TN80: Quân Hôn Ngọt Ngào, Chồng Trước Hối Hận Rồi - Chương 323: Anh Đến Thăm Em Rồi Đây

Cập nhật lúc: 2025-10-18 17:40:55
Lượt xem: 7

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lưu Tân Nghiên giống hệt như lúc còn nhỏ bắt nạt trốn lưng Bành Chí Hoa, tay kéo chặt vạt áo Bành Chí Hoa, đến nỗi thở .

Mắt Bành Chí Hoa đỏ ngầu.

"Ê ê, đừng nữa mà, bậy đấy, chính mới là kẻ giáo dưỡng, em như , đáng yêu như , ai thèm cái sự ưa thích của nhà chứ, đầy thích em mà, thôi nào thôi nào đừng nữa."

"Anh thể thích em lắm đấy, đều thích em, em thể chứ, nhiệt tình lương thiện, chân thành đối đãi với khác, em là cô gái nhất đời."

"Bọn họ mù quáng mới em , chơi với bọn họ nữa ha...."

Bành Chí Hoa luống cuống, vứt túi hành lý xuống, dỗ dành giúp cô lau nước mắt.

Lưu Tân Nghiên ngấn lệ ngẩng đầu, "Thật ? mà, từ nhỏ đến lớn, nhiều thích em."

Bành Chí Hoa vẻ bất an của Lưu Tân Nghiên, trái tim như thắt .

Hắn hỏi ngược , "Em xem, Vân Châu ? Anh ưu tú ?"

"Hu hu~ Anh Cố... , ưu tú."

"Vậy nhà họ Cố thích , ngược thích Cố Vân Hải, đây là của Vân Châu của nhà họ Cố?"

"Là nhà họ Cố, Cố Vân Hải bằng Cố."

"Thế đồng chí Kiều ?"

"Ực... Giang Tâm lắm."

"Vậy ít ở thôn Cao Thạch bàn tán cô quá mạnh mẽ, ông nội cô họ đều thích cô , đây là của đồng chí Kiều ? Là đồng chí Kiều ?"

Lưu Tân Nghiên vội vàng lắc đầu, "Không của Giang Tâm."

Bành Chí Hoa hạ giọng dịu dàng, "Vậy em xem, ưu tú đến cũng thể khiến ai ai cũng yêu quý mà, lẽ nào khác thích em chính là của em ?"

"Vân Châu , vô cùng ưu tú, đồng chí Kiều cũng , cô nỗ lực kiên cường, em cũng , đối với , em là cô gái nhất đời."

Lưu Tân Nghiên gạt một giọt nước mắt, "Ừ, Giang Tâm cũng an ủi em , em chỉ là khó chịu, ba em là hùng, em kính trọng cha vĩ đại, dịu dàng của em, thế mà chỉ vì em, khi c.h.ế.t còn đem bàn tán, rằng dạy dỗ em nên ."

"Em là một đứa con gái bất hiếu, em với ân dưỡng d.ụ.c của họ. Bao nhiêu năm nay, một em dù khổ cực khó khăn thế nào, em cũng từng cảm thấy đau lòng như khi Âu Dương Nhược Phi câu đó."

Bành Chí Hoa dùng ngón tay gạt nước mắt mặt Lưu Tân Nghiên, "Không , , em gì với cô chú cả, em trưởng thành ưu tú, nếu họ , cũng sẽ vì em mà vui mừng, vì em mà tự hào."

"Đừng nữa, mắt đỏ hết , mỗi em xong mũi mắt đều sưng lên, nữa là ."

Lưu Tân Nghiên bỗng thấy ngại ngùng, "Anh Bành, chỉ bọn họ mù quáng, em cũng mù quáng nữa, hơn Âu Dương Nhược Phi cả trăm , cả ngàn , so với một cái chân của cũng bằng."

Bành Chí Hoa vui đến nỗi khóe miệng nhếch tận mang tai, "Bây giờ em cũng muộn."

Nhìn thấy hộp cơm tay Lưu Tân Nghiên, hỏi, "Em định ? Anh đưa em ."

Lưu Tân Nghiên mím môi , "Anh Cố đang ở lầu đấy, lên thăm Cố ?"

Bành Chí Hoa he he , hạ giọng , "Anh nặng về sắc hơn tình bạn."

Lưu Tân Nghiên mặt đỏ bừng, giơ nắm đ.ấ.m đập cánh tay , "Nói bậy, đây."

Bành Chí Hoa theo chiều nắm tay nhỏ của Lưu Tân Nghiên đập tới, một cái nắm chặt lấy tay cô.

Lưu Tân Nghiên giãy giụa hai cái thoát , đôi mắt như con nai nhỏ hoảng sợ, lo lắng khắp nơi, sợ khác thấy.

Bành Chí Hoa nhẹ nhàng bóp hai cái, mới nỡ buông , "Vậy sẽ riêng với em ."

