TN80: Quân Hôn Ngọt Ngào, Chồng Trước Hối Hận Rồi - Chương 297: Trần Văn Phong Được Đưa Về

Cập nhật lúc: 2025-10-18 17:40:29
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Mọi chuyện cứ thế định đoạt. Kiều Giang Tâm và Chu Hiểu Lôi hẹn sáng mai sẽ mang tiền tới tìm thủ tục, cô hướng về thôn Cao Thạch tới.

Trần Văn Tú đang phơi quần áo cửa, lẩm bẩm chua ngoa: "Nhà họ Kiều càng ngày càng khá lên thật, mười ngày nửa tháng lên thành phố kéo về đống hàng hóa, cùng một làng còn tranh kiếm tiền của chúng , cái tâm đúng là đen tối..."

"Đất lành chim đậu, cứ mỗi Kiều Đại Nha về, trông cô dường như khác một chút..."

Trần Văn Đức đang bóc hạt ngô cửa với Trần Hữu Lượng ngẩng đầu lên: "Em gì? Kiều Đại Nha về ?"

Trong giọng thoáng chút xúc động khó nhận .

"Anh đang hỏi em đấy?", thấy Trần Văn Tú lên tiếng, Trần Văn Đức gặng hỏi.

Trần Văn Tú sợ Trần Văn Đức, đầu một cách thận trọng: "Về , mấy em nhà họ Kiều lên thành phố nhập hàng, mỗi lấy hàng đều qua đầu làng, cứ đường nhỏ vòng thẳng đến phía bắc thôn."

"Vừa nãy lúc em giặt quần áo , xe bò chất đầy một xe hàng, Kiều Đại Nha cũng về ."

Trần Văn Đức cúi bàn tay , ánh mắt chùng xuống.

Bắp ngô khô bóc cũng chẳng dễ dàng gì, đôi tay lâu lắm những việc thô ráp như thế , mới bóc hai ngày mà ngón tay cái đau nhức.

Trong lòng Trần Văn Tú cũng đang nghĩ ngợi.

Đáng lẽ cả lấy Kiều Đại Nha, chỉ tại cả lăn lộn với con Trì Tố Trân ti tiện .

Nếu ngày lấy Kiều Đại Nha, nhà chẳng nông nỗi .

Hơn nữa bây giờ còn nữa, phần lớn việc nhà đều đổ lên đầu cô, Trần Văn Tư bao giờ khao khát một một chị dâu đến thế.

Nghĩ tới việc cả và Trì Tố Trân ly hôn, Trần Văn Tú khẽ thử dò: "Anh cả, hồi còn, thích chị Đại Nha lắm, lúc nào cũng mong lấy chị Đại Nha về chị dâu chúng ."

Trần Văn Đức im lặng một chút, tiếp tục bóc ngô, gì.

Trần Hữu Lượng đối diện thể bình tĩnh nổi, ông cũng thử dò hỏi: "Văn Đức , giờ con cũng mất , con và con Trì Tố Trân tang cửa tang nhà cũng ly hôn, nhà cũng cần một phụ nữ lo toan gánh vác, chuyện hôn nhân của con cũng tính ."

"Con tuổi cũng còn nhỏ, con lúc còn sống kịp bồng cháu, Đại Nha là đứa trẻ chúng nó lớn lên, bác con học cao, khí tiết cũng cao, nhưng con cũng thấy đấy, nhà quê chúng hợp lấy con gái trong trấn ..."

"Văn Tú sai, con lúc sống trúng Đại Nha, bác thấy đứa bé cũng , nếu thể cưới nó về, con suối vàng cũng thể nhắm mắt."

Trần Văn Đức dừng tay xoa bắp ngô : "Mấy chuyện , trong lòng ."

Trần Hữu Lượng và Trần Văn Tư , nghĩa là ?

Là đồng ý cưới, đồng ý cưới?

Trần Văn Tú rốt cuộc còn nhỏ tuổi, cô nhịn hỏi: "Anh..."

Trần Văn Tư như hỏi gì, lên tiếng ngắt lời: "Có thời gian rảnh rỗi thì mau nấu cơm, trời tối thế còn ở đây bàn chuyện đông tây."

Trần Văn Tú nghẹn lời, mặt đầy bất phục đầu nấu cơm.

Tối hôm đó, Trần Văn Đức ở trong thư phòng suy nghĩ về tình cảnh hiện tại của nhà họ Trần.

Anh vẫn con đường văn kiếp , sống bằng chất xám.

Anh cần một vợ thể để yên tâm sáng tác, chăm sóc cho , giúp định hậu phương.

Hơn nữa, kiếp và Kiều Giang Tâm từng tình cảm, đối phương chăm sóc hơn hai mươi năm, thói quen, sở thích của , và họ còn cùng nuôi dưỡng một đứa con trai.

Nếu đúng như nghĩ, Kiều Giang Tâm cũng trở về, thì họ càng nên sống cùng , bởi lẽ giờ đây rõ bộ mặt thật của đàn bà hèn hạ Trì Tố Trân , sẽ bao giờ để cô đau lòng nữa.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tn80-quan-hon-ngot-ngao-chong-truoc-hoi-han-roi/chuong-297-tran-van-phong-duoc-dua-ve.html.]

