TN80: Quân Hôn Ngọt Ngào, Chồng Trước Hối Hận Rồi - Chương 321: Âu Dương Nhược Phi Khắc Cô
Cập nhật lúc: 2025-10-18 17:40:53
Lượt xem: 5
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Bành Chí Hoa chạy như bay từ phòng việc của Chính trị viên ngoài.
Đứng ở hành lang, hân hoan nhảy cẫng lên, thốt một tiếng: "Ô hô~"
Hắn hôn lấy hôn để lên mấy cái tài liệu nhiệm vụ tay, như lửa đốt mông, lao về phòng thu dọn đồ đạc.
Chẳng mấy chốc, xách theo một túi đồ, cầm tài liệu chạy qua hai ba phòng ban, thủ tục đổi giấy rời doanh trại.
Sau khi lấy giấy chứng nhận rời doanh trại, chạy nhanh về phía cổng doanh trại.
Lưu Tân Nghiên căn bản ngờ rằng Kiều Giang Tâm bọn họ gọi điện thông báo cho Bành Chí Hoa.
Càng ngờ rằng, khi nhận điện thoại, Bành Chí Hoa lập tức lấy tốc độ nhanh nhất lao về hướng kinh đô tìm cô.
Thậm chí còn đợi chuyến tàu giường do đơn vị sắp xếp, trực tiếp trốn vé, chen lên chuyến tàu sớm nhất khởi hành, mới tìm tiếp viên tàu để bù vé .
Lưu Tân Nghiên là về phòng nghỉ ngơi, nhưng giường, cô căn bản chẳng buồn ngủ.
Không thể phủ nhận, dù hủy hôn , nhưng những lời Âu Dương Nhược Phi vẫn ảnh hưởng lớn đến cô.
Lúc , cô đang dằn vặt, tự phản tỉnh bản , chỗ nào đủ , nên bác cả, bác mẫu, thậm chí là Cao Vinh và Âu Dương Kiên mới ghét đến .
Cô giở từng ký ức những năm tháng đây.
khi cô sống ở nhà bác cả, bác cả bác mẫu bảo gì cô cũng đều lời mực , cô đối với Cao Vinh và Âu Dương Kiên cũng lễ phép.
Khi bố còn sống, cô là như , khi bố còn, cô cũng là như .
Mỗi gặp mặt đều chủ động chào hỏi, tươi chào lớn.
Cô chỉ theo lời dặn mà thôi.
Cô gì sai, chỉ là cô hòa đồng với Phó viện trưởng Vương bọn họ, thường xuyên đùa giỡn cùng , nên mới suồng sã như , trêu đùa thôi.
Cô bất lịch sự với ai, cũng bất kính với khác.
Trong lòng Lưu Tân Nghiên nghĩ như , nhưng cô một nữa giả định trong sự dằn vặt: nếu hơn nữa, chuyện sẽ khác?
Nhiều thích đến : nhà bác cả thích, các cô gái trong đại viện thích, chú Âu Dương và dì Cao Vinh cũng thích , thậm chí các y tá nhỏ trong bệnh viện cũng cô lập .
Có thực sự cũng , giống như Âu Dương Nhược Phi , cô lớn dạy dỗ, nên sai mà tự .
Buổi trưa, Kiều Giang Tâm xách thức ăn về nấu cơm, liền thấy Lưu Tân Nghiên một giường, ôm lấy đầu gối thẫn thờ.
Nghĩ tới chuyện hôm nay Âu Dương Nhược Phi tìm cô, Kiều Giang Tâm quan tâm tiến gần hỏi thăm.
"Chị Tân Nghiên, chị ? Không về nghỉ ngơi một chút ? Sao chị đây thẫn thờ thế?"
Lưu Tân Nghiên hồn, gượng ép một nụ tái nhợt, "Không... chị ngủ . Em về nấu cơm , để chị phụ em nhé."
Cô định xuống giường xỏ dép.
Kiều Giang Tâm giữ cô , "Chị Tân Nghiên, chị tâm sự gì ? Nếu phiền muộn gì, chị với em, em phân tích giúp chị."
Lưu Tân Nghiên sững , một lúc lâu mới dè dặt : "Giang Tâm, chị... chị ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tn80-quan-hon-ngot-ngao-chong-truoc-hoi-han-roi/chuong-321-au-duong-nhuoc-phi-khac-co.html.]
Kiều Giang Tâm hiểu, quả nhiên là tên khốn kiếp Âu Dương Nhược Phi đó ảnh hưởng .
"Tại chị nghĩ chứ? Chị mà. Chị nhiệt tình, vui vẻ, còn bụng, chị còn là một y tá xuất sắc, đều quý chị. Còn Thái Tiểu Huệ, Hồ Xương Lương, dì hai của em, cả Đào Tử nữa, bọn họ đều quý chị, khách hàng trong cửa hàng cũng quý chị. Tại chị cho rằng ?"