"Anh Bành!", Lưu Tân Nghiên tức giận thẹn thùng dậm chân.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tn80-quan-hon-ngot-ngao-chong-truoc-hoi-han-roi/chuong-323-anh-den-tham-em-roi-day.html.]

Bành Chí Hoa dám trêu cô nữa, nỡ buông tay, "Vậy thì, em đợi một chút nhé, Vân Châu ở phòng bệnh nào? Anh lên đó một lát, đưa em ?"

Lưu Tân Nghiên , "Thôi, em đưa lên , bệnh viện Kinh đô to lắm, cũng đông , chỉ riêng mấy tòa nhà cho bệnh nhân nội trú mấy tòa , nếu tự tìm, chắc tìm một lúc lâu đấy."

Bành Chí Hoa đôi mắt sáng rực, bàn tay to nhẹ nhàng vòng qua gáy Lưu Tân Nghiên, dắt cô trong bệnh viện, "He he, nỡ rời xa thì cứ thẳng , còn tìm cớ."

Lưu Tân Nghiên tình tứ liếc một cái, "Anh Bành đổi , ngày càng đắn nữa."

Bành Chí Hoa lắc đầu nguây nguẩy tủm tỉm, "Anh đối với khác thì đắn lắm, chỉ mỗi em là đắn thôi, với , thế đắn ? Sau còn những chuyện đắn hơn nữa đấy."

Lưu Tân Nghiên trêu chọc đến đỏ mặt tía tai, "Anh Bành, nữa em giận đấy."

Bành Chí Hoa vội vàng giơ tay đầu hàng, "Được , nữa, em đừng giận, thì đau lòng ."

Hai sánh bước cùng hướng lên lầu.

Trong phòng bệnh, Âu Dương Nhược Phi thấy Lưu Tân Nghiên , cũng vội vàng cáo từ.

Phó viện trưởng Vương thấy còn ngoài, bất mãn lầm bầm với Cố Vân Châu, "Lão đầu tử với mấy lời, đều coi như tiếng gió hết ? Một ngày đến mấy thế ?"

"Bảo giữ tâm trạng bình tĩnh, bình tĩnh, đều thích đồng chí Kiều , nhưng cũng thể suốt ngày , nghĩ đến cảnh động phòng hoa chúc chứ."

"Bụp~"

Kiều Giang Tâm một ngụm trong miệng phun thẳng .

"Phó viện trưởng Vương, ông bậy cái gì ? Chị Tâm Nghiên sai, ông mới là lão bất chính."

Cố Vân Châu vội vàng giải thích, "Lão Vương, ông lớn tuổi da dày, Giang Tâm là con gái đấy, ông chú ý lời chút , ai nghĩ đến chuyện động phòng hoa chúc , mới , như thế ?"

Phó viện trưởng Vương vui , "Được , các trẻ các đúng, già da dày, đều là , là chuyện, tâm trạng d.a.o động vì đồng chí Kiều , mà là vì bụng đói, đói quá hóa cuồng, ?"

Cố Vân Châu tắc nghẹn, gì hơn.

Sau đó, đầu Kiều Giang Tâm với vẻ mặt đáng thương, "Giang Tâm, ông hung ác lắm."

Một đàn ông to lớn đang mặt ngoài mà nũng với , cánh tay Kiều Giang Tâm đang cầm ly nước khựng , tự nhiên , "Cough, cái đó, Phó viện trưởng Vương, dù Cố cũng là bệnh nhân..."

Kiều Giang Tâm còn hết lời, Phó viện trưởng Vương ngoảnh mặt , " thừa ? Vậy nhé?"

Nói xong, hình như nghĩ điều gì, "Không , thể , trông chừng hai , cho , trong thời gian gần thằng nhóc Cố quá..."

"Ồ hô~"

Phó viện trưởng Vương còn hết lời, Bành Chí Hoa kéo Lưu Tân Nghiên từ cửa thò đầu nửa .

"Vân Châu, đến thăm đây."

Cố Vân Châu mỉm liếc một cái, "Đến cũng khá nhanh đấy."

Bành Chí Hoa với vẻ mặt gian tà kéo Lưu Tân Nghiên trong, "Gấp như lửa cháy đ.í.t , chỉ bay tới, đây rốt cuộc là chuyện liên quan đến tính mạng của , thể sốt ruột ?"

Nụ mặt Cố Vân Châu tắt lịm, bắt chước điệu bộ của Kiều Giang Tâm, mắt trắng dã sắp lộn lên tận trời xanh.

Biểu cảm đảo ngược tâm tính cực nhanh của khiến những mặt ầm lên.

Sau trận , Bành Chí Hoa với vẻ mặt phức tạp cảm thán, "Vân Châu, đổi nhiều thật, đều trợn trắng mắt , cả so với đây sống động linh hoạt hơn hẳn."

Vân Vũ

Cố Vân Châu Kiều Giang Tâm một cái đầy vương vấn, "Có lẽ là phong thủy huyện Ninh dưỡng chăng."

 

Loading...