TN80: Quân Hôn Ngọt Ngào, Chồng Trước Hối Hận Rồi - Chương 381: Tính chuyện hôn sự của tôi, trực tiếp phát điên
Cập nhật lúc: 2025-10-19 09:44:17
Lượt xem: 6
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
"Ngồi ." Cố Khánh Dũng chỉ chiếc ghế đối diện .
Cố Hồng Bân thấy tâm trạng ông cụ vẻ còn tương đối định, trái tim đang treo ngược cũng khẽ buông xuống.
Cố Khánh Dũng thở dài, "Lần Vân Châu thật sự xa lánh nhà ."
Cố Hồng Bân ấp úng, nên gì, "Ba, nó chỉ nhất thời nghĩ thông thôi, đợi nó lớn tuổi hơn, chín chắn hơn một chút, ắt sẽ hiểu nỗi khó khăn của nhà ."
Cố Khánh Dũng thèm để ý đến lời an ủi khô khan của con trai, ngược : "Nó cũng còn nhỏ nữa , cơ thể vấn đề gì, thì hôn sự cũng nên đưa lịch trình.
Đàn ông con trai đều , khi thành gia lập thất, vợ con, trái tim , tự nhiên sẽ chỗ để neo đậu, sự quan tâm và nỗi nhớ.
Về một con dâu ở giữa hòa giải, quan hệ giữa các con cũng thể dần dần hàn gắn, rốt cuộc cũng là một nhà, là ruột thịt, thể mãi cứ gồng lên như ..."
Ở một bên khác, Cố Vân Châu rằng nhà tính đến chuyện hôn sự của , đang nước trò chuyện cùng thầy giáo của là Đàm Thanh Lâm.
Đàm Thanh Lâm sửa tấm chăn phủ chân, "Tết Đoàn Viên, khó con còn chạy tới chỗ thầy."
Biểu cảm mặt Cố Vân Châu rõ ràng thoải mái hơn nhiều so với khi ở nhà họ Cố, "Con thà ở đây với thầy còn hơn là về đó cùng họ diễn kịch, mệt lắm. Ai cũng tính toán riêng, mà gọi là một nhà ."
Đàm Thanh Lâm lắc đầu, "Con đây, chính là cái tính tình quá cứng rắn , về con đường hoạn lộ, cần diễn kịch nhiều lắm, nếu ngay cả nhà họ Cố cũng xoay xở nổi, thì còn gì đến chuyện thăng tiến."
Cố Vân Châu khẽ , "Thầy, con là kẻ ngốc."
Đàm Thanh Lâm cũng theo, "Sau Tết là bắt đầu bận rộn , dù ở đội đặc chiến con vẫn là tân binh, nhưng con cũng là một quân nhân kỳ cựu chính hiệu .
Trước đây thầy với con , hiện nay trong quân khu, phe cánh cũ từng theo lãnh đạo gây dựng cơ đồ nắm quyền buông tay, thế hệ trẻ mới sinh tràn đầy nhiệt huyết, trời sợ đất sợ, ngày càng bất mãn với sự bảo thủ của phe cũ.
Hai phe , hiện nay lãnh đạo cấp đang sức áp chế nhưng bất cứ lúc nào cũng thể đối đầu, con chú ý, đừng dán mác phe phái nào mà bản còn chuyện gì xảy ."
Cố Vân Châu chăm chú lắng , "Thầy, con hiểu ý thầy , con sẽ chú ý, con dính dáng đến phe nào cả, con chỉ việc nên ."
Đàm Thanh Lâm gật đầu, "Ừ, khi con cắt đứt với nhà họ Cố, cũng coi như là bắt đầu từ đầu, ai ở giúp đỡ cũng , thầy tin rằng con dựa bản cũng thể , dù quân đội cũng là nơi xem quân công và thực lực. nếu ở đè nén, đó là chuyện nhỏ, vì bản con từ cách hành xử đến tác phong đều chừng mực.
Những việc khác con cũng cần lo lắng quá nhiều, thầy tuy lui về , nhưng đây cũng còn lưu chút tình nghĩa, liều cái bộ mặt già , cũng thể vì thầy vài câu. con đấy, tình nghĩa dùng lúc cần thiết..."
Bên ngoài cửa sổ, những bông tuyết bắt đầu từ từ rơi, phía xa, những chùm pháo hoa rực rỡ nở rộ bầu trời, điểm thêm cho gian một chút khí vui tươi.
Trong phòng, Đàm Thanh Lâm bắt đầu phân tích cho Cố Vân Châu về các mối quan hệ trong quân đội và sự phát triển .
Đối với học trò , Đàm Thanh Lâm thể là truyền thụ hết tất cả, giữ chút nào, còn Cố Vân Châu cũng chỉ qua một chút là thấu hiểu ngay.
Sáng mùng một Tết, năm, sáu giờ sáng, bên ngoài khắp nơi đì đùng nổ tiếng pháo mở cửa.
Tối hôm qua, Đàm Thanh Lâm và Cố Vân Châu trò chuyện đến tận nửa đêm, khi họ thức dậy thì gần tám giờ .
Cô giúp việc chăm sóc Đàm Thanh Lâm bưng bữa sáng lên cho hai .
Đơn giản chỉ cháo ngũ cốc, trứng và mỗi một tô canh.
Sau khi ăn xong, Cố Vân Châu từ biệt Đàm Thanh Lâm, trở về nhà họ Cố.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tn80-quan-hon-ngot-ngao-chong-truoc-hoi-han-roi/chuong-381-tinh-chuyen-hon-su-cua-toi-truc-tiep-phat-dien.html.]