Chỉ cần cô vẫn như kiếp , hết lòng vì gia đình , giúp chăm sóc nhà, nhất định sẽ bù đắp cho cô thật .

tin rằng, Kiều Giang Tâm cũng nỡ bỏ Trần Trí, trong giấc mơ, cô quan tâm nhất chính là Trần Trí.

Tối hôm đó, Trần Văn Đức trằn trọc mãi ngủ , nghĩ tới ngày mai sẽ giở bài với Kiều Giang Tâm, trong lòng bồn chồn xúc động.

Sáng hôm , Trần Văn Đức dậy thật sớm, loay hoay chỉn chu cho bản .

Anh soi gương hết đến khác, khóe miệng nhếch lên. Kiếp Kiều Giang Tâm từng khen mặc áo sơ mi trắng là trai nhất, phong nhã thanh tú, học.

lúc , bên ngoài cửa vang lên một tràng ồn ào.

"Hữu Lượng , Hữu Lượng nhà ?"

"Nhà , đúng nhà , nhanh lên, nhanh lên."

Trần Văn Đức tiếng bước ngoài, tới là một thím trong làng: "Thím Hồng, bố cháu xuống ruộng , thím việc gì thế?"

Trần Văn Đức dịu dàng hỏi.

Thân hình to lớn của thím Hồng dịch sang một bên, lộ bà che phía .

"Ôi trời, Văn Phong nhà cháu đưa về ."

Trần Văn Đức theo phía , chỉ thấy Trần Văn Phong biến mất hơn chục ngày nay giờ gầy gò, héo hon, mặt xanh xao như tàu lá, đang khiêng một tấm ván cửa.

Vân Vũ

"Văn Phong? Văn Phong?", kiếp nhà họ Trần yên , tình cảm ba chị em đều .

Đối mặt với tiếng gọi gấp gáp của Trần Văn Đức, Trần Văn Phong tấm ván hề phản ứng gì.

"Em ?", Trần Văn Đức hướng về phía khiêng tấm ván hỏi.

Đối phương khiêng phòng khách nhà họ Trần mới : "Chúng trấn bên cạnh, gặp núi, lúc gặp thì chân kẹp bẫy lợn rừng hai ngày , chỉ kịp với chúng nhà họ Trần, thôn Cao Thạch, trấn bên cạnh, bảo chúng đưa về, sẽ trả chúng hai mươi đồng, liền ngất ."

Người đó xong, ánh mắt quét khắp nhà họ Trần: "Đã đúng là nhà các , mau lấy cho chúng hai mươi đồng như hứa. Đường xá xa xôi hơn hai chục dặm, chúng bốn , công việc cũng bỏ, nghỉ ngơi mới khiêng về cho các đấy."

Trần Văn Tú từ ngoài bước , thấy hai mươi, lòng trầm xuống: "Hai mươi? Các ăn cướp ?"

Trần Văn Đức vội ngắt lời Trần Văn Tú: "Văn Tú, im miệng."

Nói xong, hướng về phía mấy đàn ông lịch sự : "Mấy thực sự vất vả , cảm ơn các đưa em về. Cả quãng đường khiêng , mệt lắm , mời các nghỉ một chút, bảo em gái chút đồ ăn cho các lót ."

Mấy đàn ông đưa về vốn thấy Trần Văn Tú hùng hổ tưởng nhà họ Trần sẽ giữ lời hứa, ngờ Trần Văn Đức khá lịch sự.

Trần Văn Đức tự sang nhà Trần Hữu Cương mượn bốn quả trứng, bảo Trần Văn Tú đồ ăn cho mấy ân nhân, nhờ vội vã gọi Lưu Hải Mậu tới xem chân cho Trần Văn Phong.

Trần Hữu Lượng đang ở ngoài ruộng nhận tin, vác cuốc chạy một mạch về nhà.

Ăn mềm nới nắn, mấy ân nhân đưa Trần Văn Phong về, khi ăn cơm nhà họ Trần, Trần Văn Đức đưa cho mỗi mười cân lương thực tiễn .

Lưu Hải Mậu chân Trần Văn Phong, trong mắt thoáng nét trầm trọng: "Vết thương hóa mủ , thương nhẹ , tổn thương đến xương cốt , một khi xử lý khéo là sẽ để tàn tật đấy, là nhanh chóng đưa đến trạm vệ sinh ?"

Trần Hữu Lượng ngoảnh Trần Văn Đức, Trần Văn Đức lên tiếng.

Trần Hữu Lượng c.ắ.n răng: "Hải Mậu, tình cảnh nhà bác con cũng thấy , tiền ma chay lũ trẻ đây cùng tiền t.h.u.ố.c men của Văn Đức giờ vẫn còn nợ, chỉ thể phiền cháu thôi, cùng một làng, cháu thể thấy c.h.ế.t cứu đấy..."

 

Loading...