TN80: Quân Hôn Ngọt Ngào, Chồng Trước Hối Hận Rồi - Chương 319: Bố mẹ cậu chết sớm, không ai dạy dỗ cậu
Cập nhật lúc: 2025-10-18 17:40:51
Lượt xem: 15
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lời Âu Dương Nhược Phi thốt , xoẹt xoẹt xoẹt, ánh mắt của Kiều Giang Tâm, Cố Vân Châu và Phó viện trưởng Vương đều đổ dồn về phía cô.
Nghĩ đến chuyện giữa và Âu Dương Nhược Phi, đúng là cần cho rõ ràng, Lưu Tân Nghiên gắng gượng cứng đầu : " lúc, cũng chuyện với ."
Hai một , ngoài đầu cầu thang.
Trong phòng, Phó viện trưởng Vương và Kiều Giang Tâm với vẻ mặt thích thú tò mò bám sát cửa, đó rón rén bước ngoài.
Cố Vân Châu cũng xuống giường.
Kiều Giang Tâm đầu liếc một cái: "Anh yên phận một chút , lát nữa sẽ báo tình hình cho."
Cố Vân Châu một cách thèm : "Thằng Bành Chí Hoa đó giữ gìn hơn mười năm , chúng giúp để mắt tí chứ, ăn ít thịt lừa của ."
"Biết !"
Âu Dương Nhược Phi dừng bước, Lưu Tân Nghiên một cách chân thành. Nửa năm gặp, Lưu Tân Nghiên dường như còn béo hơn chút ít, căn bản vẻ gì là khổ sở.
Anh khẽ : "Sao em chuyển chỗ cũng với một tiếng, cứ tưởng em nhận thư của ."
Lưu Tân Nghiên chế nhạo kéo khóe miệng: " ? Trong thư , về mừng sinh nhật Cố lão gia gia cũng với , mà hai bức thư, còn gửi từ địa chỉ mới cho đấy. Chỉ cần quan tâm đến chuyện của dù chỉ một phần, cũng đến nỗi địa chỉ mới của ."
Âu Dương Nhược Phi nghĩ đến hai bức thư kịp mở xem trong ngăn kéo, trong lòng thấy hư vô cớ.
"Xin nhé Tân Nghiên, em tính mà, thực sự bận, nhiều bệnh nhân đều cần sự giúp đỡ của chúng , họ đang chịu đựng nỗi đau..."
Lưu Tân Nghiên ngắt lời , giọng điệu mang theo hai phần bất mãn: " , nhiều nhiều ."
Âu Dương Nhượcương đưa tay kéo tay cô, Lưu Tân Nghiên theo phản xạ lùi một bước.
Âu Dương Nhược Phi sững sờ một chút: "Em... em vẫn còn giận ?"
"Chuyện đây là đúng, tự kiểm điểm , dù em nhận thư của , nhưng suy nghĩ sâu sắc , mà với Ưu Hồng Hồng, cũng nhờ khác dạy dỗ , em gần cô , sẽ gần cô ngoại trừ chuyện công việc."
"Đừng giận nữa ? Anh đây bỏ qua em nhiều, lẽ em cảm thấy an , nghĩ kỹ , chúng tuổi cũng còn nhỏ nữa, đợi về Tế Châu, chúng sẽ tổ chức hôn lễ, giấy đăng ký kết hôn, như em sẽ suy nghĩ lung tung nữa."
Khóe miệng Lưu Tân Nghiên nở một nụ chế nhạo. Những năm đây, ước mơ lớn nhất của cô chính là Âu Dương Nhược Phi cưới về nhà.
bất kể cô ám chỉ gợi ý trực tiếp, thậm chí là trực tiếp hỏi, đối phương đều dùng một câu "Lấy sự nghiệp trọng" để từ chối cô.
Bây giờ cô cuộc sống mới, đối phương sẽ cưới cô.
Nếu như chuyện xảy nửa năm , Lưu Tân Nghiên lẽ vui mừng đến mức hét nhảy, nhưng bây giờ, cô chỉ cảm thấy chua chát.
"Âu Dương Nhược Phi, chúng thôi hôn , thôi hôn nghĩa là gì ?
Vật đính ước của lấy về , miếng ngọc bình an của nhà cũng trả cho .
Sau chúng sẽ còn quan hệ gì nữa, kết hôn, tìm khác , nhiều lấy lắm, nhưng đó tuyệt đối là .
Nhà cao môn đại hộ, quá ưu tú , chỉ là một đứa trẻ mồ côi cha , với tới nổi."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tn80-quan-hon-ngot-ngao-chong-truoc-hoi-han-roi/chuong-319-bo-me-cau-chet-som-khong-ai-day-do-cau.html.]
