TN80: Quân Hôn Ngọt Ngào, Chồng Trước Hối Hận Rồi - Chương 296: Gỗ Hoàng Hoa Lê già Hải Nam
Cập nhật lúc: 2025-10-18 17:40:28
Lượt xem: 4
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Kiều Giang Tâm theo Kiều Hữu Tài một vòng lên tiếng, "Bố, con thấy đấy, vị trí . Bố là chủ nhà đó, thể gọi ông đến, mở cửa cho chúng xem bên trong ?"
Kiều Hữu Phúc thấy sự tán thành của Kiều Giang Tâm, mặt cũng hiện lên vẻ mừng rỡ, "Bác , . Hắn ở gần khu vực y viện của thị trấn, nhà út của . Lần bác tìm . Mọi đợi ở đây một lát, bác gọi tới đây."
Kiều Hữu Phúc xong, đợi phản hồi liền nhanh chóng rời .
Kiều Giang Tâm vòng quanh ngôi nhà một nữa, lên xuống ngắm nghía.
Cố Vân Châu đến bên cô, khẽ : " là một cơ hội . Từ Ninh Huyện xuống là qua chỗ , mười dặm tám làng xung quanh lên Ninh Huyện cũng qua đây. Chợ cách phía xa, phía đông chợ qua đây, nhưng dân làng các thôn phía tây chợ cũng qua chỗ ."
Kiều Giang Tâm gật đầu, "Ừ, chính là dựa vị trí thôi. Nhìn mảnh đất và tính toán lâu dài về . Bằng , chỉ một ngôi nhà nát thế , cũng dám đưa giá 2200 ."
Trong lúc chuyện, Kiều Hữu Phúc dẫn theo một đàn ông gầy gò, hơn hai mươi tuổi, nhanh chóng tới.
"Đồng chí Chu, đây là cháu gái nhà , Giang Tâm. Còn đây là Tiểu Chu, tiểu...", Kiều Hữu Phúc dừng một chút.
Chu Hiểu Lôi đưa tay với Kiều Giang Tâm, "Chu Hiểu Lôi, chào cô, chào cô."
Kiều Giang Tâm sững một chút, nhanh phản ứng , đưa tay bắt.
Cố Vân Châu với khuôn mặt biểu cảm tới, nhanh chóng đưa tay về phía Chu Hiểu Lôi, "Xin chào."
Chu Hiểu Lôi vội vàng buông tay Kiều Giang Tâm để bắt tay Cố Vân Châu, "Chào , chào ."
Sau vài lời xã giao đơn giản, Chu Hiểu Lôi từ chùm chìa khóa đeo phía thắt lưng lấy một chiếc, mở cửa nhà cho bên trong.
Không vì lâu ngày ở , bước cửa, thể cảm nhận một luồng khí âm hàn trong nhà.
Trên xà nhà treo đầy mạng nhện, bệ cửa sổ, mặt bàn đều phủ một lớp bụi dày.
Kiều Giang Tâm ngẩng đầu một vòng, hỏi: "Không đèn ?"
Chu Hiểu Lôi gật đầu, " Không đèn , dây điện hỏng . Trước mượn trường học mấy năm, đó để luôn."
"Còn cái giếng ngoài , lúc còn nhớ nhớ là , bây giờ ước chừng cũng vét thì mới dùng ."
Cố Vân Châu khoanh tay lưng lên nóc nhà, "Không chỉ giếng và điện thôi , mấy cái bệ cửa sổ cũng mục hết , gió mưa thổi thẳng thế , ngày qua ngày, cái xà nhà chính nóc ảnh hưởng . Nếu đại lương cũng mục nát , thì cũng chẳng khác gì phá xây là mấy."
Chu Hiểu Lôi vội vàng giải thích: "Không , . nhờ thợ xem , đại lương dùng thêm hai ba chục năm nữa cũng . Hồi đó xây dùng gỗ Hoàng Hoa Lê già Hải Nam loại , tính theo cân, mấy phân tiền đấy, là gỗ ."
Kiều Giang Tâm sững .
Cô thấy gì ?
Gỗ Hoàng Hoa Lê già Hải Nam?
Trong đầu cô lập tức hiện lên một cảnh tượng kiếp cả nhà họ Trần bàn luận bàn ăn.
Trần Trí tin tức tivi với Trần Văn Đức: "Bố, nhà ở quê dùng gì đại lương ? Bố xem, tin tức tivi một ngôi nhà cổ trăm năm lén cưa mất một cây đại lương, chủ nhà thiệt hại mấy chục vạn đấy."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tn80-quan-hon-ngot-ngao-chong-truoc-hoi-han-roi/chuong-296-go-hoang-hoa-le-gia-hai-nam.html.]
Trần Văn Đức ngẩng đầu tivi, "Người đó là gỗ Hoàng Hoa Lê già."
Trần Văn Phong với giọng châm chọc: "Nhà nào mà kê ? Lên một cây xà mấy chục vạn, trộm cũng đáng đời, đúc một cánh cửa lớn bằng vàng?"
