TN80: Quân Hôn Ngọt Ngào, Chồng Trước Hối Hận Rồi - Chương 286: Trần Văn Đức kiếp trước
Cập nhật lúc: 2025-10-18 17:39:56
Lượt xem: 6
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Trần Văn Đức ngôi làng quen thuộc, những con quen thuộc.
Điều khác biệt là, trong giấc mơ, vì nhà họ Trì khinh thường nên bao giờ bước chân đến nhà họ Trì nào nữa.
Còn Trì Tố Trân cũng như ngoài đời thực tìm giãi bày tâm sự, cũng cho uống t.h.u.ố.c "phối giống".
Trong giấc mơ, sự van nài khẩn thiết của Xa Kim Mai, cưới Kiều Giang Tâm vẫn còn non nớt ngây thơ về nhà.
Nhà cần một cô dâu ruộng, còn nhà họ Kiều cần một khoản tiền viện phí để cứu mạng Kiều Giang Mộc.
Kiều Giang Tâm ngơ ngác kết hôn với , cô mặc một chiếc áo len đỏ mượn, lúng túng bên cạnh , cẩn trọng học theo nâng chúc .
Chiếc áo len xù lông, Kiều Giang Tâm dáng nhỏ bé, chiếc áo mặc vặn, nhưng khuôn mặt cô che giấu nổi vẻ e thẹn.
Tối hôm đó, say khướt, đây là vợ , thể chống gia đình, đành cam chịu phận.
Trần Văn Đức thấy Kiều Giang Tâm trong mơ kéo lên giường, lau tay rửa mặt cho .
Cô cẩn thận cởi chiếc áo len đỏ gấp gọn, chuẩn trả cho ngày hôm .
Đối với chồng say gì, trong mắt cô hề bất mãn.
Cô ở đầu giường chằm chằm mặt lâu, trong mắt ánh lên sự kỳ vọng về tương lai, dường như đang , từ nay về chính là chồng của em .
Kiều Giang Tâm trong mơ quả thật như , chăm chỉ, đảm đang.
Ngày thứ hai bước chân cửa, cô đảm nhận công việc trong nhà, sắp xếp thứ ngăn nắp, đầu đuôi.
Cô quán xuyến việc nhà cho cả gia đình họ Trần, giặt quần áo cho , cố gắng chiều theo sở thích sinh hoạt của từng .
Kiều Giang Tâm cũng là một tay ruộng cừ khôi, cô như sức lực vô tận , mảnh đất nhà họ Trần cô chăm sóc .
Nhà họ Trần tràn ngập khí hòa thuận, Trần Văn Phong và Trần Văn Tú việc gì cũng tìm Kiều Giang Tâm.
Xa Kim Mai còn thường xuyên nắm lấy tay cô cảm thán, "Giang Tâm , nhà họ Trần chúng cưới cô chính là tổ tiên phù hộ , trong lòng , con chính là con gái ruột của , , con gái ruột còn bằng con . Thật khổ cho con , con yên tâm, những việc con đều thấy cả đấy, thằng Văn Đức mà dám bắt nạt con, chắc chắn tha cho nó."
Không khí trong nhà dù , nhưng Kiều Giang Tâm vẫn là kẻ thể mang mặt.
Vân Vũ
Vì một luống đất, cô thể cãi với trong làng đến đỏ mặt tía tai, vì tranh nước thể chống nạnh c.h.ử.i bới , thậm chí những lời lẽ tục tĩu , vì một bó củi cũng thể cãi với khác.
Trần Văn Đức trong mơ thể hiểu nổi, đời gì loại đáng ghét như chứ?
Thô tục bất tài, giống như mụ đàn bà thô lỗ, vì chút lợi nhỏ nhặt mà so đo tính toán, khiến mất hết thể diện, thực sự thừa nhận loại như là vợ .
Có một vợ như khiến Trần Văn Đức cảm thấy vô cùng đau khổ, trói buộc cuộc sống với một phụ nữ đúng như kỳ vọng về vợ khiến càng càng chán ghét, thừa nhận phụ nữ ngang ngược vô lý học thức là vợ , cảm thấy cuộc đời thật ảm đạm, vô vọng.
Hắn bao giờ tỏ nét mặt với Kiều Giang Tâm, luôn lạnh nhạt.
Kiều Giang Tâm dường như , luôn vui.
Cô , "Anh Văn Đức, chữ thật, nhất định sẽ trở thành nhà văn lớn."
Trần Văn Đức cô vẻ mặt giả bộ ngưỡng mộ ngắm nghía bài của , trong lòng chỉ bật .
Một cô gái quê học thức, hiểu mà giả vờ hiểu xem bài của , thật đáng buồn .
Hắn Kiều Giang Tâm mượn thơ ca để chuyện với , nhưng Trần Văn Đức căn bản chuyện với cô, bởi vì những lời cô thật quá ngớ ngẩn, cô căn bản những lời cô thốt khiến chỉ đến thế nào.
