TN80: Quân Hôn Ngọt Ngào, Chồng Trước Hối Hận Rồi - Chương 378: Trực Triệu Lộ Bài Bài

Cập nhật lúc: 2025-10-19 09:44:14
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cố Vân Châu thìa canh gà đang đưa tới mặt, liền giơ bát của lên tránh .

“Đưa cho đại ca , thích ăn gì thì tự sẽ gắp.”

Giọng lạnh lùng, chút tình cảm, xong thậm chí chẳng buồn nhấc mắt, tay đưa gắp một miếng cá cho , gắp thêm một đũa rau cải non bát.

Nụ gượng gạo của Vương Lạc khựa mặt. Bà vốn dĩ khó khăn mới lấy hết can đảm để lấy lòng đứa con trai , nào ngờ gặp sự thờ ơ đến mức . Thìa canh gà giơ giữa trung lúc thật chẳng nên .

“Phải , đưa cho Vân Hải , Vân Châu thích ăn gì thì tự gắp.” Cố Hồng Bân vội vàng mặt gỡ rối.

Vương Lạc vin bậc thang mà xuống, đầu định đưa thìa canh cho Cố Vân Hải.

Cố Vân Hải thấy gân xanh trán cũng giật giật, đẩy sang ?

Hắn vốn dĩ chẳng dám nửa lời, chỉ lo sợ từng li từng tí, sợ một bước sai một bước sai.

Giờ miếng thịt gà sắp đưa bát giữa chốn đông , như đang thấy ngọn lửa sắp thiêu đến .

Theo phản xạ, liền giơ bát của lên, tránh né thìa canh mà Vương Lạc đưa tới.

“Mẹ, con lớn , bàn nhiều món thế , thích ăn gì con sẽ tự gắp.”

Giọng điệu của Cố Vân Hải đầy cứng nhắc, ánh mắt thậm chí mang theo bất mãn, khuôn mặt vô hồn cho thấy hiện giờ đang tức giận.

Vương Lạc lúc mới thực sự lúng túng. Đứa con thứ hai cho mặt mũi, đứa con lớn vốn cưng chiều hết mực giờ cũng mất mặt như .

Cố Khánh Dũng con dâu trưởng một nữa bầu khí trở nên căng thẳng, khẽ cất tiếng hừ lạnh.

Cánh tay cầm thìa canh của Vương Lạc khẽ run lên, bà thấy Lưu Tân Duyệt bên cạnh Cố Vân Hải, vội vàng đổ miếng thịt gà bát cô .

“Nào Tân Duyệt, ăn nhiều , cuối năm đoàn văn công của cháu bận rộn lắm, suốt ngày tập luyện là biểu diễn, cháu gầy hẳn .”

Lưu Tân Duyệt miếng thịt gà trong bát, ánh mắt đổ dồn về phía , cảm thấy đầu óc choáng váng.

với phận là con dâu, cô thể như con đẻ mà chồng mất mặt, đành cứng đầu cảm ơn: “Con cảm ơn .”

Vương Lạc trong lòng thở phào nhẹ nhõm, cúi đầu dám ngẩng lên cũng chẳng dám năng, cố gắng thu nhỏ bản .

Bà cảm thấy ấm ức, mũi cay cay, mắt đỏ hoe, giọt nước mắt suýt nữa rơi xuống.

gì nên tội chứ?

sai điều gì? Sao lòng đến thế?

Cố nhị thẩm vội vàng hoạt ngôn phá vỡ bầu khí: “Ha ha ha, Tân Duyệt cháu ăn nhiều , cháu sốt ruột bế cháu đích tôn đấy. Cháu và Vân Hải kết hôn cũng lâu, các cháu nhỏ trong nhà đều lớn cả , đứa nhỏ nhất là Vân Long cũng mười ba, sớm cho nhà họ Cố chúng thêm một đứa chắt mới . Đến lúc đó nhà họ Cố bốn đời cùng chung sống, con cháu quây quần bên cạnh, khiến ông nội cháu vui vẻ, an hưởng tuổi già.”

Nói xong, Cố nhị thẩm còn gõ nhẹ đứa con trai nhỏ của : “Đến lúc đó Vân Hổ sẽ là chú , ngoan ngoãn lời một chút.”

Cố Hồng Bân vội gật đầu: “Phải đấy, nhị thẩm lắm.”

Cố Khánh Dũng cũng gật đầu tán thành.

Bầu khí Vương Lạc cho căng thẳng một nữa trở nên sôi động.

Đối mặt với việc thúc giục sinh con, Lưu Tân Duyệt trong lòng bực bội, nhưng mặt chỉ thể giả vờ ngại ngùng.

“Nào, cùng nâng ly nào.”

Cố Khánh Dũng nâng chén rượu lên, ánh mắt hướng về Cố Vân Châu.

Dù Cố Vân Châu cho ai mặt mũi nữa, nhưng cũng thể mặt đông mà khiến lão gia tử xuống .

Anh đưa tay nâng ly rượu mà Cố Hồng Bân rót cho , theo nâng ly.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tn80-quan-hon-ngot-ngao-chong-truoc-hoi-han-roi/chuong-378-truc-trieu-lo-bai-bai.html.]

Cố nhị thẩm vội hô to: “Tâm tưởng sự thành, vạn sự như ý, nấy!”

