TN80: Quân Hôn Ngọt Ngào, Chồng Trước Hối Hận Rồi - Chương 334: Chàng rể xấu xí sắp ra mắt nhà vợ
Cập nhật lúc: 2025-10-18 17:41:06
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tiễn vị khách cuối cùng về, dọn dẹp vệ sinh xong xuôi, Đào Tử đ.á.n.h rửa mặt mũi xong, nhân lúc Lưu A Hà trong phòng, lấy tiền giấu trong ruột gối đếm .
Giờ mỗi tháng lương của cô là 22 đồng, chị Giang Tâm bảo cô , khi trừ ăn ở mỗi tháng sẽ cho cô 22 đồng.
Đến Thực Lý Hương hơn năm tháng, Đào Tử nhận lương năm tháng, lượt là tháng đầu 10 đồng, tháng thứ hai 12 đồng, tháng thứ ba 18 đồng, tháng thứ tư 22 đồng, tháng thứ năm 22 đồng.
Cộng thêm 18 đồng Mã Thao và Đại Vương bồi thường khi đ.á.n.h thương cô, bắt việc nửa tháng trong cửa hàng, tổng cộng nửa năm nay, bộ tiền Đào Tử nhận là 102 đồng.
Mua sợi t.h.u.ố.c và tẩu t.h.u.ố.c cho ông ngoại tốn 10 đồng.
Ban đầu Đào Tử định nhờ Lưu A Hà lén đưa cho Lưu Thiết Lũng, nhưng Lưu A Hà về thôn Xuyên Tiền, trong thôn bàn tán về Đào Tử những lời khó .
Họ bảo Đào Tử theo trai bỏ chạy , bảo Đào Tử hỏng danh tiếng còn chịu gả chồng, chẳng ai thèm lấy , vân vân. Lưu A Hà những lời đàm tiếu gió bay tức giận chịu nổi, nhịn xách sợi t.h.u.ố.c Đào Tử mua cho Lưu Thiết Lũng khoe khắp làng.
Nào là, Đào Tử là cô gái ngoan, hiếu, ở thành phố vẫn luôn nhớ về ông bà già trong nhà, vân vân.
Nào là, Đào Tử ở thành phố lắm, sẽ hơn mấy đứa chỉ buôn chuyện gả chồng của họ.
Vốn dĩ Lưu A Hà cũng nghĩ nhiều, nhưng chính vì chuyện sợi t.h.u.ố.c và tẩu t.h.u.ố.c , Đào Tử đành mua thêm đồ cho : mua dầu Harry cho Lý Phượng Muội, mua xà phòng thơm cho Lưu A Phương, mua đồ dùng học tập cho đứa em trai đang học của , cùng các họ, em họ đang học nhà , mua đôi giày trẻ con cho con của chị dâu, vân vân. Lặt vặt hết tốn thêm mười sáu, mười bảy đồng.
Thêm nữa, nghĩ đến việc trong cửa hàng cần chú ý hình tượng, quần áo đây vặn đành, thời gian ăn uống nên cô cũng cao thêm một khúc, quần áo vốn chật, giờ che kín thịt nữa , thế là sự khuyên nhủ của Lưu Tân Nghiên, cô đành đau xót may cho một bộ quần áo mùa hè, một bộ quần áo mùa thu, một áo bông, một đôi giày.
Dù chọn vải rẻ nhất, nhưng vẫn tốn mất ba mươi hai đồng.
Linh tinh mua thêm cho bản lược chải đầu, bàn chải đ.á.n.h răng, khăn rửa mặt, xà phòng, giấy vệ sinh, vân vân. Dù tiết kiệm, vẫn tốn hơn ba đồng.
Nửa năm nay, tiền Đào Tử giữ chặt trong tay, giờ chỉ còn 40 đồng 1 hào 7.
Lần Lưu A Phương đòi mất 18 đồng, tay cô chỉ còn 22 đồng 1 hào 7.
Đào Tử đếm tiền tay hai , áp n.g.ự.c giữ chặt một lúc, mới cẩn thận dùng bộ quần áo mùa hè gói , cuộn chặt, dùng dây buộc .
Trên đời , ngoài tiền , cô chút cảm giác an nào khác, trong lòng cô rõ ràng, chỉ tiền mới đáng tin cậy, mới thể cho cô mặc ấm, cho cô ăn no, cho cô sống như một con .
"Đào Tử, gì đó, trời lạnh thế , mặc ít thế đó gì? Không lạnh ?", Lưu A Hà xách xô nước hỏi.
Đào Tử cất quần áo bao tải cũ của , nhét bao tải trong tủ, mới đầu , "Cháu tìm đồ thôi."
Lưu A Hà cái quần mỏng cô đang mặc, "Không bảo cháu may một cái quần đông ? Quần mỏng thế chịu rét ."
Đào Tử nhe răng, "Cháu lạnh, cháu mặc quần mỏng bên ngoài, cái quần rách mặc bên trong, ấm lộ."
