TN80: Quân Hôn Ngọt Ngào, Chồng Trước Hối Hận Rồi - Chương 404: Khai Hỏa, Chỉ Tang Mạ Hòe
Cập nhật lúc: 2025-10-19 09:45:25
Lượt xem: 6
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Hắn tới ~” Kiều Giang Tâm hạ thấp giọng .
Lưu Tân Nghiên mặt đen như cột nhà cháy, cúi đầu, cũng hạ giọng: “ là bệnh, tới đây cái gì? Có hướng về phía bọn ?”
Vừa dứt lời, ánh mắt liếc trông thấy một đôi giày da đen dừng bước cạnh chỗ cô .
“Tân Nghiên, thật là trùng hợp nhỉ, em cũng bây giờ mới đến ăn cơm?”
Âu Dương Nhược Phi giọng ôn hòa, mặt cũng mang nụ ôn nhu.
Lưu Tân Nghiên mặt lạnh như tiền: “Ừ, bác sĩ Âu Dương thong thả, tiễn.”
Âu Dương Nhược Phi trực tiếp xuống cạnh đó: “Anh cũng mới mua cơm, còn kịp ăn, vặn thấy em, nên tới chào một tiếng.”
Nói xong, mở hộp cơm của , hiệu cho Lưu Tân Nghiên xem, bên trong quả nhiên là cơm chỉ mới ăn hai miếng.
Thấy Lưu Tân Nghiên sắc mặt dửng dưng, trong mắt Âu Dương Nhược Phi thoáng hiện một vệt tối tăm, đầu về phía Kiều Giang Tâm.
“Bạn bè hả? Tân Nghiên, giới thiệu một chút ?”
Lưu Tân Nghiên vẫn im lặng, toát lên vẻ chuyện với .
Âu Dương Nhược Phi cũng để ý, chủ động đưa tay về phía Kiều Giang Tâm: “Đồng chí, chào bạn, Âu Dương Nhược Phi.”
Kiều Giang Tâm đưa tay, chỉ bình thản : “Đã gặp , đây ở bệnh viện Kinh Đô.”
Âu Dương Nhược Phi lúc mới nhớ , đây là nữ đồng chí theo bên cạnh Cố Vân Châu lúc lên Kinh Đô khám bệnh.
“Xin xin , trí nhớ của tệ quá, ngày nào cũng đối mặt với đủ loại bệnh nhân, một lúc nhớ ngay.”
Vân Vũ
Hắn khiêm tốn xin .
Điều khiến Kiều Giang Tâm cảm giác như một quyền đ.ấ.m bông.
“Nào, y tá Lưu, món của cô xong .”
Bác Hoàng ở cửa sổ gọi một tiếng, Lưu Tân Nghiên vội vàng chạy tới lấy đồ.
Bầu khí giữa ba chút kỳ quái.
Âu Dương Nhược Phi như cảm nhận sự chống đối của hai Kiều Giang Tâm, cứ thế bưng hộp cơm của ăn bên cạnh.
Lại còn cố tìm chuyện để chuyện với Lưu Tân Nghiên.
“Tân Nghiên, công tác ngoài trở về, cảm thấy em đổi khá nhiều, so với đây độc lập hơn, chính kiến của riêng hơn .”
Trước đây ở Kinh Đô, Lưu Tân Nghiên cãi với , từng công nhận cô, bây giờ đang chân thành khen ngợi, sửa .
Nói xong, dừng một chút, ánh mắt dừng mặt Lưu Tân Nghiên: “Cũng ngày càng xinh hơn.”
Lưu Tân Nghiên bật tung bàn .
Ánh mắt liếc xung quanh, thấy trong nhà ăn ít , cô siết chặt đũa, gắng gượng kìm nén sự bực bội trong lòng.
Kiều Giang Tâm đưa tay vỗ nhẹ lên đùi Lưu Tân Nghiên, an ủi cô, nhưng miệng : “Để xem.”
Rồi cường điệu đầu về phía Lưu Tân Nghiên: “Ồ, quả nhiên là ngày càng xinh thật, cả rạng rỡ hơn hẳn, khí sắc hồng hào, giống như khuôn mặt lúc nào cũng ủ dột, thất thần nữa.“
Nói , Kiều Giang Tâm nhẹ nhàng đẩy Lưu Tân Nghiên một cái, .
“ mà, yêu cũ của cô khắc cô mà, đồ yêu tinh quét rác đáng c.h.ế.t, ở cùng , điều kiện sống gì bảo đảm, cái gì cũng tự , việc gì cũng dựa , cả đời ăn nổi một viên kẹo của , mặc nổi một bộ quần áo của , ăn nổi một bữa cơm của .
Đến cả giá trị tinh thần cũng cung cấp nổi, ngay cả dỗ dành khác cũng , gặp chuyện cũng trông cậy , chỉ thể tự ôm giận, theo , thì cũng , việc gì cũng giải quyết xong, đến cả an ủi khai sáng cũng nổi, ngay cả góa phụ trong làng còn đến nỗi t.h.ả.m như .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tn80-quan-hon-ngot-ngao-chong-truoc-hoi-han-roi/chuong-404-khai-hoa-chi-tang-ma-hoe.html.]
