TN80: Quân Hôn Ngọt Ngào, Chồng Trước Hối Hận Rồi - Chương 302: Mơ Giữa Ban Ngày

Cập nhật lúc: 2025-10-18 17:40:34
Lượt xem: 8

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Thằng đốn mạt , đ.á.n.h thế là còn nhẹ quá !” Kiều Hữu Tài tức giận đến mức thốt nên lời.

Trần Văn Đức và Trần Văn Tú rời , nhưng đám hiếu kỳ vẫn chịu giải tán, ai nấy đều háo hức về phía gia đình họ Kiều với vẻ mặt hóng hớt.

Một thím thiết với nhà họ Kiều hiếu kỳ hỏi: “Đại Nha ? Chuyện là thế nào ? Tại thằng cả nhà họ Trần tìm tới cháu? Còn nữa, bảo cháu bình tĩnh suy nghĩ là ý gì ? Trần Trí là ai?”

Những chuyện kiểu , càng thì càng suy diễn. Kiều Giang Tâm trực tiếp dùng kế dương mưu để chặn đường lui của Trần Văn Đức, khiến cho gì cũng sẽ coi là lời điên cuồng.

“Cháu cũng nữa? Có lẽ là nhà cháu sắp mở cửa hàng ở thị trấn, nên đến bịp chăng? Bác gái cháu bảo sáng nay khi cháu nhà, tới nhà cháu một lượt . Biết cháu nhà, còn loanh quanh ở khu vực lân cận. Chiều nay cháu về tới, đang gội đầu xong chải tóc cửa, đột nhiên xông tới, gì đó về chuyện mơ. Hắn bảo mơ thấy kết hôn với cháu, còn sinh cho một đứa con trai tên Trần Trí, còn cũng c.h.ế.t, bảo cháu sẽ nhà họ Trần trâu ngựa, giúp nhà cày cấy, giúp phụng dưỡng già chăm sóc kẻ nhỏ, còn kiếm tiền cho nhà tiêu, cuối cùng trở thành nhà văn lớn...”

Vừa Kiều Giang Tâm xong, cả đám ồn ào vang.

thấy Đại Nha lúc nãy sai, khi nào nhà họ Trần dạo xảy nhiều chuyện quá, sinh viên đại học họ Trần kích động đến phát điên chăng.”

, trận đòn đáng đời lắm! Nếu ai dám tới nhà mấy lời như với con gái , lão nương đập c.h.ế.t mới lạ!”

“Vẫn là sinh viên đại học nữa chứ, mấy lời sợ rụng răng ? Còn mơ nữa? Ha ha ha, còn mơ thấy nhặt thỏi vàng nữa kìa?”

xem đây là giấc mơ của , lẽ nào, là Xa Kim Mai hiện về báo mộng cho đấy. Một nhà khỏe mạnh, đều là lao động chính, cứ suốt ngày nghĩ tới những chuyện công bằng. Lại còn bảo đẻ cho con trai, cày ruộng cho , hiếu thảo với cha , còn kiếm tiền cung phụng , đưa thành nhà văn lớn. Thôi thì bảo mộ Xa Kim Mai mà đập đầu thêm mấy cái , giữa ban ngày ban mặt mà mơ giữa tỉnh thế!”

“Phải , các bác nghĩ xem đang nghĩ gì ?”

Bà Ngưu nhận tin muộn, khi bà vội vã từ giếng nước chạy về thì bên giải tán .

Một chút hương vị hóng hớt nào bà cũng nếm trải, như ?

Bà rướn cổ hét to: “Này, , thằng Trần Văn Phong đưa về ? Nhà họ Trần đưa nó lên trạm xá, sợ tốn tiền. Hải Mậu , nếu đưa lên trạm xá, e rằng cái chân đó sẽ thành què. Nhà họ Trần vốn mất Xa Kim Mai, một lao động chính, giờ trong nhà còn nuôi thêm một thằng què, chắc chắn là sốt ruột .”

“Nhà Đường Hương Ngọc vét cạn sạch , đây là chẳng còn chỗ nào để vét nữa. Vừa thấy bên giếng nước chuyện nhà họ Kiều sắp thuê cửa hàng ở thị trấn. Lúc đó thấy Trần Văn Tú vội vã chạy về nhà, còn nghĩ rằng nhà họ Kiều mở cửa hàng thì liên quan gì đến cô , xem cô sốt ruột kìa. Không ngờ là, chạy tới đây.”

Bà Ngưu càng càng hăng: “ cũng là sinh viên đại học, kiếm cớ gì chẳng ? Sao còn giở trò mê tín thế ? Còn mơ nữa? Thật khổ công nghĩ .”

Hiện trường một trận vang.

Những lời giải thích của Kiều Giang Tâm, đừng ngoài, ngay cả nhà họ Kiều và Cố Vân Châu cũng đều tin, thậm chí chính bản cô cũng tin luôn.

Không ít đều cho rằng Trần Văn Đức kích động đến mụ , hoặc là trâu ngựa đến phát điên, ngoài gây chuyện để lừa vợ.

“Được , giải tán nào. Nhà ai con gái, thì cẩn thận chút nhé.” Kiều Giang Tâm bụng nhắc nhở một câu.