Cố Ngọc Nga, cô của Cố Vân Châu, khi sinh nở để bệnh tật, do thể chất yếu, bà luôn dưỡng bệnh ở quê chồng là Tằng Sơn Hà, mấy năm nay chỉ về ở hai tháng dịp Tết.
Cố Vân Châu ấn tượng về cô và chú rể còn khá , lúc khi Cố Vân Hải kết hôn, lúc đưa từ Tế Châu, chú rể là trong nhà phản đối kịch liệt nhất.
Cô Cố Ngọc Nga thậm chí còn lê thể bệnh tật trở về một chuyến, đưa về phía quê chăm sóc.
Hai năm nay, Cố Vân Châu đến huyện Ninh, Cố Ngọc Nga cũng cắt đứt liên lạc với Cố Vân Châu, thỉnh thoảng vẫn thư từ qua .
Dù Cố Vân Châu và cô cũng thiết lắm, nhưng so với những khác trong nhà họ Cố, sẵn sàng cho bà hai phần thể diện.
Cố Ngọc Nga Cố Vân Châu bình phục, vô cùng mừng rỡ, cứ nắm tay Cố Vân Châu mà , "Tốt lắm, lắm, cô ngay cháu là đứa phúc mà. Khổ sướng , những ngày tháng đều là ngày cả, thấy cháu như , cô thấy vui trong lòng."
Cố Vân Châu nhẫn nại, bình tĩnh chuyện cùng Cố Ngọc Nga.
Vương Lạc bưng đồ , thấy khí hòa hợp giữa hai cô cháu, trong lòng dâng lên vị chua xót.
Bà hiểu nổi, đứa con trai với ai cũng thể bình tĩnh hòa nhã, duy chỉ đối với cha ruột của thì thể chung sống.
Nó bao giờ cho bà xem một bộ mặt nào , lẽ đúng như , lẽ kiếp nợ nó, nên nó mới sinh để đòi nợ.
Đặt khay xuống bàn, Vương Lạc phịch xuống cạnh Cố Ngọc Nga, nhớ tới lời chồng với tối hôm qua, bà gượng , chuyển hướng chủ đề sang chuyện hôn sự của Cố Vân Châu.
" là chuyện , em đấy nhà vì chuyện đó mà vui mừng đến mức nào. Giờ Vân Hải cũng thành gia thất, Vân Châu cũng khỏe mạnh, hai đứa đều sự phát triển riêng, đợi chuyện cả đời của Vân Châu cũng giải quyết, thì kiếp của chị cũng còn gì hối tiếc nữa."
Cố Ngọc Nga , quả nhiên thuận theo lời của Vương Lạc mà tiếp, "Phải , , Vân Châu năm nay cũng 25 tuổi nhỉ? Mẹ cháu sai, đúng là nên nghĩ đến chuyện trăm năm ."
Cố Ngọc Nga là kẻ ngốc, đương nhiên mối quan hệ giữa Cố Vân Châu và nhà đang chút căng thẳng, bà cách đây của nhà họ Cố tổn thương cháu trai , nhưng nhà họ Cố cũng là nhà đẻ của bà, bà đương nhiên hy vọng Cố Vân Châu thể tháo gỡ nút thắt với nhà.
Lúc , sợ Cố Vân Châu cự tuyệt, bà cẩn thận khuyên, "Dù vội, cũng thể tìm hiểu , nếu gặp cô gái nào phù hợp, cũng thể hẹn hò , nếu , những cô gái đều chọn hết mất."
Vương Lạc thấy em chồng phối hợp như , đợi Cố Vân Châu lên tiếng vội giành lời, " , đúng , nhà cũng ý , Vân Châu con yên tâm, ông nội con lên tiếng , tuyệt đối sẽ chọn cho con một cô gái gia thế, ngoại hình, năng lực tính cách .
Đợi con kết hôn, sinh nhiều vài đứa con, con trông, nhà họ Cố chúng con cháu đông đúc..."
Ánh mắt Cố Vân Châu lóe lên, lập tức hiểu nhà họ Cố đang tính toán kế hoạch gì.
Máu trong dồn lên, tức đến nghẹn thở, Giang Tâm , bản vui, thì đừng để bất kỳ ai khác vui, trực tiếp phát điên.
"Mẹ rảnh rỗi lo quản chuyện của ? Ba từ lâu bất mãn với , ly hôn với , ?
Mấy hôm con còn thấy ba dạo phố cùng một nữ đồng chí, chừng con sắp kế , mà còn ở đây lo cho con.
Ông nội càng ưa , trả về nhà họ Vương, còn cả Cố Vân Hải nữa, kết hôn gần ba năm , nó là vô sinh ? Bao nhiêu năm đẻ, thì là nó vấn đề, thì là phụ nữ của nó vấn đề, tranh thủ lúc còn trẻ dẫn nó khám , nên chữa bệnh thì chữa bệnh, nên uống t.h.u.ố.c thì uống thuốc.
Còn bắt ép con kết hôn, còn con cháu đông đúc, bà Thương Uông nhà đẻ 6 đứa, chị Đại Cát 7 đứa, bà nội con đẻ 7 đứa nuôi lớn 4, nhị thẩm con còn đẻ 4 nuôi lớn 3, chỉ đẻ mỗi Cố Vân Hải một đứa, và ba mới là tội nhân lớn nhất của nhà họ Cố."
Vân Vũ
Cố Vân Châu phắt dậy hướng ngoài bước, ánh mắt phóng về phía những gương mặt chấn động trong phòng, Cố Hồng Bân và Cố Vân Hải một cách cường điệu, giọng điệu đầy khinh miệt.
"Từng đứa, chẳng nên trò trống gì để tranh giành vinh quang cho nhà họ Cố, đến con cái cũng đẻ nổi, mấy con gà trống đẻ!"