TN80: Quân Hôn Ngọt Ngào, Chồng Trước Hối Hận Rồi - Chương 271: Muốn Quay Đầu Ăn Cỏ Cũ
Cập nhật lúc: 2025-10-18 17:39:41
Lượt xem: 10
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Trần Văn Đức hiểu lời Xa Kim Mai, nghĩ đến cảnh hiện tại, trong lòng thực sự nảy sinh ý thoát khỏi Trì Tố Trân.
Suy nghĩ một lúc, do dự : " cô còn đang mang thai, đó cũng là con của con mà."
Xa Kim Mai vỗ tay Trần Văn Đức một cái, "Ái chà, đứa trẻ nhà chúng mang là mang ? Hơn nữa, cho dù cô thực sự mang , con đẻ thêm bao nhiêu chẳng ?"
"Mẹ cho con , con đừng tỏ với cô , phía bên chúng thêm một chút sức ép, để cô tự chịu nổi mà bỏ . Lúc đó, chúng còn thể với bên ngoài rằng cô chê nhà chúng nghèo nên bỏ chạy."
"Cô , cái danh tiếng cô cũng mang theo, ngoài thêu dệt thêm vài câu cô là an phận giữ gìn, thì con sẽ dính một chút bùn nhơ nào."
Trần Văn Đức lắc đầu: "Tính cô loại chỉ chịu đòn mà phản kháng ."
Dạo Trì Tố Trân cứ như con mụ đàn bà thô tục, đừng chi đến dịu dàng như nước, ngay cả một câu bình thường cũng , là những lời c.h.ử.i mắng.
Một gia đình cô cho ch.ó sủa gà gáy yên, còn về nhà đẻ dọn quân cứu viện tới gây sự.
Trần Văn Đức : "Cô đổi , trở nên thể lý giải, trở nên thô tục đanh đá, nếu thực sự gây chuyện, cô nhất định sẽ kéo theo con c.h.ế.t chung."
"Hơn nữa, chúng còn để ý đến phía nhà họ Trì, nhà họ Trì tuy xem trọng cô như chúng tưởng, nhưng đối với đứa con gái vẫn để ý, nếu , chạy tới thôn Cao Thạch để bênh vực cô ."
Trong mắt Xa Kim Mai lóe lên một tia độc ác: "Cô đ.â.m đầu ngõ cụt, thì đừng trách chúng tâm địa tàn độc."
Trần Văn Đức giật : "Mẹ, ... định gì?"
Xa Kim Mai liếc Trần Văn Đức một cái, mặt một biểu cảm: "Mẹ một đàn bà quê mùa thể gì chứ?"
Trong lòng Trần Văn Đức thở phào nhẹ nhõm: "Con và Tố Trân xác thực là hợp , nhưng đây là của cô , mà là lúc đó cả hai chúng con đều chọn tình yêu mà bỏ qua cuộc sống thực tế."
"Cho dù chia tay với cô , con cũng hy vọng cô thể hạnh phúc."
Xa Kim Mai thầm hừ lạnh một tiếng, dù là con trai ruột của , nhưng thể , đứa con trai của cũng là một thứ đạo đức giả.
Đã ngầm mặc nhận đuổi , ngầm mặc nhận cả nhà cùng bắt nạt, bài xích vợ đang mang thai, còn ở đây mấy lời ho, hy vọng hạnh phúc.
Một đàn bà kết hôn sinh con , mà hạnh phúc?
Còn cái gọi là tình yêu chân thành, lúc sống c.h.ế.t cũng đòi cưới, mà đầy một năm, cũng nữa .
"Được , việc con cần bây giờ là hòa hoãn quan hệ với Đại Nha, những việc khác cứ giao cho ." Xa Kim Mai phân phó.
"Nhà họ Kiều bây giờ nghề bán hàng rong, kiếm ít , bà Đào , Tần Tuyết đẻ con chỉ tiêm một mũi t.h.u.ố.c hết hai mươi đồng ."
"Đứa Đại Nha đó còn ở trong thành trông cửa hàng, mỗi tháng ít nhất cũng hơn ba mươi đồng."
"Nếu thể cưới nó về, mỗi tháng hơn ba mươi đồng tiền lương nhập , còn vất vả cày cuốc gì nữa? Học phí của em trai em gái con cũng quản lý."
Trong mắt Xa Kim Mai lộ vẻ mong đợi, "Con tiếp tục văn vẫn thể tiếp tục , con thích nó, thì cứ để nó ở trong thành công, miễn là mỗi tháng đem tiền về là ."
"Chuyện đây lên kế hoạch xong xuôi , con cứ đòi cưới cái thứ tình yêu chân thành rác rưởi , nếu nhà nhiều chuyện thế ?"
" bây giờ nghĩ thông cũng muộn, nhưng bên phía Kiều Đại Nha chắc vồ về dỗ dành kỹ lưỡng , nhà đến chuyện thông gia, con đầu cưới khác, trong lòng tức giận cũng là đương nhiên."
"Hơn nữa, nhà cô bây giờ điều kiện khá hơn, trong lòng càng tự cho là quan trọng. Con gái mà, con nhiều chút lời ngon ngọt, dỗ dành nhiều là ."
"Lưu A Phương hai vợ chồng là thương con, chỉ cần bản cô đồng ý, thì gì là vấn đề nữa."
Xa Kim Mai đến đây, biểu cảm mặt mang theo một chút phấn khích nhẹ, chỉ cần con trai chịu theo, cuộc sống mà bà mong , còn xa ?