Vân Vũ

Một chén rượu xuống, tâm trạng Cố Khánh Dũng khá hơn nhiều.

“Mọi ăn , lúc ăn cơm thì cứ chuyên tâm ăn cơm, ăn gì thì tự gắp, chuyện gì ăn xong hãy .”

Câu của ông rõ ràng là khéo cho vợ chồng con trưởng .

Cố Hồng Bân và Vương Lạc đều im lặng, giả vờ như đang đến .

Một bữa cơm kết thúc trong bầu khí kỳ quái đến mức ngay cả Cố nhị thẩm, khéo léo ứng xử, cũng suýt ăn ‘nội thương’.

Cả một phòng đông , chỉ nhiệm vụ dẫn dắt khí, bà dễ dàng gì ?

Chút bản lĩnh bà ngoại xuất mai mối truyền cho bà, tối nay bà đem dùng hết , mặt bà đến mức méo cả .

Ăn cơm xong, chuyển sang phòng khách. Vương Lạc, Lưu Tân Duyệt và Lâm Yên chủ động dọn dẹp bát đĩa, chủ yếu là tránh mặt bên phòng khách.

Cố nhị thẩm đành phận bưng khay lên giúp .

cắt cả táo và cam, gọi mấy đứa cháu nhỏ sang bên ăn hoa quả, đừng phiền lớn chuyện.

Cố Khánh Dũng nâng chén lên nhấp một ngụm, khẽ đặt xuống, mới về phía Cố Vân Châu.

“Đã thể , cũng nên trở về đơn vị. Rời lâu như , trở về lẽ cần một thời gian thích ứng. Hơn nữa, chức vụ của cháu cũng thế . Ông sắp xếp cho cháu , cháu…”

Cố Vân Châu ngắt lời Cố Khánh Dũng: “Những việc cần nhà bận tâm, cháu sắp xếp thỏa cả .”

Biểu cảm Cố Khánh Dũng khựng , lòng chìm xuống. Điều ông lo lắng nhất rốt cuộc đến ?

Cố Hồng Bân và Cố Vân Hải đều căng thẳng về phía Cố Vân Châu.

Cố Võ Vũ và Cố Hồng Bân hai em mặt cũng hiện rõ vẻ sửng sốt, kinh ngạc.

“Sao gọi là cần nhà bận tâm? Cháu là nhà họ Cố, việc lo lắng cho cháu là đương nhiên.” Cố Hồng Bân vội vàng mặt gỡ rối.

Nói xong, về phía lão gia: “Ba, Vân Châu chuyện với nhà vu vơ thôi, chuyện của nó vẫn cần phụ phí tâm lo liệu.”

Cố Vân Châu lười cùng kéo dài lời, trực tiếp lộ bài của .

“Thủ tục phục chức của cháu xong xuôi , cần nhà chạy quan hệ cho cháu nữa. Một hố một cây, hất cẳng ai cũng . Hơn nữa, đại ca và Vân Long trướng ông ? Không cần thiết dồn hết một chỗ.”

Lời Cố Vân Châu dứt, bầu khí lập tức căng thẳng trở .

Cố Khánh Dũng im lặng giây lát, nén giọng hỏi: “Cháu chiến khu quyền lão già Lam ?”

Cố Vân Châu lắc đầu: “Quân khu năm nay mới thành lập đội đặc chiến đang tuyển , cháu nộp hồ sơ. Sau cháu sẽ là một binh sĩ bình thường trong đội đặc chiến.”

Cố Hồng Bân trợn mắt: “Vân Châu, cháu đứa ngu ngốc thế?”

“Cháu đến chức vụ gì ? Hội nghị biểu dương năm nay, dù cháu trong quân đội nhưng vì phối hợp với huyện Ninh đ.á.n.h bọn tội phạm, Công an địa phương và gia đình nạn nhân gửi thư cảm ơn đề cử. Có ông cháu ở đây, cộng thêm thành tích của cháu. Tổng hợp những tình huống , chức chính doanh trưởng cháu cứ việc chọn, nếu lập thêm hai chiến công nữa, nhà sức, cuối năm hi vọng thăng một bậc lên phó đoàn, trong vòng hai năm là thể lên chính đoàn. Con đường rộng mở thênh thang như cháu , một binh sĩ bình thường trong đội đặc chiến mới thành lập? Cháu suy nghĩ thế nào ? Cháu nhập ngũ như , những nỗ lực của cháu chẳng đều đổ sông đổ bể hết ?”

Cố Vân Hải ngờ niềm vui đến đột ngột như . Vốn dĩ còn lo lắng tài nguyên của gia tộc sẽ đều đổ dồn cho Cố Vân Châu, nào ngờ đối phương trực tiếp từ bỏ.

Vẻ mừng rỡ mặt kịp che giấu, nhưng chỉ vài giây , lập tức thu cảm xúc, tỏ vẻ bụng khuyên Cố Vân Châu:

Vân Châu, đến đội đặc chiến tác chiến mới thành lập, tất cả thứ đều bắt đầu từ đầu. Trong quân đội cháu cũng đấy, đều dựa từng chiến công một.”

Cố Võ Vũ cũng khuyên: “Vân Châu, đây liên quan đến tiền đồ của cháu, thể tùy tiện !”

 

Loading...