Vừa nhắc đến chuyện , sắc mặt Âu Dương Nhược Phi cũng trở nên khó coi.
Vân Vũ
"Tân Nghiên, tính khí của em thực sự sửa một chút , nặng nhẹ thế nào em phân biệt cho rõ, chúng cãi thì cãi, hôn nhân là trò đùa ? Em đều ấn tượng với em lắm , em còn vì một chút chuyện nhỏ nhặt mà ầm ĩ mặt họ.
Như thì thích nổi? Chuyện thôi bỏ qua, đợi về nhà, mua chút đồ, em theo về nhà, thành khẩn xin .
Mẹ là thế nào em đấy, miệng thì cay nhưng bụng thì mềm như đậu, cũng tại bố em sớm, ai dạy em những điều ..."
"Âu Dương Nhược Phi!!" - Lưu Tân Nghiên biến sắc.
"Anh thì cứ , kéo bố gì? Phải, bố c.h.ế.t sớm, nên đáng đời các bắt nạt ? Bố c.h.ế.t sớm là họ thế ?
Sao? Bây giờ như thế là nhục bố ? sai chuyện gì, sỉ nhục , sỉ nhục bố như !!"
Âu Dương Nhược Phi Lưu Tân Nghiên đầy phẫn nộ, cuối cùng cũng phản ứng là sai lời.
Anh vội vàng giải thích: "Không , Tân Nghiên, ý đó."
Lưu Tân Nghiên đỏ mắt: "Anh ý gì? Anh đang bố c.h.ế.t sớm, giáo dưỡng ?
Nhiều năm như , trong lòng t.h.ả.m hại đến ? Mẹ thích là vì giáo dưỡng ?
Mẹ thích là vì từng bảo vệ , thích là vì thể mang lợi ích cho tiền đồ sự nghiệp của , rõ ràng là nhà các bội tín bạc nghĩa, khinh nghèo trọng kẻ giàu, đến miệng đều là của ?"
"Được, cứ coi như giáo dưỡng , nhưng giáo dưỡng thì liên quan gì đến ? Trước đây là hổ, như mượn hôn ước từ nhỏ mà cố dính lấy nhà họ Âu Dương của , nhưng bây giờ chúng thôi hôn , trở ngại tìm cô gái ưu tú, trở ngại tìm con dâu cao môn đại hộ, vì cũng xin , buông tha cho ?"
Kiều Giang Tâm đang nép ở góc tường chuyện lập tức xông .
Phó viện trưởng Vương vội kéo cô , hạ giọng : "Cô đó? Đây là chuyện của cô , hãy để cô bé Tân Nghiên tự giải quyết, chúng là ngoài, tiện nhúng tay nhiều."
Kiều Giang Tâm hít sâu một : "Cái tên Âu Dương Nhược Phi đúng là gì, thẳng thừng bắt nạt quá đáng, chỉ cần quan tâm một chút đến cảm nhận của chị Tân Nghiên, cũng thể những lời đau lòng như , chị Tân Nghiên chắc là khổ tâm lắm."
Âu Dương Nhược Phi đầu tiên thấy Lưu Tân Nghiên phẫn nộ điên cuồng đến , dù là cãi , cô cũng chỉ lặng lẽ rơi nước mắt.
Anh sốt sắng giải thích: "Không , Tân Nghiên, là sai, xin , xin , xin em, em đừng giận nữa, ý đó, chỉ em định một chút, quy củ một chút, đừng kiên định như , cũng vì em mà, nếu câu nào đúng, em với , nếu thực sự đúng, chúng sẽ sửa, em đừng như ."
Lưu Tân Nghiên vung tay gạt phăng cánh tay , ánh mắt lạnh băng.
"Âu Dương Nhược Phi, với nữa, chúng thôi hôn , hôn giá tự do.
cũng đối tượng khác , xin đừng tìm nữa, dù quan hệ giữa chúng cũng thích hợp tiếp tục bạn, để đối tượng thấy hiểu lầm.
Cũng để tránh cho cao quý của , tưởng rằng cục bùn thối như dính lấy con trai cưng của bà , mà đến tìm phiền phức cho ."
Âu Dương Nhược Phi căn bản tin lời của Lưu Tân Nghiên: "Em đừng lời nóng giận, đến dỗ em , sẽ quan tâm đến cảm nhận của em nhiều hơn, chuyện gì cũng bàn bạc với em, khi khó em, sẽ bảo vệ em, như tổng chứ?"
Lưu Tân Nghiên lùi một bước: "Muộn , Âu Dương Nhược Phi, những gì cần đều , đừng đến phiền nữa."
" thực sự ghét, ghét nhà các ."