TN80: Quân Hôn Ngọt Ngào, Chồng Trước Hối Hận Rồi - Chương 260: Mua Công Thức Nước Dùng

Cập nhật lúc: 2025-10-09 16:51:22
Lượt xem: 12

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Chí chí chí ~, bao biện quá .”, Lưu Tân Nghiên trừng mắt liếc Hồ Xương Lương một cái.

“Hừ ~, đàn ông các mà.”, Kiều Giang Tâm cũng chịu thua, liếc Hồ Xương Lương một cái.

Hồ Xương Lương cảm thấy vô cùng bực bội, “Các cô ý gì ? Trước đây các cô cũng ưa Tiểu Huệ lắm ? mới là bạn của các cô chứ? Các cô đáng lẽ về phía mới đúng.”

Đang lúc chuyện, một bóng quen thuộc xuất hiện ở cửa.

Ánh mắt Lưu Tân Nghiên lóe lên vẻ châm chọc, cô sang hỏi Hồ Xương Lương: “Tiểu Huệ yêu của ? Dù mời ai đó ăn cơm để cảm ơn, cũng nên dẫn Tiểu Huệ theo chứ.”

Hồ Xương Lương lập tức biện minh, “Tính tình của Tiểu Huệ các cô còn ? Cô , sẽ bao giờ cho cảm ơn .”

Lưu Tân Nghiên hỏi, “Nghe bảo với là chỉ coi Tiểu Huệ như em gái?”

Hồ Xương Lương nghẹn lời, xoa xoa khuôn mặt , “Hai chúng , từ nhỏ chơi chung, lớn lên cùng , hồi ông bà cô còn sống, bọn còn nuôi chung nữa. Vậy chẳng là giống như em ruột thịt ? Quá thiết .”

Lưu Tân Nghiên chất vấn, “Vậy rõ ràng với cô ?”

, cô đ.á.n.h , mấu chốt là ông bà còn bênh cô , cũng đ.á.n.h nữa. Ba bảo ông bà tức giận, cũng định đ.á.n.h .” Hồ Xương Lương vẻ mặt đầy oan ức.

“Bộp…” Kiều Giang Tâm vẻ mặt ngây ngô của , nhịn bật .

đầu về phía Thái Tiểu Huệ , “Có thể động thủ đó.”

Thái Tiểu Huệ túm lấy chiếc túi xách đeo , giơ lên đập mạnh đầu Hồ Xương Lương, “Hồ Xương Lương, c.h.ế.t !!!!”

“Ối!”

Hồ Xương Lương đập một cái, lúc mới thấy Thái Tiểu Huệ.

“Cô gì thế? Một con gái mà thô bạo như , đông thế , cô thể cho chút thể diện ? là đàn ông.”

Lời của Hồ Xương Lương còn dứt, Thái Tiểu Huệ giơ túi lên.

“Ái ái ái…”, Hồ Xương Lương vội vàng giơ tay lên, “ cho cô , thế là đủ đấy, cẩn thận thực sự nổi nóng với cô đấy.”

Lưu Tân Nghiên vội kéo Thái Tiểu Huệ một cái, bảo cô xuống.

“Được , em xem , chút động tĩnh là em nổi cáu lên, sợ em là đúng thôi. Nhìn Hồ Xương Lương kìa, sợ đến nỗi thịt đang run lên , em thể dịu dàng một chút ?”

Thái Tiểu Huệ phịch xuống, “Dịu dàng nổi, từ nhỏ đến lớn đều , quen .”

lúc mấy họ đùa nghịch ồn ào, một cặp đôi bước từ bên ngoài.

Vân Vũ

Lưu A Hà thấy đến, vội chỉ đàn ông kêu lớn với Kiều Giang Tâm: “Giang Tâm, đây chính là đồng chí Văn mà chị với em đây, tìm em mấy .”

Nói , Lưu A Hà chỉ Kiều Giang Tâm, “Đồng chí Văn, đây là quản lý Kiều của chúng .”

Kiều Giang Tâm vội dậy, “Chào đồng chí Văn.”

Văn Đồng hướng về phía Kiều Giang Tâm đưa tay , “Xin chào, là Văn Đồng.”

“À… ồ… xin chào, tên là Kiều Giang Tâm.” Kiều Giang Tâm đưa tay bắt lấy tay một cái.

Văn Đồng chỉ về phía bạn gái , “Đây là bạn gái , đồng chí Từ Tử Tình.”

Người bạn gái , ánh mắt đầy vẻ chọn lọc, đảo từ xuống Kiều Giang Tâm hai lượt.