"Đừng động lung tung đồ của , thì em hiểu ? Không việc gì thì đừng thư phòng của , vụng về đừng hỏng đồ của .", Trần Văn Đức lạnh mặt, giọng điệu bất mãn .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tn80-quan-hon-ngot-ngao-chong-truoc-hoi-han-roi/chuong-286-tran-van-duc-kiep-truoc.html.]
Kiều Giang Tâm mặt lộ vẻ khó xử, cô gượng gạo nở một nụ , đặt chiếc bình thủy tay xuống đất, "Dạ, cái, cái nước nóng , cho ."
Cô đặt bình thủy xuống liền ngoài, từ đó về bao giờ chủ động bước thư phòng của nữa.
Chỉ khi dặn dò dọn dẹp, cô mới cẩn thận mở cửa dọn, bao giờ tùy tiện động đồ của .
Nhờ Kiều Giang Tâm, Trần Văn Đức rốt cuộc thể yên tâm sáng tác, nhưng bản thảo của trả về hết đến khác.
Người làng Cao Thạch châm chọc Trần Văn Đức.
"Nhà văn lớn, thế nào ? Viết lâu như , mấy cuốn sách ?"
"Ê, cái mệnh đó thì đừng vùng vẫy nữa, về học ruộng với bọn , tưởng thật trong ổ gà thể bay phượng hoàng vàng ?"
Kiều Giang Tâm thấy những lời , liền xông đến mặt khác, đỏ mặt tía tai biện giải, "Các bậy, các chỉ là ghen tị với tài học của Văn Đức nhà thôi, chữ lắm, các cứ đợi mà xem, nhất định sẽ là nhà văn lớn."
Mắng xong khác, Kiều Giang Tâm nhặt bản thảo mặt đất, cẩn thận vuốt phẳng đưa cho Trần Văn Đức, "Anh Văn Đức, đừng tin lời bọn họ bậy, , chữ lắm, em tin bài của nhất định thể đổi lấy tiền."
Tất cả đều Trần Văn Đức vô dụng, ngay cả cha họ Trần cũng im lặng, chỉ Kiều Giang Tâm xông , kiên định tin rằng Trần Văn Đức nhất định thể trở thành nhà văn lớn.
Trần Văn Đức đột nhiên cảm thấy vợ như dường như cũng tệ.
Kiều Giang Tâm càng ngày càng nỗ lực hơn, Trần Văn Phong và Trần Văn Tú cần học phí, Trần Hữu Lượng thể cũng khỏe, thường xuyên cần ăn chút gì đó bồi bổ.
Chưa đến mùa thu hoạch, hũ gạo trong nhà thấy đáy.
Ngoài Kiều Giang Tâm lo lắng đến mức ngủ , những khác đều sống an nhàn.
Về , cô thử mang rau trong ruộng bán, rau cô trồng , bán một cách bất ngờ.
Cô càng bận rộn hơn, đầu tóc bù xù, mặt mày lem nhem giữa trấn, nhà, ruộng, xám xịt khiến thể nhớ nổi.
Cuối năm, cô dùng đôi bàn tay nứt nẻ đan cho Trần Văn Đức một chiếc áo len màu xám.
"Nào, Văn Đức, mau mặc thử xem .", Kiều Giang Tâm mặt tràn ngập niềm vui.
Trần Văn Đức cô quấn quýt còn cách nào khác, đành miễn cưỡng theo ý Kiều Giang Tâm mặc chiếc áo len .
Kiều Giang Tâm giúp kéo kéo vạt áo, "Đẹp lắm, phong độ lắm."
Cô lời , chỉ mấy câu .
Trần Văn Đức sờ chiếc áo , khá ấm, chút vui, nhưng quen tỏ bất mãn với vợ lắm lời.
"Được , sửa bài văn đây."
Hắn thấy Kiều Giang Tâm chiếc áo mỏng manh đầy miếng vá.
Mặc dù hài lòng với vợ , nhưng bao giờ cãi với Kiều Giang Tâm, bởi vì cho rằng cãi sẽ mất phong thái của kẻ sĩ.
Hắn chỉ đối xử lạnh nhạt, thờ ơ với cô.
Trong giấc mơ, đối với Kiều Giang Tâm tình cảm phức tạp, ghét sự mạnh mẽ thái quá của Kiều Giang Tâm ở bên ngoài, thế giới tinh thần của cô quá nghèo nàn, dường như chỉ ruộng ăn cơm, bất kể là đồng ý đổi ngọn núi với khác, là chiếm mất luống đất của nhà họ Trần, Kiều Giang Tâm đều như một kẻ điên cuồng, xông đến nhà tranh cãi.
Cô như một con quỷ cái, điên cuồng bảo vệ lợi ích của , khiến Trần Văn Đức cảm thấy vô cùng hổ.
hưởng thụ sự chăm sóc và sự ân cần của cô, thể rời xa cô.