Lưu Tân Nghiên chằm chằm mắt Kiều Giang Tâm, "Em... em cảm thấy, đôi khi chị bất chính, vô lễ, phẩm chất ?
Mọi dù mặt ngoài , nhưng liệu lưng ghét chị như ? Có nghĩ chị tôn trọng khác, ?
Giang Tâm, em đấy, tính chị thẳng, gì nấy. Em chân thành với chị , bình thường chị chỗ nào ?
Em thật với chị, chị trách em ."
Kiều Giang Tâm thấy lòng chua xót, cô nghĩ đến bản .
Đã từng, cô cũng vì những câu của những gọi là : "Mày học thức, mày cái gì?", "À, đây là giúp việc nhà ", "Mày đừng tao mất mặt nữa ?", mà ngừng phủ định bản , cảm thấy thực sự thua kém, thể mang mắt đến .
Cô nắm lấy tay Lưu Tân Nghiên, giọng điệu nghiêm túc: "Chị Tân Nghiên, chị , chị thực sự . Những kẻ chị mới là kẻ . Chúng đừng vì một câu của khác mà phủ định chính ."
"Chị Tân Nghiên, chỉ những vui với niềm vui của chị mới đáng để chúng đến gần. Ở cùng với loại như , chúng mới thể sống ngày càng hơn. Còn loại căn bản thấy ưu điểm của chúng , chỉ phủ định chúng , thì chúng hãy tránh xa. Chị xem, chỉ vì một câu của , chị đau khổ thế nào.
Em hiểu cảm giác của chị, giống như Cố đại ca , chúng đều cần khẳng định, công nhận, thấy. Chúng cần sự đả kích và chỉ trích, chúng cần sự khích lệ và tự tin.
Vân Vũ
Người với là khác , những cái gọi là 'lời thật khó ' đó chúng , những kẻ giương cao ngọn cờ 'trung thực khách quan' để bới lông tìm vết chúng cũng cần."
Lưu Tân Nghiên gượng ép một nụ khó coi, "Chị... chị tưởng rằng là khác biệt, ngờ nhiều năm như , trong lòng chị t.h.ả.m hại đến thế.
Chị tưởng rằng dù thể hiểu chị như chị hiểu , thì ít nhất cũng hiểu chị hơn bình thường."
Kiều Giang Tâm vỗ vỗ vai cô, "Thôi, đừng nghĩ đến nữa. Đã vui, chúng tránh xa là . Chị phụ em xuống bếp ? Đi thôi, rửa rau giúp em."
Nấu cơm xong, hai xách hộp cơm đến phòng bệnh của Cố Vân Châu.
Mặc dù Kiều Giang Tâm an ủi, nhưng Lưu Tân Nghiên vẫn im lặng hơn hẳn.
Phó viện trưởng Vương cũng nhận , ông lấy một cuốn sách y học, trong phòng lẩm bẩm : "Cái lạnh lớn nhất của cơ thể đến từ việc nhiễm lạnh, cũng đến từ ăn uống, mà đến từ việc tức giận và u uất lâu ngày, đó gọi là Tâm hàn.
Tâm hàn thì Can uất, Can uất thì Tỳ hư, cho nên sức khỏe và tuổi thọ của một đều liên quan đến tâm trạng.
Tâm là huyệt đạo lớn nhất , vui vẻ chính là tác động tổng huyệt. Tâm một khi thoải mái, dương khí sẽ đến, dương khí đến , khí huyết liền , đó là đại ích cho tâm."
Đọc đến đây, Phó viện trưởng Vương đến mặt Cố Vân Châu, ông cất cao giọng: "Tức giận c.h.ế.t nhanh, vui vẻ sống lâu, cho đấy, cũng cho cả hai cô bé đấy..."
Kiều Giang Tâm kéo kéo tay áo Lưu Tân Nghiên, "Âu Dương Nhược Phi chị c.h.ế.t, nhớ tránh xa . Hắn khắc chị, Phó viện trưởng Vương sẽ đoản thọ đấy. Chị c.h.ế.t ?"
Lưu Tân Nghiên giật , lập tức lớn tiếng: "Chị c.h.ế.t! Chị ăn uống, khó khăn lắm mới lớn đến giờ, chị c.h.ế.t , chị sống thật lâu!"
"Chị bảo mấy năm nay chị cứ gặp vận đen thế, chỗ nào cũng giăng bẫy hãm hại, hóa là do khắc chị!!"
Cố Vân Châu méo miệng, nhanh chóng lấy tay che miệng giả vờ ho nhẹ mấy tiếng: "Khà khà~, Giang Tâm, Giang Tâm, em đây, gần một chút. Anh gần em là thấy vui. Hôm nay mới hiểu , hóa nhà họ Cố khắc , còn em hợp . Thảo nào đây đen đủi thế. Em nhanh cưới về ."
Một bên khác, Bành Chí Hoa vội vàng hối hả, phong trần lấm lem bước từ nhà ga.
Âu Dương Nhược Phi, ông nội tao đến đây.