TN80: Quân Hôn Ngọt Ngào, Chồng Trước Hối Hận Rồi - Chương 272: Giữ Lại Ăn Cơm

Cập nhật lúc: 2025-10-18 17:39:42
Lượt xem: 7

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Về , tránh xa cô ." - Cố Vân Châu dừng bước một chút.

Thậm chí còn chẳng thèm ném cho Trần Văn Đức một ánh mắt chân thành, nắm tay Kiều Giang Tâm bước .

Lưu Tân Nghiên thừa gió bẻ măng, bước đến bên cạnh Trần Văn Đức, dừng một chút, cũng hướng về mà khịt mũi "hừ" một tiếng.

"Chính là mày , lấy cái gì mà so với đại ca nhà họ Cố?"

Giọng điệu đầy vẻ khinh thường.

"Giang Tâm, đại ca Cố, đợi em với~"

Mãi cho đến khi bước chân của ba xa, Trần Văn Đức mới dám ngẩng đầu về phía lưng họ.

Bóng dáng cao ráo khỏe khoắn của Cố Vân Châu bên cạnh Kiều Giang Tâm nhỏ nhắn, lấp lánh đến mức khiến cảm thấy tự ti, hổ.

Trước đây luôn cho rằng Kiều Giang Tâm là vì bản từ chối hôn sự với cô để cưới Trì Tố Trân, nên mới cố ý dùng thái độ lạnh lùng như cách xa ngàn dặm để bày tỏ sự bất mãn, kỳ thực là vì vẫn còn để tâm.

bây giờ , cô thực sự ghét .

Ngay khi đang sững tại chỗ, phía vang lên một tiếng lạnh.

"Khà khà~"

Trần Văn Đức định thần , thì là Trì Tố Trân với vẻ mặt chế nhạo, khoanh tay ở cửa .

Sự hổ và phẫn nộ mới lắng xuống mặt Trần Văn Đức hiện lên.

Hắn bước lớn về phía thư phòng, bước chân vội vã đời, rầm một tiếng đóng sầm cửa .

"Vạn bàn giai hạ phẩm, duy hữu độc thư cao"*, một tên lính, một kẻ võ phu thô lỗ mà thôi, mới là dựa chính , từng bước từng bước thi đỗ đại học."

Nghĩ đến cảnh hiện tại, Trần Văn Đức cũng oán hận Trì Tố Trân.

Đều là do cô .

Vân Vũ

Đều là do cô hủy hoại cuộc đời , lúc ở trường, rõ ràng từ chối lời mời dự vũ hội của bạn học , chính là Trì Tố Trân cái gì ngoài mở mang kiến thức.

Nếu Trì Tố Trân xúi giục , gào đòi , nhất định tham dự.

Không dự vũ hội đó, nhà trường khai trừ, khai trừ, năm nay phân công công tác .

Nếu công việc, còn cần co rúm trong một căn phòng nhỏ, ngày đêm văn chương ?

Hắn còn Xa Kim Mai chỉ thẳng mũi chửi? Còn xem thường, còn em trai em gái oán trách?

Cánh tay cầm bút của Trần Văn Đức run rẩy, trong mắt lóe lên sắc thái u ám, tất cả những chuyện , đều là vì Trì Tố Trân.

Là cô hủy hoại cuộc đời .

Một bên khác, đến phía nhà họ Trần, Kiều Giang Tâm mới tỉnh táo , giãy giụa giật giật tay.

Bàn tay nhỏ trong lòng bàn tay trơn cũng mềm, thậm chí còn thể cảm nhận những vết chai nhẹ trong lòng bàn tay Kiều Giang Tâm, nhưng Cố Vân Châu buông .

Lưu Tân Nghiên theo hai , hai bàn tay nắm chặt của họ, đến nỗi khuôn mặt trông thật đê tiện.

"Đại ca Cố." - Kiều Giang Tâm gọi một tiếng.

Cố Vân Châu lúc mới nỡ buông tay , "Nếu dám bắt nạt em, bất kể là đá thùng, em cứ ném thẳng mặt , xảy chuyện gì cũng gánh vác."

Kiều Giang Tâm nặn một nụ , "Khà khà, bắt nạt , dám ."

"Tính tình của em đấy, nếu chọc giận, em còn đ.á.n.h cả Kiều Cửu Vượng, huống chi là ."

Cố Vân Châu thấy trong giọng điệu của Kiều Giang Tâm là sự chán ghét đối với Trần Văn Đức, trong lòng cũng thở phào nhẹ nhõm.

"Khi nào về thành?"

Kiều Giang Tâm , "Có lẽ là bữa trưa ngày mai."

"Được."

Nói xong, hỏi, "Tối nay đến bên chúng ? Cái bất đẳng thức một ẩn em , sẽ giảng cho em."

Kiều Giang Tâm gật đầu, "Được, em ăn cơm xong sẽ qua tìm ."

Về đến nhà, ba lên núi đốn củi cũng về , em Kiều Hữu Phúc mỗi gánh một gánh củi cao hơn cả .

Hứa Vũ dùng xe ba gác chở một xe đầy những khúc cây, cây chất cao ngất.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tn80-quan-hon-ngot-ngao-chong-truoc-hoi-han-roi/chuong-272-giu-lai-an-com.html.]

Thụ Tử theo ông nội chất từng chút củi xe ba gác sang một bên, xếp ngay ngắn thành đống dựa tường.

Trước cửa đầy ắp tiếng của .

Kiều Giang Tâm thích khí như trong nhà.

