TN80: Quân Hôn Ngọt Ngào, Chồng Trước Hối Hận Rồi - Chương 376: Bữa Cơm Tất Niên Đầy Ám Khí
Cập nhật lúc: 2025-10-19 09:44:12
Lượt xem: 5
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Đêm Ba mươi Tết, nhà nhà đều bận rộn dán câu đối, mua thức ăn, nấu cỗ cúng tất niên. Trước cửa ít cửa hiệu phố đều treo những chiếc đèn lồng đỏ chữ Phúc xinh xắn.
Bọn trẻ con mặc quần áo mới, tay cầm pháo do nhà mua cho tụ tập với , tiếng đùa vui vẻ vang xa tận tận.
Thế nhưng, khí trong nhà họ Cố trầm lặng một cách khác thường.
Trong bếp, Vương Lạc cùng Nhị thẩm họ Cố, Tam thẩm họ Cố đang tất bật chuẩn .
Ở phòng khách, Cố Khánh Dũng chiếc ghế gỗ đỏ, mặt một biểu cảm. Cố Hồng Bân cùng hai em trai và mấy như Cố Vân Hải vây quanh bên cạnh ông, đều cúi đầu ai dám lên tiếng.
Mấy cô gái trẻ như Cố Vân Vân, Lưu Tân Duyệt xa lắm, đang cầm giấy đỏ cắt hoa giấy dán cửa sổ, ánh mắt thỉnh thoảng liếc về phía .
Bữa cơm tất niên năm nay nấu trong im lặng đến lạ thường, ngay cả việc mở nắp nồi Vương Lạc cũng thật nhẹ nhàng, chỉ sợ một chút sơ ý tạo tiếng động, khiến lão gia tức giận nổi cơn thịnh nộ.
Mặc dù bầu khí ngột ngạt, nhưng tất cả dường như thống nhất, thỉnh thoảng lén phía cửa chính.
Hôm nay là Ba mươi Tết, theo quy định đây của nhà họ Cố, chỉ cần là nhà họ Cố, hôm nay đều trở về sum họp.
Thế nhưng hôm nay, bàn ăn dọn lên mấy món , mà vẫn thấy bóng dáng Cố Vân Châu .
Thời gian từng giây từng phút trôi qua, 5 giờ rưỡi, 6 giờ, 6 giờ rưỡi, 7 giờ.
Các món ăn bàn cứ lượt dọn lên, bát đũa bày biện chỉn chu, những chiếc ghế xếp ngay ngắn như đang mời gọi bàn.
một ai dám lên tiếng.
Nhị thẩm họ Cố nhẹ nhàng đẩy Vương Lạc một cái, "Chị cả, đơ đây gì ? Đi mời bố bàn chứ."
Vân Vũ
Vương Lạc hạ giọng, mặt cảm xúc đáp trả, "Cô bản lĩnh thì cô ."
Nhị thẩm họ Cố liếc Vương Lạc một cái, "Đi thì , đây chuyện gì thất đức !"
Lời dứt, Nhị thẩm họ Cố bước về phía .
Mấy như Cố Vân Hải đang yên háo hức Nhị thẩm họ Cố, như thể thấy vị cứu tinh .
Nhị thẩm họ Cố nặn một nụ mặt, vẻ ép buộc, "Bố ơi, cơm tất niên xong , chị cả dám đến mời bố, bảo con đến. Bố xem bàn ăn là đợi thêm nữa ạ?"
Lời của Nhị thẩm họ Cố dứt, Vương Lạc trợn mắt kinh ngạc, thể tin nổi.
"Bố, con ..."
Lời còn hết, ánh mắt lạnh băng của Cố Hồng Bân quét về phía Vương Lạc.
Vương Lạc nghẹn họng, dám giải thích thêm, chỉ thể tức giận trừng mắt về phía Nhị thẩm họ Cố.
Con khốn Lý Thuần Bình , cô nhớ mặt đấy.
Cố Khánh Dũng sụp mí mắt, lên tiếng.
Cố Hồng Bân và Cố Vũ Hỗ đều hiệu cho Nhị thẩm họ Cố.
Nhị thẩm họ Cố bĩu môi, lão gia rõ ràng trong lòng đang vui, cô chẳng thèm chọc giận ông gì.
Ánh mắt cô liếc về phía bác cả Cố Hồng Bân, ngụ ý: Ông bản lĩnh thì ông lên chứ.
Không khí ngột ngạt trong phòng tương phản rõ rệt với tiếng pháo rộn ràng, vui tươi bên ngoài.
lúc , thì ngoài cửa vang lên tiếng bước chân lộp cộp.
Cố Vân Châu đôi bốt tác chiến quân đội, xách một chiếc túi bước .
Vừa đến cửa, Cố Vân Châu thấy tất cả đều đang về phía , thậm chí mấy còn bật dậy.
Cố Hồng Bân thở phào nhẹ nhõm, thấy Vương Lạc, lúc nãy còn rụt cổ dám , bỗng nhảy .
Suốt thời gian qua, vì thằng con , cô đ.á.n.h mắng, cả ngày hôm nay đều co đuôi rụt cổ dám hé răng. Giờ thấy kẻ chủ mưu , cô thể nhịn nữa.
