TN80: Quân Hôn Ngọt Ngào, Chồng Trước Hối Hận Rồi - Chương 314: Lên Kinh Đô
Cập nhật lúc: 2025-10-18 17:40:46
Lượt xem: 5
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Cũng Phó viện trưởng Vương xoay xở thế nào, trong lúc vội vã như mà vẫn đặt bốn vé giường .
Bốn giường khéo trong một khoang riêng. Xét đến việc Cố Vân Châu sức khỏe , còn Phó viện trưởng Vương thì tuổi cao, Kiều Giang Tâm và Lưu Tân Nghiên để hai đàn ông giường , còn hai cô gái thì leo lên leo xuống giường .
Vừa lên tàu, Kiều Giang Tâm và Lưu Tân Nghiên đều phấn khích, cũng leo lên giường ngay, mà phía , áp mặt cửa sổ ngắm cảnh vật bên ngoài đang lùi dần.
Cố Vân Châu phía Kiều Giang Tâm, lặng lẽ hai cô gái ríu rít chuyện.
"Chị Tân Nghiên, chị từng đến Kinh Đô ?"
"Chưa từng đến, nhưng đó dù cũng là thủ đô của Tổ quốc , chắc chắn phồn hoa thịnh vượng lắm."
"Chưa từng đến nhưng em xem khá nhiều báo, buổi tối bên ngoài náo nhiệt, nhiều ngõ hẻm còn nhiều món ngon."
"Thật ? Vậy khi đến nơi, chúng ngoài dạo chơi nhé. À, em trong khu tập thể của chúng em một vị lãnh đạo nhỏ trong đoàn văn công, đây lên Kinh Đô tham gia biểu diễn thi đấu gì đó, mang về một chiếc áo khoác , lắm."
"Nếu đắt lắm em cũng mua một chiếc, giống như kiểu áo những nhân viên đảng ngầm trong phim , dài che qua bắp chân, còn thể ôm eo nữa. Mặc cùng giày cao gót tôn dáng, bước phấp phới, tuyệt."
Khóe miệng Phó viện trưởng Vương giật giật, "Hai cô cần kiềm chế một chút ? Chúng lên Kinh Đô là để chữa bệnh, bệnh nhân còn ngay đây, hai cô vui vẻ bàn chuyện mua sắm, ăn uống, áo khoác , hai cô xem xét đến tâm trạng của Tiểu Cố ?"
Nụ mặt Kiều Giang Tâm khựng , cô đầu về phía Cố Vân Châu, "Anh Cố, tâm trạng hiện giờ thế nào?"
Cố Vân Châu Kiều Giang Tâm bằng ánh mắt cưng chiều, giọng dịu dàng, "Tâm trạng , em những ngọn núi bên ngoài xanh bao, thậm chí còn cả suối nhỏ nữa, ôi, còn cả chim kìa~"
Kiều Giang Tâm mắt thành vệt cung, hòa theo Cố Vân Châu, " , đúng , em kìa, chỉ một con ~"
Lưu Tân Nghiên liếc Phó viện trưởng Vương, cũng bắt chước theo giọng điệu của Kiều Giang Tâm và Cố Vân Châu, "Ôi, bay cao quá~, nhưng mà Phó viện trưởng Vương khác chúng một đời, chắc thưởng thức ~"
Phó viện trưởng Vương bộ mặt như thấy ma, khiến cả ba bật ha hả.
"Thôi, tránh , lên giường của cô . Ông già tuổi cao, sức lực dồi dào như các cô thanh niên trẻ tuổi , nghỉ một chút."
Phó viện trưởng Vương dùng chân khẽ đẩy Lưu Tân Nghiên , phịch xuống giường.
Lưu Tân Nghiên dậy, vui , "Mới lên tàu, ông ngủ , ông nhất định là đang trả thù."
Phó viện trưởng Vương trừng mắt Lưu Tân Nghiên, "Các cô cô lập trong khoang riêng, bắt nạt trong khoang riêng thế , mà vẫn còn chiều các cô đây ?"
"Ai bắt nạt ông trong khoang riêng chứ?"
"Cô! Cô và các cô cùng một đời."
"Vậy sai ? Hay là gọi ông là Phó viện trưởng Vương nữa, gọi ông là nhé?"
Lưu Tân Nghiên đến đây, thử giọng ngọt ngào đến lợm giọng gọi, "Vương ca ca~"
Phó viện trưởng Vương xoa xoa lớp da gà tay, "Cút, cút, cút ngay!"
Lại khiến ầm lên.
Thấy đến ngả nghiêng, Phó viện trưởng Vương cũng bật theo, "Thật là thể thống gì, cũng chỉ thằng Bành Chí Hoa nhà mới chịu cô thôi."
Cố Vân Châu hiếm hoi bênh vực Lưu Tân Nghiên, "Ông đừng , Chí Hoa càng hi vọng cô thể thống gì cơ."
Lưu Tân Nghiên nghĩ đến những bức thư và quà tặng Bành Chí Hoa gửi đến thường xuyên trong thời gian gần đây, trong lòng dâng lên một niềm ngọt ngào, "Đương nhiên , Bành , cần quan tâm nhiều như , thấy vui thế nào thì cứ thế."
Cố Vân Châu khẽ dựa sát Kiều Giang Tâm, nhỏ, "Sau em cũng cứ thấy vui thế nào thì nhé. Nếu em vui, hãy với , sẽ dỗ em."