"Được , thời gian cũng còn sớm nữa, về đây." - Hứa Vũ khi chất hết đống củi xe ba gác xuống, vỗ vỗ tay .

Kiều Hữu Phúc vội , "Chú Hứa, gấp gì thế, chú cũng trời tối , theo bọn cháu việc cả ngày , trong nhà phòng, chú cứ ở chung phòng với Thụ Tử là ."

Hứa Vũ liên tục khoát tay, "Không , trong nhà còn nhiều việc lắm, hoa màu ngoài đồng một ngày xem trong lòng yên."

Thụ Tử đang ở nhà họ Kiều dưỡng thương, bà lão nhà cũng đang ở đây giúp đỡ, nếu bản còn ở đây thì thành chuyện gì chứ?

Con dâu tái giá mà mang theo mang theo con riêng ?

Nhà họ Kiều phía còn hai cụ già, dù bây giờ qua mấy, cũng sẽ lưng bàn tán về Tiểu Tuyết.

Bà lão thì đây giúp đỡ, còn thì thôi, đừng gây thêm phiền phức cho Tiểu Tuyết.

"Thôi, lúc nào rảnh sẽ đến, trời cũng còn sớm nữa, về còn thể đồng xem một lượt."

Hứa Vũ vỗ vỗ bụi tay định bước .

Kiều Hữu Phúc vội tiến lên kéo một cái, "Chú, theo bọn cháu việc cả ngày , dù chịu ở qua đêm thì cũng ăn bữa tối chứ?"

Kiều Hữu Tài cũng theo đó khuyên, " đúng đúng, Thuyên Tử và Hoa Hoa đầy tháng, trong nhà cũng thức ăn, tối nay ba chúng uống vài chén, ăn xong để đại ca cháu chở chú về bằng xe đạp."

"Bố, bố cứ Hữu Phúc , tiện thể cũng ở bên Thụ Tử thêm một lúc." - Tần Tuyết bế một đứa trẻ dựa cửa khuyên.

Thụ Tử cũng bước lên kéo tay ông nội, "Ông, ăn cơm xong hãy ."

Liêu Phúc Trân , "Ông già, hôm nay đều vui vẻ, cũng sai biệt lúc ."

Hứa Vũ lúc mới gật đầu, một tay đặt lên vai Thụ Tử, "Được, ông ăn cơm xong ."

Thức ăn thừa buổi trưa còn nhiều, tối nay Liêu Phúc Trân g.i.ế.c một con gà béo.

Con gà Hứa Vũ mang đến đang đẻ trứng, nỡ g.i.ế.c, g.i.ế.c là con gà nhà nuôi sẵn cho Tần Tuyết ở cữ.

Liêu Phúc Trân tiên cho một chút muối, hầm chín gắp cho Tần Tuyết khá nhiều thịt, lấy hai cái đùi gà, múc một bát canh, đó mới thêm muối nồi.

"Nào nào, bát là của Tiểu Tuyết, thanh đạm." - Liêu Phúc Trân đặt bát canh lớn của Tần Tuyết mặt cô.

Tần Tuyết nũng , "Mẹ, con ở cữ xong , cứ ăn cùng , phiền phức lắm."

Liêu Phúc Trân , "Phiền phức gì chứ, chuyện tay trái thôi mà, con yên tâm, cho muối, khó ăn , con còn cho con bú, lời nhé."

Nói đặt một cái bát nhỏ mặt Lưu A Phương, trong bát là một cái đùi gà và nửa bát canh, "Cái là vớt riêng cho Giang Mộc, thanh đạm, hầm lâu , chắc là nhừ , Giang Mộc cũng tập ăn ."

Mọi đều bàn bắt đầu ăn, Tần Tuyết cầm đũa định ăn, lật lên liền thấy trong bát một cái đùi gà.

"Sao đùi gà ở đây nữa , con to lớn như cháu , còn vớt riêng đùi gà cho cháu nữa."

Cô ngẩng đầu thấy Giang Mộc đang ôm đùi gà gặm, liền định gắp đùi gà , "Để dành cho Giang Mộc ngày mai ăn."

Kiều Hữu Tài , "Chị dâu, để dành gì nữa, trời còn nóng thế , ăn lúc còn tươi , ăn lúc nào thì g.i.ế.c , em và đại ca chạy xa một chút, cái gì chẳng ."

Tần Tuyết chịu ăn, cô Thụ Tử Kiều Giang Tâm.

Cô gắp đùi gà cho Kiều Giang Tâm, "Nào Giang Tâm, của em đây, cả ngày ở trong thành, khó khăn lắm mới về một ."

"Ơ, em lớn thế , còn ăn đùi gà gì nữa, em ở trong thành coi tiệm cơm, đừng đùi gà, đùi vịt đùi dê em cũng ăn ."

Kiều Giang Tâm gắp cái đùi gà lên, bỏ bát của Thụ Tử, "Thụ Tử ăn , Thụ Tử và Giang Mộc là nhỏ nhất."

Thụ Tử ngẩng đầu Tần Tuyết.

Kiều Giang Tâm dùng giọng điệu đùa cợt , "Nhìn gì, ăn nhanh , con là trai, bây giờ ăn Thuyên Tử và Hoa Hoa ăn , con và Giang Mộc sẽ phần đấy, ha ha ha~"

Tần Tuyết cũng , "Được , chị cho con thì con ăn ."

Liêu Phúc Trân mỉm xoa đầu Thụ Tử, "Cảm ơn chị ."

Thụ Tử ngẩng đầu, "Con cảm ơn chị."

 

Loading...