TN80: Quân Hôn Ngọt Ngào, Chồng Trước Hối Hận Rồi - Chương 326: Hắn đã sai

Cập nhật lúc: 2025-10-18 17:40:58
Lượt xem: 7

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Anh Bành, lúc nãy …”

Lưu Tân Nghiên còn hết lời, ánh mắt vui mừng trong mắt Bành Chí Hoa phai nhạt, đó là sự bồn chồn bất an, “Có em nghĩ lúc nãy quá hung hăng ?”

“Anh với em, bình thường một chút cũng hung .”

Lưu Tân Nghiên cảm nhận sự căng thẳng của , vội vàng trấn an, “Không , em cảm thấy hung, em thấy đàn ông, trai, khiến em cảm thấy cứng rắn hẳn lên.”

Bành Chí Hoa ưỡn n.g.ự.c ngẩng cao đầu, giống như một chú gà trống chiến thắng, “Ừ, còn mặt đàn ông hơn nữa, đợi kết hôn em sẽ .”

Lưu Tân Nghiên mặt đỏ bừng, dậm chân, “Anh Bành!!”

Bành Chí Hoa thấy cô hổ giận, cũng nỡ trêu cô thêm nữa, “Được , nữa, nữa, thôi, em ở ? Anh đưa em về để đồ đạc, dẫn em dạo một vòng.”

Lưu Tân Nghiên ngại ngùng , “Lúc nãy đến Công an cục ?”

Bành Chí Hoa thuận tay đỡ lấy mấy hộp cơm buộc bằng lưới trong tay cô, tay nắm lấy tay cô, “Hôm nay sẽ đến đó lộ diện một chút, đó thể sẽ bận vài ngày, nhân tiện lúc đang rảnh, em ở bên một chút ?”

“Hơn nữa, lúc nãy Vân Châu cũng , cho em nghỉ phép mà, bên cạnh đồng chí Kiều và Vương lão .”

Lưu Tân Nghiên lòng mềm , “Vâng, em với .”

Bành Chí Hoa giấu nổi vẻ hớn hở mặt, bàn tay nắm lấy Lưu Tân Nghiên âm ấm nóng.

Vừa Âu Dương Nhược Phi và Tân Nghiên gặp ở bệnh viện Kinh Đô, kết hôn với Tân Nghiên, suốt chặng đường lên đây, tâm trạng thật sự như lửa đốt, tim đập thình thịch.

Bao nhiêu năm nay, sự chấp nhất của Lưu Tân Nghiên với Âu Dương Nhược Phi mạnh đến thế nào, đều thấy rõ.

Hắn chỉ sợ, hạnh phúc khó khăn lắm mới , đột nhiên biến mất.

Ở một bên khác, Âu Dương Nhược Phi với khuôn mặt đầy thương tích, khập khiễng trở về ký túc xá.

Cho đến bây giờ, đầu óc vẫn còn choáng váng, giống như đang mơ, nhưng nỗi đau mặt và vết trầy xước ở đầu gối đều nhắc nhở , tất cả đều là sự thật.

Lưu Tân Nghiên cần nữa, cô đang hẹn hò với khác .

Sao cô thể cần chứ? Từ nhỏ hai họ đính hôn, lớn lên là kết hôn, ở bên cả đời, như lời cô , cô chỉ thôi, đột nhiên cần nữa?

Âu Dương Nhược Phi nghĩ lâu mà vẫn hiểu , sự đổi của một thể lớn đến .

Nửa đêm, Âu Dương Nhược Phi vẫn giường phân tích thái độ của với Lưu Tân Nghiên đây.

Hắn nghĩ đến những bức thư Lưu Tân Nghiên cho , nghĩ đến bánh sủi cảo thịt lừa cô mang từ huyện Ninh về cho , cuối cùng cũng hiểu muộn màng, dường như sai.

Trước đây, coi Lưu Tân Nghiên là nhà , nên nghĩ rằng đối với nhà, chỉ cần thái độ tùy tiện một chút là .

Hắn từng nghĩ, một mối quan hệ xác lập cũng cần vun đắp, và cũng thể đổi.

Đồng thời cũng từng nghĩ, những thứ để ý, những chi tiết đó, đối với Lưu Tân Nghiên mà , lẽ đều quan trọng.

Sáng hôm , Âu Dương Nhược Phi đến khu điều trị nội trú tìm từ sáng sớm.

“Vương lão, Tân Nghiên vẫn đến ?”

Âu Dương Nhược Phi liếc mắt một vòng trong phòng, giọng khàn khàn hỏi Phó viện trưởng Vương.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tn80-quan-hon-ngot-ngao-chong-truoc-hoi-han-roi/chuong-326-han-da-sai.html.]

Mặc dù Âu Dương Nhược Phi đeo khẩu trang, nhưng Phó viện trưởng Vương vẫn thể thấy những vết thương nhẹ ở mang tai và vùng mắt của đối phương, khuôn mặt giờ .

thể từ đôi mắt đầy tơ m.á.u để thấy sự dày vò của .