Kiều Giang Tâm liếc nhanh về phía Lưu Tân Nghiên và Phó viện trưởng Vương, thấy hai họ để ý đến , mới e thẹn trừng mắt Cố Vân Châu.
Kiếp cô sống bao nhiêu tuổi cũng từng thấy một câu tình tứ nào, giờ đột nhiên , thấy cũng lạ lạ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tn80-quan-hon-ngot-ngao-chong-truoc-hoi-han-roi/chuong-314-len-kinh-do.html.]
Bị Kiều Giang Tâm trừng mắt, Cố Vân Châu càng thấy vui, nghĩ đến vẻ e thẹn như chú nai nhỏ lén quan sát Phó viện trưởng Vương và Lưu Tân Nghiên lúc nãy của cô, một niềm vui thích lan tỏa từ trong tim, khiến bộ ngũ quan trở nên dịu dàng hẳn.
"Em... em lên đây." Cảm nhận ánh mắt nồng nhiệt của Cố Vân Châu vẫn đang dán chặt , Kiều Giang Tâm vội vàng trèo lên giường .
Lưu Tân Nghiên cũng bắt đầu trèo lên giường đối diện, " cũng lên đây."
Thấy Kiều Giang Tâm trèo lên, Cố Vân Châu theo phản xạ đưa tay định đỡ cô một cái.
Bàn tay ấn nhầm vòng m.ô.n.g mềm mại, cả hai cùng đờ .
Hai giây , Kiều Giang Tâm như phỏng ở mông, vội vã trèo nốt lên . Cố Vân Châu như điện giật, rút tay nhanh chóng, hoảng hốt vẻ nghiêm trang thẳng giường, dám nhúc nhích.
Vân Vũ
Kiều Giang Tâm cuống cuồng bò lên giường, vẻ như chuyện gì, cố gắng nép phía trong. Chỉ đôi cánh mũi khẽ phập phồng chứng tỏ sự xáo trộn trong lòng cô.
Cố Vân Châu phía bất động, căng thẳng lắng âm thanh từ giường . Vì vấn đề cảm xúc, nhịp tim bắt đầu đều.
Phó viện trưởng Vương thấy sắc mặt , lập tức châm cho hai mũi kim, bảo yên, cử động.
Trong đầu Cố Vân Châu vẫn còn nghĩ, lúc nãy cố ý, Giang Tâm sẽ nghĩ cố tình giở trò lưu manh , chiếm tiện nghi của cô chứ?
Cô sẽ nghĩ là kẻ bỗ bã, tôn trọng khác chứ?
Nhỡ cô tức giận thì ?
Có nên xin ?
Lưu Tân Nghiên rạp thành giường xuống , trong mắt đầy lo lắng, "Phó viện trưởng Vương, Cố chứ?"
Phó viện trưởng Vương lắc đầu, "Không ."
Nói xong, ông dặn dò Cố Vân Châu, "Anh đừng suy nghĩ lung tung nữa, cố gắng giữ cho tâm trạng bình tĩnh, thả lỏng cơ thể. Tâm trạng của d.a.o động quá lớn. Đây là tàu hỏa, bệnh viện , đừng hỏng thanh danh cả đời của ."
Ở giường , lòng Cố Vân Châu như treo ngàn cân, còn tâm trạng của Kiều Giang Tâm giường cũng đang cuộn trào.
Nghe Phó viện trưởng Vương Cố Vân Châu , trái tim treo ngàn cân của cô mới yên tâm hạ xuống. Chỗ m.ô.n.g từng lòng bàn tay đỡ lấy vẫn còn âm ấm, kéo theo đôi má cô cũng nóng bừng.
"Giang Tâm, em nóng lắm ? Sao mặt đỏ thế?" Lưu Tân Nghiên đối diện bỗng nhiên lên tiếng.
"Hả? Ừ, , nóng một chút." Kiều Giang Tâm tự nhiên đáp.
Ở giường , Cố Vân Châu cố gắng bình cảm xúc, trong lòng phân tích tâm trạng của Kiều Giang Tâm lúc .
Mặt đỏ? Là do tức giận là do hổ?
Nếu là do tức giận, thì toi .
Nếu là do hổ, thì là hổ ngại ngùng, là hổ vì cảm thấy xúc phạm?
Lưu Tân Nghiên nhận khí giữa Kiều Giang Tâm và Cố Vân Châu, vẫn chỉ tay ngoài cửa sổ ríu rít ngừng.
Dưới sự dẫn dắt của cô, vẻ mặt tự nhiên của Kiều Giang Tâm và Cố Vân Châu cũng dần dịu xuống, đều coi như chuyện lúc nãy từng xảy .
Giường thể , thể ngủ, thêm bạn đồng hành, suốt chặng đường đều cảm thấy quá nhàm chán.
Đồ ăn mang theo dư dả, nào là trứng luộc , bánh trứng, bánh bao nhân thịt, cam táo cũng mang theo, thậm chí cả đồ ăn vặt tiêu khiển như lạc, hạt dưa cũng mang ít.
Thực sự yên thì dậy, yên thì ăn, ăn nổi nữa thì Lưu Tân Nghiên kéo Kiều Giang Tâm và Phó viện trưởng Vương cùng đ.á.n.h bài.
Triệu chứng đau nhói ở n.g.ự.c và nhịp tim đều của Cố Vân Châu vẫn tiếp diễn, phần lớn thời gian Phó viện trưởng Vương đều bảo yên bất động, thỉnh thoảng bắt mạch, châm vài mũi kim cho .