nào bước cửa dám thế với chồng, trừ phi cô cửa.
Dù bất mãn với chồng đến , thì cũng giả vờ, giả vờ cho đến khi bước cửa nhà.
Kiều Giang Tâm dám thế với bà, chỉ một khả năng duy nhất, đó là cô và Vân Châu nhà bà hề quan hệ gì.
Cho nên cô mới dám thẳng thừng mắng c.h.ử.i bà như , mới dám tay với bà.
Bà Âu Dương Nhược Phi thằng súc sinh lợi dụng tay sai.
Vương Lạc giận dữ bước về nhà, tất cả sự tức giận và sỉ nhục chịu đựng, giờ đều chuyển hóa gấp bội lên đầu Âu Dương Nhược Phi và Cao Vinh.
Âu Dương Nhược Phi tại thế với bà, chỉ một khả năng, đó là để trả thù cho .
Chắc chắn là Cao Vinh con tiện nhân , thường xuyên những lời thị phi đúng với sự thật mặt con trai, nên Âu Dương Nhược Phi mới oán hận bà đến , mới đào cho bà một cái hố lớn như thế.
Ở một phía khác, Cao Vinh thấy con trai trở về vẫn còn khá vui mừng.
Kể từ chuyện vui vì việc mai mối , quan hệ giữa con trai và nhà cũng lạnh nhạt hơn nhiều, phần lớn thời gian, đều trực tiếp ở bên quân y viện.
Bây giờ cũng là giờ tan , con trai trở về, Cao Vinh mừng rỡ nghi hoặc.
"Nhược Phi, con đây là... gần đây bệnh viện bận lắm ?... Ông bà ngoại gửi cho nhà ít đặc sản, đang định bảo bố con mang lên đơn vị..."
Lời còn dứt, Cao Vinh thấy vết thương trán con trai.
Bà giơ tay định vén tóc của Âu Dương Nhược Phi, "Ôi, mà thế ?"
Âu Dương Nhược Phi né mặt, tránh khỏi tay bà , giọng lạnh lùng: "Con tạm đình chỉ công tác."
"Cái gì???"
Giọng Cao Vinh vút cao, "Hôm, hôm qua còn gặp vợ của Lý Tùng trong đại viện chúng , cô còn chúc mừng , ... bệnh viện coi trọng con, con sắp thăng chức , mà..."
Vân Vũ
Ngay lúc , Âu Dương Nhược Phi giật khẩu trang xuống.
Những lời còn của Cao Vinh kẹt trong cổ họng, thể nữa.
Đồng tử bà co rút , mắt trợn to, những vết cào chằng chịt mặt con trai và vết sưng bầm trán, cả đờ đẫn tại chỗ.
Một lúc lâu , tiếng hét thất thanh vang lên.
"A a a, ai, là ai thế? Con của ? Kẻ nào c.h.ế.t tiệt ? Sao mà ác tâm thế, tay nặng ? Quá đáng quá, quá đáng quá! Mẹ tìm viện trưởng của các con. Làm việc tử tế trong quân y viện, mà khiến con nông nỗi . Nếu ông cho một lời giải thích, sẽ tìm lãnh đạo cấp ..."
Âu Dương Nhược Phi tránh khỏi tay của Cao Vinh, giọng điệu bất mãn: "Được , , đừng rên rỉ nữa. Nhỏ tiếng thôi, đây chuyện gì vẻ vang."
Cao Vinh mất hết lý trí: "Cái gì chuyện vẻ vang? Từ nhỏ đến lớn con vốn luôn ngoan ngoãn, bao giờ gây chuyện thị phi. Đi trong quân y viện, mà họ khiến con nông nỗi , tìm họ thì tìm ai?"
Âu Dương Nhược Phi phiền đến mức chịu nổi. Nếu vì khuôn mặt gây ảnh hưởng ở bệnh viện, trở về đại viện một chút nào.
"Con bảo đừng nữa, thấy lời con ? Con đình chỉ công tác ! Chuyện liên quan gì đến bệnh viện cả!!"
Lúc , Âu Dương Nhược Phi đang bực bội giải thích với Cao Vinh.
Còn ở phía , Vương Lạc hết m.á.u kéo đầy thanh nhiệt, đang hướng thẳng đến đại viện.