Lưu A Hà , "Cái quần rách của cháu đến bắp chân còn che hết kìa, trời sắp đóng băng ."
"Không dì hai, cháu cắt ống tay áo của cái áo dài cũ ngắn đây nối ống quần, khít bọc lấy cổ chân, cái áo đó mất tay áo vẫn thể mặc như áo gilê, ha ha ha~"
Lưu A Hà cũng theo, "Ha ha ha~"
Cuộc chuyện giữa Lưu A Hà và Đào Tử bên , Kiều Giang Tâm hề . Tối hôm đó cô tắm rửa xong ngủ từ sớm, sáng hôm tỉnh dậy thì trong cửa hàng nhiều khách.
Kiều Giang Tâm từ sân tắm rửa xong bước sảnh , Cố Vân Châu vốn luôn quan sát hướng sân phát hiện cô ngay lập tức.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tn80-quan-hon-ngot-ngao-chong-truoc-hoi-han-roi/chuong-334-chang-re-xau-xi-sap-ra-mat-nha-vo.html.]
"Giang Tâm, đây ."
Kiều Giang Tâm ngáp tới, bát đũa bàn của Lưu Tân Nghiên và Cố Vân Châu trống .
"Hai sớm thật, ăn xong hết ."
Cố Vân Châu , "Hôm qua mệt lắm ? Giờ hơn 9 giờ , em thấy trong cửa hàng gần như còn khách nào ?"
Anh kéo ghế cho Kiều Giang Tâm, "Nhanh xuống , em thích ăn sáng nước, để thím A Hà cho em một bát hoành thánh nhé?"
Lưu A Hà từ trong bếp thò đầu , "Thím vục cho cháu ."
Cố Vân Châu nâng cao giọng, "Cho thêm nước dùng, thêm nhiều hành hoa."
Lưu Tân Nghiên chống cằm bằng nắm tay, liếc mắt hiệu với Kiều Giang Tâm, "Giang Tâm, đối tượng của em đấy, hiểu em còn hơn cả tớ, cùng phòng với em."
Cố Vân Châu liếc cô một cái, như thể , mày cũng đòi so với ?
Kiều Giang Tâm gác chuyện, "Ca Ca, còn thể ở huyện Ninh bao lâu nữa?"
Sắc mặt Cố Vân Châu lập tức trở nên nghiêm túc, "Bên Châu Kỳ tin từ khi ca phẫu thuật ở Kinh Đô thành công. Anh nhờ Phó viện trưởng Vương gọi điện thoại bên phía quân y viện, tìm quan hệ. Nửa tháng nữa, lẽ trở về quân y viện Châu Kỳ để kiểm tra sức khỏe, nếu vấn đề gì thì sẽ trở về đơn vị."
Kiều Giang Tâm ăn hoành thánh gật đầu, "Vậy là nhiều nhất chỉ thể ở huyện Ninh nửa tháng nữa thôi?"
Cố Vân Châu gật đầu, chút luyến tiếc Kiều Giang Tâm, "Sau e là sẽ bận rộn lên, khó mà những ngày thư thái như thế ."
Nói giơ ngón trỏ gõ nhè nhẹ lên mặt bàn, với Kiều Giang Tâm, "Những ngày tháng chắc chắn sẽ thoải mái thư thái như thế , nhưng tin chúng chắc chắn sẽ sớm gặp ."
Kiều Giang Tâm vẫy tay, "Chuyện tính , theo lên Kinh Đô, căn nhà ở trấn của bác cả nhà em thu xếp thế nào . Hôm nay kiểm kê sổ sách trong cửa hàng, ngày mai em lẽ còn về thôn Cao Thạch một chuyến."
Cố Vân Châu đưa tay nắm lấy mu bàn tay Kiều Giang Tâm, giọng mềm mỏng, "Anh cùng em nhé, thăm cụ cố, tiện thể đến nhà em cảm ơn chú thím."
Kiều Giang Tâm khựng , "Anh cảm ơn cái gì?"
Vân Vũ
Cố Vân Châu ôn hòa, "Suốt chặng đường nhờ em chăm sóc, đến tận nhà cảm ơn chẳng là nên ?"
"Giang Tâm, rể xí sớm muộn gì cũng mắt nhà vợ thôi."
"Phụt, ho, ho, ho, ho~"
"Ôi, em ăn chậm thôi."
"Anh chuyện nghiêm túc chút ."
Ăn xong hoành thánh, Kiều Giang Tâm đang ở quầy thu ngân tính toán sổ sách.
Đột nhiên một giọng trẻ trung vang lên, " chỗ , bảng hiệu ghi kìa, Thực Lý Hương."
"Hoan nghênh... Ủa, ông ngoại? Tiểu Kiến ca?"
Kiều Giang Tâm đang định chào hỏi, ngoảnh đầu liền thấy hai khuôn mặt quen thuộc.
Một là ông ngoại Lưu Thiết Lũng của cô từ thôn Xuyên Tiền, một là họ lớn Lưu Tiểu Kiến, con nhà bác cả.