Vân Vũ
Trần Văn Đức ôn hòa giải thích với : "Gỗ Hoàng Hoa Lê trong lịch sử vốn đắt tiền , thời Thanh Minh càng giới quan quý tộc săn đón. mấy chục năm , giá của nó rẻ, một cân tới một hào. Đến cuối những năm 90 thì bắt đầu tăng vọt, năm 07, mỗi cân đẩy lên tới tám ngàn. Mấy năm gần đây, gỗ Hoàng Hoa Lê già Hải Nam loại , mỗi kilogam cao tới mấy vạn, thậm chí xu hướng lao tới mấy chục vạn..."
Trần Văn Phong chút kinh ngạc: "Một khúc gỗ, mà đắt thế?"
Trần Văn Đức : "Hình như là do tài nguyên khan hiếm, loại gỗ sinh trưởng cực kỳ chậm, thời gian thành thục thể lên tới mấy trăm năm, hơn nữa giá trị sưu tầm cao, còn thể dùng thuốc, nhu cầu thị trường lớn. Gỗ Hoàng Hoa Lê già, thị trường tùy tiện tiện một chuỗi hạt cũng mấy ngàn... Nghe cách đây lâu, cây Hoàng Hoa Lê 40 năm tuổi ở Hải Nam đấu giá gần ba trăm vạn, hai cây Hoàng Hoa Lê 70 năm tuổi đấu giá hơn 1400 vạn. Việc lén cưa đại lương tính là gì, cưa chính là 'vàng trong gỗ' đấy."
Kiều Giang Tâm lấy tinh thần, lên cây đại lương to khỏe đầu, hai mắt sáng rỡ, nào còn một chút vẻ chê bai nào nữa.
Gỗ Hoàng Hoa Lê già Hải Nam ... Một, hai, ba, bốn, năm...
"Đồng chí Chu, hài lòng với ngôi nhà. Anh xem khi nào thì tiện thủ tục?"
Chu Hiểu Lôi vốn chuẩn tinh thần nhà họ Kiều sẽ trả giá, ngờ Kiều Giang Tâm dứt khoát như .
Hắn sốt sắng : "Phía lúc nào cũng ."
Lời thốt , cảm thấy quá vội vàng, lập tức tìm cách chữa thẹn.
"Thực về chỉ để xử lý căn nhà , tài sản đây của nhà trong thành cũng trả một phần. về cúng bái tổ tiên, thuận tiện xử lý tài sản trong nước. Bây giờ những việc khác đều xử lý xong, chỉ còn mỗi tòa nhà thôi. cũng đang sốt ruột về, ha ha~"
Kiều Giang Tâm gật đầu tỏ hiểu chuyện, "Hôm nay ước chừng là kịp . Vậy, chúng đặt cọc cho một ít, ngày mai hẹn thời gian, trực tiếp lên Cục Quản lý Nhà đăng ký nhé?"
Chu Hiểu Lôi sững một chút, "Ha ha, ngày mai . sẽ ở nhà , các chị tới gọi là . Thủ tục cũng sẵn. Còn tiền đặt cọc thì quan trọng, ngày mai các chị mang đến luôn cũng ."
Kiều Giang Tâm : "Sao ạ? lúc trong hàng hóa nhập về giấy bút. Vậy, cho một cái biên lai, giữ cho hai trăm, thế là thể hiện thành ý của chúng ."
Nói xong, Kiều Giang Tâm bắt đầu móc túi, còn sang bảo Kiều Hữu Tài: "Bố, bố lấy bút và vở cho con."
Kiều Hữu Tài đầu óc đơn giản, Kiều Giang Tâm gì nấy.
Chu Hiểu Lôi kéo biên lai, tay nhét 20 tờ mười đồng, Kiều Giang Tâm cẩn thận gấp biên lai , trong lòng còn cảm thán, trách tuổi nhỏ thể mở quán cơm ở Ninh Huyện.
Người nhà họ Kiều đều thật thà, thành tín, hài lòng.
Cố Vân Châu thì manh mối gì đó, nhưng khẽ nhếch mép , lên tiếng.
Bây giờ là năm 85 , còn là thời kỳ biến động đây nữa, gỗ Hoàng Hoa Lê chất gỗ cứng, vân , khả năng chống mục và định cực , giá cả rẻ .
Anh ngẩng đầu lên nóc nhà, huống chi là loại gỗ Hoàng Hoa Lê già Hải Nam đen tía thế , giá trị sưu tầm . Anh nhớ trong nhà thầy giáo một bức bình phong đầu hổ nhỏ nhỏ chạm khắc từ gỗ Hoàng Hoa Lê già, thầy yêu quý lắm.
Cái giá 2200, đừng là Kiều Giang Tâm, nếu là , cũng sẽ lo tỉnh ngộ bán nữa, hoặc tăng giá, hoặc đổi mấy cây đại lương khác cho .