“Vẫn là Bành hơn, cô xem , hủy hôn xong ở cùng Bành, cả cô khí sắc khác hẳn, Bành cái gì cũng thể nghĩ tới cho cô, khác bắt nạt cô, là đầu tiên xông lên, quan tâm từng li từng tí, câu nào cũng hồi âm, chỉ sợ cô lạnh, cô đói, sợ cô vui.
Giống như cưng chiều con gái , đồ ăn ngon, chỗ chơi , đồ dùng , thứ gì đầu tiên cũng nghĩ tới cô, chỉ moi cả trái tim cho cô.
Cho nên cô với Bành đây gọi là thiên sinh một đôi, cô với tên tử thần hôn phu cũ gọi là bát tự hợp, khắc cô, cô tránh xa một chút .”
Nụ mặt Âu Dương Nhược Phi giữ nữa, thêm cái vẻ đồng tình vui mừng của Lưu Tân Nghiên, khớp ngón tay của vị bác sĩ Âu Dương vốn luôn định cảm xúc trắng bệch.
Kiều Giang Tâm như một đứa ngốc, ngay mặt Âu Dương Nhược Phi, mắng hôn phu cũ của Lưu Tân Nghiên như một cục phân.
Rồi còn bộ mặt vô tội hướng về Âu Dương Nhược Phi: “Bác sĩ Âu Dương xem đúng , Bành quen ? Anh là một quân nhân, cao lớn trai tiền đồ, quan trọng nhất là kiên nhẫn trách nhiệm, chừng mực, ngoài chị Tân Nghiên , từng tặng cho cô gái nào khác một sắc mặt , đây ở bệnh viện Kinh Đô cũng tới, chị Tân Nghiên lên Kinh Đô, sốt sắng đuổi theo ngay.
À, , tên yêu tinh quét rác hôn phu cũ của chị Tân Nghiên hình như cũng là bác sĩ, quen ?”
Nói xong, Kiều Giang Tâm mở to đôi mắt to tròn, chằm chằm Âu Dương Nhược Phi, chờ trả lời.
Âu Dương Nhược Phi kẻ ngốc, Kiều Giang Tâm là cố ý.
Cô với Tân Nghiên quan hệ như , huống chi đây cô cũng lên Kinh Đô.
Trong phòng bệnh, dù Kiều Giang Tâm trong góc thì cũng đang ở bên Cố Vân Châu, nhưng bản cũng tới phòng bệnh ít , Kiều Giang Tâm thể chính là "tên yêu tinh quét rác hôn phu cũ"?
Gắng ép xuống nỗi tức nghẹn trong lòng, Âu Dương Nhược Phi nhạt mà đáp: “Đồng chí , bây giờ là xã hội mới , cô yêu tinh quét rác, bát tự, khắc, tuyên truyền mê tín như , nhỉ?”
Kiều Giang Tâm cũng nhạt đáp : “Sao? Bác sĩ Âu Dương tố cáo ?”
Âu Dương Nhược Phi tức nghẹn: “Cô...”
Trên đời đáng ghét như .
Kiều Giang Tâm mất kiên nhẫn: “Cô cô cô, cô cái gì, thấy hai chúng hoan nghênh ?
Cứ thế dính chặt như sam bám , nhớt nhát , hai chúng đều đối tượng ?
Lại còn biến xinh hơn, biến xinh hơn liên quan gì đến ? Sao, thèm sắc của bọn , quấy rối t.ì.n.h d.ụ.c bọn ?”
Kiều Giang Tâm trực tiếp mang bộ kỹ năng cãi chày cãi cối của lão Lại Cẩu.
Quả nhiên, Âu Dương Nhược Phi khó chịu bối rối, hoảng hốt quanh trong nhà ăn, những ánh mắt khác thường dồn về, khuôn mặt đỏ bừng.
Hắn thể đó thêm nữa.
Bưng hộp cơm dậy.
“Tân Nghiên, bạn của em đối với khác thiện lắm nhỉ, cho dù kết bạn, cũng nên kết với những đồng chí tích cực hướng thiện, truyền bá năng lượng tích cực.”
Kiều Giang Tâm trợn mắt: “Liên quan gì đến , nhà ở biển mà quản rộng thế.”
Âu Dương Nhược Phi nắm chặt tay: “ còn việc, về văn phòng .”
Kiều Giang Tâm thậm chí ngước mắt: “Cút nhanh .”
Âu Dương Nhược Phi mặt cứng đờ, coi như Kiều Giang Tâm xì , tiếp tục với Lưu Tân Nghiên: “À, tin rằng em cũng phong thanh , sắp đề bạt phó viện trưởng , mấy ngày nữa bộ môn mở tiệc mừng, hy vọng em thể tới.”
Kiều Giang Tâm bực c.h.ế.t : “Không thời gian!”
Âu Dương Nhược Phi lạnh lùng liếc Kiều Giang Tâm một cái, gắng ép xuống sự phẫn nộ trong lòng, với Lưu Tân Nghiên: “Ngoài , cảm thấy khu bệnh 3 thích hợp với em, những gì chúng học đều là để chăm sóc bệnh nhân hơn, sẽ với cấp , điều động em trở bộ môn của chúng .”
Lưu Tân Nghiên kìm nén nữa: “Âu Dương Nhược Phi, chúng chia tay đường ai nấy ? Tại cứ , cứ ....”