"Con thế hả? Lớn mà một chút chuyện cũng hiểu? Con hôm nay là Ba mươi Tết ?
Cả nhà đang đợi con đấy, con thể về sớm một chút ?
Không trông mong con bếp phụ một tay, đến bữa ăn còn để khác chờ con, cái sự giáo d.ụ.c của con..."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tn80-quan-hon-ngot-ngao-chong-truoc-hoi-han-roi/chuong-376-bua-com-tat-nien-day-am-khi.html.]
Lời Vương Lạc còn dứt, Cố Vân Châu đầu , nhanh chóng xoay , bước lớn .
"Vân Châu!!"
Đó là tiếng gọi của Cố Hồng Bân.
Cố Vân Châu thậm chí ngừng bước.
Khuôn mặt vốn âm u của Cố lão gia giờ càng thêm giông bão.
Ông nhặt chén bàn ném mạnh về phía đầu Cố Hồng Bân!
"Choang!"
Chén đập đầu Cố Hồng Bân, rơi xuống đất.
"A!"
Cố Hồng Bân kêu đau, nhưng ông dám sắc mặt của Cố lão gia, cũng dám ôm lấy cái đầu đang rát bỏng, vội vàng đuổi phía cửa.
"Vân Châu, Vân Châu, con đợi ."
Vương Lạc sợ hãi ngây , mãi đến lúc , cô mới nhận chuyện ngu ngốc gì.
Cô cúi đầu, dám về phía lão gia, cô chiếc chén lão gia vốn ném đầu , nhưng ông chồng thì thể đ.á.n.h con dâu, nên do chồng cô chịu.
Nếu là ngày thường, Nhị thẩm họ Cố chắc chắn sẽ nhân cơ hội thêm mắm dặm muối, nhưng hôm nay, cô cũng dám, những dám, cô còn theo chồng, vội vã chạy theo Cố Vân Châu.
"Vân Châu, Vân Châu, cháu gì ? Đây là Ba mươi Tết, cơm tất niên xong , đều đang đợi cháu đấy, hai thím còn bận cả buổi chiều, hai thím còn đặc biệt hầm canh cho cháu nữa..."
Cố Hồng Bân một tay kéo lấy cánh tay Cố Vân Châu, "Vân Châu, con năng, con cứ coi như bà xì là . Mấy ngày nay cả nhà tìm con khắp nơi, bố còn đến huyện Ninh đón con nữa. Ông nội con từ sáng sớm đến , chuyện lớn đến mấy con cũng thể lúc ."
"Đi, về với bố. Chỗ con để lát nữa bố sẽ bà ."
Nhị thẩm họ Cố nhanh tay nhanh mắt cướp lấy chiếc túi tay Cố Vân Châu, kéo Cố Vân Châu trong, "Đi , đây là lúc cả nhà sum họp, cháu thể trẻ con như . Có chuyện gì thì ăn xong hãy , trong lòng cháu ấm ức gì cứ mặt . Hai chú, ba chú cháu đều ở đây cả, ông nội cháu cũng ở đây."
Cố Vân Châu giả vờ miễn cưỡng để cho họ kéo về.
Cố Hồng Bân nặn một nụ nịnh nọt với lão gia, "Bố, Vân Châu về ."
Cố Khánh Dũng liếc Cố Vân Châu, gật đầu, dẫn đầu bước về phía bàn ăn.
"Đến đủ thì ."
Những khác đều thở phào nhẹ nhõm, theo Cố Khánh Dũng xuống, ngay cả đứa con trai út mới mười ba tuổi của Nhị thẩm họ Cố cũng dám nghịch ngợm nữa, ngay ngắn ghế.
"Ăn ." Cố Khánh Dũng .
ai dám động đũa, trong lòng đều hiểu, lão gia tuy bề ngoài nổi giận, nhưng trong lòng chắc chắn đang nung nấu một cơn thịnh nộ lớn.
Nhị thẩm họ Cố thấy vội vàng nâng chén rượu lên, "Nào, Ba mươi Tết đến, Tết Nguyên Đán sang, thêm một mùa đoàn viên nữa, chúng hãy cùng chúc bố thể khỏe mạnh, vạn sự như ý."
Lời dứt, Nhị thẩm họ Cố dùng m.ô.n.g hích nhẹ đứa con trai nhỏ bên cạnh.
Cố Vân Hổ vội vàng dậy, "Cháu chúc ông nội sang năm mới thể khỏe mạnh như cây tùng xanh, sự nghiệp thuận lợi như mặt trời lên cao."
Lão gia lời chúc của đứa cháu trai nhỏ, sắc mặt cuối cùng cũng dịu .
"Cháu cũng học hành chăm chỉ, ích cho đất nước, cho xã hội."
Cố Hồng Bân cũng kịp phản ứng, vội vàng nâng chén rượu lên, " , đúng , vạn sự như ý."
Mọi đều nâng chén, mỗi một câu chúc phúc, khí coi như trở nên náo nhiệt.
Cố Vân Châu thậm chí chẳng thèm liếc mắt đám diễn viên trong căn phòng .
Liên quan gì đến chứ?
Hắn nhắm ngay tô canh gà mái hầm , với tay gắp ngay một cái đùi gà to cho bát của .