Không cần hỏi cũng , đây chắc chắn là do đ.á.n.h với Bành Chí Hoa.

Phó viện trưởng Vương trong lòng thầm mắng thằng nhóc Bành Chí Hoa tay quá nặng, còn chuyên đ.á.n.h mặt , nhưng miệng giả vờ như gì, “Tiểu Tân Nghiên hôm nay nghỉ phép, sẽ đến .”

Âu Dương Nhược Phi nghi hoặc, “Nghỉ phép? Nghỉ phép gì ?”

Kiều Giang Tâm giống Phó viện trưởng Vương, còn quan tâm đến cảm xúc của Âu Dương Nhược Phi, cô với Âu Dương Nhược Phi quen.

Cô lớn tiếng , “Chị Tân Nghiên hẹn hò , bạn trai chị lên tìm chị , đương nhiên dẫn chị dạo, mua quà, mua đồ ăn ngon, chị vui, nhân tiện thúc đẩy tình cảm chứ .”

“Chị Tân Nghiên vui lắm, tối hôm qua mong đợi , là…”

Kiều Giang Tâm còn hết, Âu Dương Nhược Phi chạy vội trong sự t.h.ả.m bại.

Phó viện trưởng Vương trừng mắt Kiều Giang Tâm, “Cô xem, cô trêu chọc ?”

Kiều Giang Tâm trừng mắt , “Ai trêu chọc ? sự thật, đây khi quấn lấy thì hờ hững thèm để ý, giờ bộ dạng cho ai xem?”

“Chị Tân Nghiên khó khăn lắm mới tìm một đối xử với chị , nâng niu chị tay, mà giờ đây chẳng khác gì c.h.ế.t trỗi dậy nhảy ngoài gây khó chịu.”

Phó viện trưởng Vương Kiều Giang Tâm, tức giận sang Cố Vân Châu, “Anh quản cô một chút ?”

Cố Vân Châu bộ yếu đuối tự chủ , “Ở nhà theo cha, xuất giá theo chồng, cô là trời của , cô gì cũng đúng, dám quản.”

Phó viện trưởng Vương tắc nghẹn, trợn mắt kiểu Kiều Giang Tâm với Cố Vân Châu, “Đồ vô dụng.”

Buổi chiều, Bác sĩ Bích dẫn một nhóm học sinh rời đến phòng bệnh của Cố Vân Châu, xem xét các báo cáo, giải thích tình trạng bệnh của Cố Vân Châu cho các học sinh, cùng Phó viện trưởng Vương xác nhận thời gian phẫu thuật sáng hôm , căn dặn các vấn đề cần lưu ý, đó mới dẫn cả nhóm rời .

Âu Dương Nhược Phi đeo khẩu trang, ánh mắt tìm kiếm khắp phòng bệnh, lóe lên vẻ thất vọng, cả chút tập trung.

Tối hôm đó, Kiều Giang Tâm bệnh viện chăm sóc Cố Vân Châu, nhưng Phó viện trưởng Vương và Lưu Tân Nghiên cưỡng chế đuổi về.

Vân Vũ

Cố Vân Châu giường bệnh và Kiều Giang Tâm ở cửa , giống như Ngưu Lang Chức Nữ Vương Mẫu Nương Nương cưỡng ép chia lìa.

Bành Chí Hoa vỗ vỗ chân Cố Vân Châu, “Anh yên tâm , hôm nay và Tân Nghiên cùng trông , sẽ để cô đơn .”

Cố Vân Châu Phó viện trưởng Vương, “Vương lão, thể chịu kích thích, ông dẫn cả Bành Chí Hoa nốt, chỉ cần Tân Nghiên trông .”

Bành Chí Hoa tươi cứng đờ mặt, “Anh đừng điều, ban ngày chạy khắp nơi cả ngày, tối đến còn tới đây cùng , còn chê ?”

Cố Vân Châu vẫn Phó viện trưởng Vương, “Ngày mai phẫu thuật , tối nay cần yên tĩnh, cần nghỉ ngơi cho .”

Phó viện trưởng Vương hai lời, lôi Bành Chí Hoa đẩy ngoài, “Đi , tim , ? Anh xem, một cặp trai gái ở đây, nếu chút động tĩnh gì, là kích thích ? Anh cũng với chúng , chỉ cần Lưu y tá một ở đây là .”

Lưu Tân Nghiên mặt đỏ bừng, rụt cổ gì.

Cố Vân Châu sắc mặt khó đỡ của Bành Chí Hoa, trong lòng thấy thoải mái hơn nhiều.

Mặc dù luôn giữ tâm thế , nhưng khi thực sự đến lúc Cố Vân Châu phòng mổ, sắc mặt ai nấy đều trở nên trầm trọng.

 

Loading...