TN80: Quân Hôn Ngọt Ngào, Chồng Trước Hối Hận Rồi - Chương 300: Gặp lại không thể đỏ mặt, vậy thì đỏ mắt
Cập nhật lúc: 2025-10-18 17:40:32
Lượt xem: 10
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Giọng Tần Tuyết mang theo chút nghi hoặc, "Nhà chúng với nhà họ cơ bản cũng chẳng qua gì, tìm cháu gì nữa? Chị hỏi nhưng cũng , chỉ liên tục hỏi cháu nhà ? Đi ?"
"Cháu mà gặp nhất nên tránh đường . Cái nhà họ Trần đó chẳng chỗ lành gì ."
Sợ Kiều Giang Tâm hiểu lầm, Tần Tuyết giải thích thêm một câu, "Chị sợ cháu khờ dại, chị sợ bên phía nhà họ Trần ch.ó cùng dứt giậu, trong nhà mất con trâu con ngựa tính toán lên đầu cháu đó. Giờ cả làng đều cháu trong thành phố công việc định , đây lúc Xa Kim Mai còn ở, miệng bả cũng thường xuyên lảm nhảm những chuyện trời đất."
Kiều Giang Tâm kinh ngạc, Trần Văn Đức tìm cô gì chứ? Cô từng nào cho sắc mặt nào ? Mà còn dám to mặt thế ?
Cô gật đầu, "Bác yên tâm , cháu trong lòng ."
Sau khi Kiều Giang Tâm ngoài, Kiều Hữu Tài đến mặt Lưu A Phương xuống, hạ giọng , "Giang Tâm tuổi cũng còn nhỏ nữa, nhà họ Trần là thể nào , nhưng đồng chí Cố , thường xuyên theo chân Giang Tâm chạy lên chạy xuống, gì cũng theo, cứ cảm thấy, đối với con bé nhà ..."
Lưu A Phương mắt sáng rỡ, "Anh cũng hả? Em từ lâu , cái tên nhóc đó hình như ý với con bé nhà , dáng tệ, còn là một đồng chí lãnh đạo, so với nhà họ Trần hơn nhiều lắm. mà, Giang Tâm hình như ý đó."
Tần Tuyết nhíu mày, "Nhà đồng chí Tiểu Cố ở tận Tế Châu, thấy xa quá, với đang dưỡng thể ? Không giờ sức khỏe thế nào . Hữu Tài, A Phương , các đừng là quân nhân, là thành phố, liền thấy . Con bé Giang Tâm nhà chúng cũng kém ."
"Mà Giang Tâm khác với những cô gái bình thường, nó việc, chúng cho ý kiến là , còn cứ để nó tự quyết định, đặc biệt là những chuyện đại sự hôn nhân gả bán, các tuyệt đối tự chuyên quyết, hỏi qua ý kiến của nó, bản nó vui vẻ đồng ý mới ."
"Các nếu thật sự gì đó cho nó, thì hãy tích cóp cho nó nhiều chút của hồi môn . Có của hồi môn mới chỗ dựa!"
Ở một bên khác, Trần Văn Tú từ ngoài cửa chạy ào , "Anh cả! Anh cả! Đại Nha nhà họ Kiều về , em , nhà họ thị trấn thuê cửa hiệu , họ sắp thị trấn mở tiệm ăn ."
Cách một tiếng, cửa phòng sách của Trần Văn Đức giật mở, Trần Văn Đức ở cửa, "Nhà họ sắp thị trấn mở cửa hiệu? Em ai ?"
Trần Văn Tú thở gấp gáp, "Bà Ngưu đấy. Bả tối qua bả sang nhà họ Kiều uống , nhà họ Kiều , bảo rong ruổi ngoài đường nữa, dự định thị trấn mở tiệm. Hôm nay Kiều Giang Tâm bọn họ đều nhà, nhất định là thuê cửa hiệu ."
"Vừa nãy, trông thấy bọn họ về, mấy em thằng Lại Tử, vui mừng như lên chức tân lang quan . Người ở bên giếng chuyện , bà Ngưu mới ."
Nói xong, Trần Văn Tú đầy lo lắng trai. Tâm tư của , cô cũng hiểu. Trước đây cô luôn cảm thấy Đại Nha xứng với trai , nhưng bây giờ, Đại Nha còn thể coi trọng trai nữa ?
"Anh cả, nhà họ Kiều ngày càng khá lên , ngược nhà chúng ... Anh xem, chị Đại Nha sẽ ... sẽ ý nghĩ khác chứ?"
Ánh mắt Trần Văn Đức thoáng chớp động, hiểu ý của Trần Văn Tú.
"Đây việc em nên lo." Hắn quát một câu, ngoài.
"Giang Tâm~" Kiều Giang Tâm đang xổm cửa chải tóc, thấy gọi .
Ngẩng đầu lên, tầm mắt liền thấy Trần Văn Đức đang xa.
Hắn mặc một chiếc áo sơ mi trắng, n.g.ự.c gài một cây bút, cách đó chừng bốn năm mét cô, ánh mắt phức tạp.
Kiều Giang Tâm khựng , từ từ dậy.