Sau khi giải tán, Kiều Giang Tâm gọi Cố Vân Châu và ông Trình đại gia .

“Anh Cố, hôm nay phiền theo cả ngày . Vừa nhà em mua chút rau cỏ, tối nay và ông Trình đại gia qua đây ăn cơm cùng nhé, để bố em và bác cả em cùng uống vài chén với ông Trình đại gia. Trước giờ cứ mượn xe trâu của ông mãi.”

Ông Trình đại gia thấy rượu thịt, trực tiếp về nữa, lập tức theo Kiều Giang Tâm nhà họ Kiều.

Cố Vân Châu thấy , cũng theo ông Trình đại gia bước nhà họ Kiều.

Từ lúc Cố Vân Châu bước cửa, ánh mắt của Lưu A Phương ngừng liếc . Với tư cách là một quân nhân ưu tú, sự nhạy cảm và khả năng quan sát của Cố Vân Châu bàn cãi.

Anh ngay ngắn bàn, mặt một biểu cảm, lưng thẳng tắp, mắt thẳng, nhúc nhích.

Giống hệt như một lính đang chờ thủ trưởng kiểm tra.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tn80-quan-hon-ngot-ngao-chong-truoc-hoi-han-roi/chuong-302-mo-giua-ban-ngay.html.]

Vân Vũ

Anh cảm thấy ánh mắt của Lưu A Phương vẫn đang dán chặt , dám động đậy, dám nhúc nhích.

Kiều Giang Tâm thấy cảnh buồn : “Anh Cố, thả lỏng một chút.”

Tần Tuyết mắt mi cong, trừng Lưu A Phương một cái: “A Phương, cô chằm chằm đồng chí Cố gì thế? Nhìn kìa, đồng chí Cố ngại chín cả mặt .”

Cố Vân Châu vốn đang căng thẳng, thấy lời lập tức cảm thấy mặt nóng bừng.

Lưu A Phương sực tỉnh, vội vàng : “Ái chà, xin nhé, cái ... thấy đồng chí Cố đắn quá, nên mới thêm vài cái.”

Nói , Lưu A Phương bưng từ tủ xuống một đĩa đồ: “Nào, ăn quýt , ăn quýt , hôm nay Giang Tâm bọn họ mua từ thị trấn về, ngọt lắm.”

Cố Vân Châu vội vàng tiếp nhận đĩa quýt: “Cảm ơn bác.”

“Hai, khách sáo gì chứ? Anh còn ngại nữa, đầu gặp, đều là quen cả .”

Cố Vân Châu buông lỏng: “Phải , đều là quen cũ cả .”

Anh bóc một quả quýt, tùy ý đưa cho Kiều Giang Tâm xuống.

Kiều Giang Tâm thuận tay tiếp nhận, thấy Liêu Phúc Trân đang vo gạo bên ngoài liền gọi: “Bà Liêu, tối nay thêm hai bát gạo nhé.”

Tay vo gạo của Liêu Phúc Trân khựng , bà nghi ngờ tai nhầm .

“Thêm hai nắm gạo?”

Kiều Giang Tâm nhắc : “Thêm hai bát đầy.”

Liêu Phúc Trân há miệng: “Hai bát? Lại còn đầy ư?”

Lúc ở nông thôn, bát ăn cơm là loại bát sứ thô to, loại bát nhỏ tinh xảo đời , một bát cơm thể bằng một bát đựng thức ăn đời .

Kiều Giang Tâm gật đầu: “Tối nay bà Liêu nghỉ ngơi một chút, để em bếp nấu nướng. Em sẽ cho một món ăn cực hao cơm. Cứ thoải mái thêm gạo , thêm hai bát gạo chắc chắn sẽ ăn hết.”

Kiều Giang Tâm tay nghề nấu nướng khá , , mặt đều trông mong.

Nghĩ tới hôm nay nhà mua khá nhiều rau cỏ, Kiều Giang Tâm đề nghị: “Bác cả, bác đón ông Hứa qua uống rượu với ông Trình đại gia .”

Kiều Hữu Phúc cũng đang ý đó: “Được, bác ngay đây.”

Sau khi Kiều Hữu Phúc đón , Kiều Giang Tâm cũng bắt tay việc. Hôm nay cô từ thị trấn mang về hai cái dày lợn, món ăn hao cơm mà cô chính là món dày lợn.

Cố Vân Châu yên, thấy Kiều Giang Tâm ngoài, cũng dậy theo: “ ngoài xem cần giúp gì .”

Lưu A Phương theo bóng lưng Cố Vân Châu, thầm cảm thán: là một , Giang Tâm hình như cũng ghét, tiếc là xa quá.

Trước cửa bếp, Kiều Giang Tâm cầm hai cái dày lợn dùng bột mì chà xát. Cố Vân Châu bên cạnh: “Có cần giúp gì ?”

Kiều Giang Tâm cũng khách khí với : “Anh thái hành tây trắng thành khúc, thái nhỏ dưa muối chua và gừng muối chua , còn đào nửa bát tương bạn dự trữ nhé. Con cá đem mổ chặt , thịt nạc thái một chút, đậu phụ lấy ....”

 

Loading...