Còn con tiện nhân Trì Tố Trân , chỉ cần Văn Đức che chở, một đàn bà mang thai, bà gì chẳng dễ dàng ?
Cái thời buổi , lớn c.h.ế.t khi đẻ con cũng ít.
Vân Vũ
Thực sự quyết tâm, bà cũng cần đứa cháu nội nữa, để khỏi liên lụy đến Văn Đức nhà bà .
Không con, vợ, Văn Đức nhà bà vẫn thể coi như một thanh niên vợ mà thông gia.
Cho dù Đại Nha thành, tùy tiện cưới một đứa cũng hơn con tiện nhân Trì Tố Trân chỉ ăn .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tn80-quan-hon-ngot-ngao-chong-truoc-hoi-han-roi/chuong-271-muon-quay-dau-an-co-cu.html.]
Hai con cởi mở tâm sự một trận, cả hai trong lòng đều ngầm thừa nhận một chuyện.
Không khí trầm lặng lúc nãy cũng trở nên nhẹ nhõm.
Trần Văn Đức chỉnh sửa trang phục của vòng quanh cửa.
Nhà họ Kiều ở phía bắc thôn, Kiều Đại Nha giặt giũ xong, vẫn ngang qua cửa nhà .
Nghĩ đến sự linh động của Kiều Đại Nha, sự trẻ trung tràn đầy sức sống của cô, Trần Văn Đức cảm thấy, cũng là thể chấp nhận một cô gái quê mùa học thức.
Xét cho cùng, đóa bách hợp thuần khiết ở trấn , đầy một năm biến thành cành khô lá rữa ủ rũ .
Nghĩ đến khuôn mặt vàng võ tiều tụy của Trì Tố Trân, cái dáng vẻ giãy giụa chí chóe với Xa Kim Mai, trong mắt Trần Văn Đức thoáng hiện sự chán ghét.
Sự thuần khiết, trầm tĩnh, học thức, tao nhã ngày , đều là giả tạo cả, nhà họ Trì lừa gả con gái .
"Giang Tâm, về định ở bao lâu? Chuẩn khi nào ?"
"Chắc chắn hôm nay về , thế nào cũng ở nhà một đêm, chiều mai xem, nếu chuyện gì thì chiều lên đó."
Đằng xa vọng tiếng chuyện của Lưu Tân Nghiên và Kiều Giang Tâm, Trần Văn Đức tinh thần phấn chấn, ưỡn thẳng lưng, vỗ vỗ quần áo.
"Đại Nha, giặt xong ?" Hắn nắm lấy cơ hội, nhảy , mặt treo nụ mà cho là ấm áp như gió xuân.
Kiều Giang Tâm trợn trắng mắt, bước chân rẽ ngoặt, di chuyển sang bên hai bước, như tránh một thứ ôn dịch, lảng tránh vượt qua từ phía bên cạnh.
Nụ mặt Trần Văn Đức khựng , xoay chặn mặt Kiều Giang Tâm.
"Đại Nha, chuyện , xin cô, cùng với lúc nãy Tố Trân năng , cô đừng để bụng, cô xin cô."
Nhìn Trần Văn Đức chặn mặt, khoanh tay lưng vẻ đây thanh cao, trong mắt Kiều Giang Tâm thoáng hiện sự ghê tởm.
"Nói xong ? Nói xong thì đừng chắn đường nữa."
Trần Văn Đức nghẹn lời, "Đại Nha, cô vẫn còn giận ?"
lúc , mắt Lưu Tân Nghiên sáng rỡ, vẫy tay về phía lưng Trần Văn Đức, "Anh Cố, đến đón bọn em ? Lại đây nhanh, cứ liên tục quấy rầy Giang Tâm."
Cô nháy mắt với Cố Vân Châu, như đang , "Này bạn, cơ hội đến , tiến lên ."
Cố Vân Châu thấy Trần Văn Đức, mặt đen , bước tới nắm lấy cổ áo lưng Trần Văn Đức vứt sang một bên, khiến đối phương loạng choạng suýt ngã.
"Em chứ?" Ánh mắt quan tâm Kiều Giang Tâm từ xuống .
Kiều Giang Tâm kinh ngạc, "Sao tới?"
Giọng Cố Vân Châu dịu dàng, "Cả buổi chiều thấy các em về, buồn chán quá nên ngoài dạo một chút."
Nói đầu Trần Văn Đức với ánh mắt lạnh băng, đảo mắt từ xuống .
Cố Vân Châu gì, chỉ khinh miệt thèm đếm xỉa lạnh một tiếng.
"Hừ."
Chỉ một ánh mắt đó, một tiếng lạnh đó, khiến lòng tự tôn mà Trần Văn Đức dốc hết sức lực duy trì lập tức vỡ vụn.
Kể từ khi nhà trường khuyên trở về nhà, Trần Văn Đức vẫn cho là cao cao tại thượng, ỷ chút văn chương của , tự phụ tài năng, khinh thường quê mùa, tự cho là cao một bậc.
bây giờ, nỗi hổ thẹn lớn lao như nhấn chìm , mặt đỏ bừng, ánh mắt tránh né, dám ngẩng đầu , sợ hãi lộ một chút bối rối.
Cố Vân Châu một tay đỡ lấy cái xô trong tay Kiều Giang Tâm, tay thuận thế nắm lấy tay cô, siết thật chặt, ngang qua mặt Trần Văn Đức.
"Về , xin hãy tránh xa Giang Tâm ."