Trần Văn Đức vốn luôn gọi cô là Đại Nha nhà họ Kiều.
Kiếp cũng là khi lên thành phố, cảm thấy ba chữ 'Kiều Đại Nha' quá nặng mùi thổ sản, cùng Xa Kim Mai và Trần Hữu Lượng mới đổi cách gọi thành Kiều Giang Tâm.
bây giờ, gọi cô là Giang Tâm? Hơn nữa, kết hợp với ánh mắt đang cô.
Kiều Giang Tâm lập tức cảnh giác cao độ.
Bản cô còn thể trở về, thì, Trần Văn Đức...
Trần Văn Đức thấy Kiều Giang Tâm chằm chằm như hóa đá, càng thêm khẳng định, cô chính là Kiều Giang Tâm của kiếp .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tn80-quan-hon-ngot-ngao-chong-truoc-hoi-han-roi/chuong-300-gap-lai-khong-the-do-mat-vay-thi-do-mat.html.]
Nếu , sự đổi của nhà họ Kiều lớn thế? Cô tránh né như tránh rắn rết?
Rõ ràng kiếp , trong lòng trong mắt cô chỉ mà thôi.
Trần Văn Đức từ từ bước về phía Kiều Giang Tâm.
Kiếp khi và Trì Tố Trân tái ngộ, cả hai đều thích một bài hát.
Tháng năm vội vã của Vương Phi.
Thật sự thích hợp với và Kiều Giang Tâm lúc .
Ánh mắt phức tạp chằm chằm Kiều Giang Tâm, khẽ , "Nếu gặp thể đỏ mặt..."
Đầu óc Kiều Giang Tâm ù một tiếng nổ tung.
Hắn thật sự trở về ! Bài hát kiếp lúc sinh nhật Trì Tố Trân, rủ hát karaoke, hai họ mặt cô hát bài đó ngọt ngào tình ý dạt dào.
Không cần suy nghĩ, Kiều Giang Tâm giơ nắm đ.ấ.m thật mạnh thẳng hốc mắt Trần Văn Đức, đồng thời miệng hét lên, "Vậy thì nhất định đỏ mắt!!!!"
"Bốp!"
"Oaaa~"
Trần Văn Đức ngờ Kiều Giang Tâm hai lời liền cho một quyền, cúi đầu ôm lấy hốc mắt lùi liền mấy bước, nước mắt ngừng trào từ kẽ tay.
Vân Vũ
Kiều Hữu Phúc, Kiều Hữu Tài thấy tiếng động bên ngoài, soạt một cái xông .
"Sao thế Giang Tâm?"
Thấy Trần Văn Đức ôm mắt xổm đất gào thét, Kiều Hữu Tài lộ vẻ vui, "Con cả nhà họ Trần, mày gào cái gì ở đây? Nhà tao trẻ con, đừng kinh động trẻ con nhà tao."
Nói , Kiều Hữu Tài đưa tay kéo vai Kiều Giang Tâm đẩy về phía , ý là bảo cô trong nhà.
Ở phía xa xa, nhà ông Trình Đại Gia và nhà họ Cao thấy tiếng kêu t.h.ả.m thiết của Trần Văn Đức bên ngoài đều cửa xem xét.
"Sao thế ạ? Gào một tiếng, giật cả ?" Ưu Phong Trần Văn Đức, vẻ mặt đầy hiếu kỳ.
Cố Vân Châu sắc mặt trầm từ trong nhà họ Trình tới, bên cạnh Kiều Giang Tâm, "Chuyện gì ? Hắn đến tìm phiền phức cho em ?"
Trần Văn Đức ôm mắt dậy, "Cô... cô thể tùy tiện động thủ đ.á.n.h ? Bao nhiêu năm , cô vẫn thô bạo như , nếu ..."
Lời còn dứt, Cố Vân Châu khẽ mở môi, "Cút!"
Lời trong miệng Trần Văn Đức tắc nghẹn, nhưng bên trong lớp vỏ của giờ còn là Trần Văn Đức trắng tay của kiếp nữa . Kiếp là một nhà văn chút danh tiếng, đừng một tên lính thú, các dịp hoạt động, cũng từng gặp ít lãnh đạo thành phố, tỉnh, nào sợ Cố Vân Châu.
"Liên quan gì đến ? Đây là chuyện giữa và Giang Tâm, là một ngoài..."
Kiều Giang Tâm sợ Trần Văn Đức lời gì kinh thiên động địa, tay để chiếm thế chủ động, bước lên đá thẳng một cước bụng của Trần Văn Đức.
"Lão nương với mày chuyện *** gì , cái thứ *** của mày còn chỗ nào để hút m.á.u , giả điên giả dại giả đến mặt lão nương đây hả? Còn tưởng tao vẫn như xưa dễ bắt nạt ?"
"Bác! Ba! Đánh c.h.ế.t thằng khốn cho con! Thằng khốn nạn đột nhiên chạy đến mặt con bảo con là vợ , còn bảo con với sống cả đời, còn bảo c.h.ế.t, con hầu hạ cả nhà . Hắn hủy hoại thanh danh của con, tính toán con, bắt con nhà họ Trần trâu ngựa đấy."