“Xin chào.” Kiều Giang Tâm hướng về phía đối phương gật đầu mỉm , coi như chào hỏi.

“Nào, mời mời .” Kiều Giang Tâm chỉ một chiếc bàn ở phía trong.

Từ Tử Tình ôm chặt lấy cánh tay Văn Đồng, giọng ngọt ngào đầy đanh đá: “Đồng ca, chúng phòng riêng .”

Kiều Giang Tâm lập tức dẫn họ về phía phòng riêng, “Mời trong, mời trong.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tn80-quan-hon-ngot-ngao-chong-truoc-hoi-han-roi/chuong-260-mua-cong-thuc-nuoc-dung.html.]

Dứt lời, cô đầu dặn dò Đào Tử: “Đào Tử, mang một ấm nóng đây.”

Lưu Tân Nghiên vươn cổ, theo bóng lưng của Từ Tử Tình, “Ai ? Người xịt bao nhiêu nước hoa thế? Sắp xộc cả mũi .”

Đào Tử xách ấm ngang qua, “Là đây đến cửa hàng ăn cơm, tìm chị Giang Tâm để bàn chuyện kinh doanh đó, đến hai ba .”

Cố Vân Châu dậy, “Đưa ấm cho .”

Đào Tử sửng sốt một chút, nhưng nhanh chóng đưa ấm cho Cố Vân Châu.

Cố Vân Châu xách ấm thẳng về phía phòng riêng.

Sau khi gõ cửa bước , rót cho ba , trực tiếp xuống.

Văn Đồng liếc Cố Vân Châu một cái, “Vị là…”

“Ồ, yêu của cô , các vị chuyện gì cứ trực tiếp, cần để ý đến .” Cố Vân Châu .

Kiều Giang Tâm trừng mắt Cố Vân Châu, nhưng cũng giải thích, vội vàng mời, “Uống , uống , ha ha, đồng chí Văn tìm mấy , việc gì thế?”

Văn Đồng với giọng điệu văn chương lịch sự, “Chuyện là thế , đây đưa trưởng bối đến Trung y viện thăm một quen, tình cờ ngang qua quý điếm, may mắn thưởng thức món hoành thánh và canh thịt cừu thương hiệu của quý điếm, vị trưởng bối nhà vô cùng thích. Để bày tỏ lòng hiếu thảo, bản bàn với đồng chí Kiều về việc mua bí quyết công thức nước dùng của hai món …..”

Chịu ảnh hưởng từ cách chuyện văn hoa của Trần Văn Đức đây, trong lòng Kiều Giang Tâm thích kiểu chuyện văn chương như thế cho lắm.

, khi đối phương xong, cô lịch sự từ chối, “Xin đồng chí Văn, đây là bí truyền của gia tộc, truyền ngoài.”

Nụ mặt Văn Đồng khựng , vội vàng giải thích, “Đồng chí Kiều, cô còn hỏi giá của , hơn nữa, mua công thức nước dùng , là để hiếu kính trưởng bối trong nhà.

Chúng sống ở huyện Ninh, nếu cửa hàng của cô mở ngay cửa nhà , cũng sẽ chuyện thừa , nhưng đây là quá xa ? Trưởng bối trong nhà tuổi cao, chúng con cháu, cũng các cụ ăn những món hợp khẩu vị.

Tất nhiên, yêu cầu khá đột ngột, nên sẵn sàng bồi thường một khoản tiền nhất định, đồng thời cũng cam đoan sẽ ảnh hưởng đến việc kinh doanh của cô ở đây.”

Kiều Giang Tâm lắc đầu, vẫn là câu đó, “Xin nhé, bí truyền gia tộc, truyền ngoài.”

Từ Tử Tình mặt đầy vẻ vui, giọng điệu cao ngạo, “Đừng giả vờ nữa, cần bao nhiêu tiền, cô cứ thẳng giá , một tiệm nhỏ như của cô, một bát mì một cái bánh bao mới kiếm mấy xu chứ?”

Khách đến là khách, Kiều Giang Tâm vẫn là câu đó, “Xin nhé, bí truyền gia tộc, liên quan gì đến tiền cả, truyền ngoài, đây là quy định.”

Từ Tử Tình , “Bí truyền gia tộc gì chứ? Đồ bí truyền gia tộc của cô cuối cùng chẳng cũng mang bán thôi ? Cô mở cửa hàng tự bán và bán bí quyết thì khác gì ?

Một ngàn đồng là đủ chứ? Một ngàn đồng cũng đủ để cô bán mấy vạn bát hoành thánh ngày đêm đấy.”

Giọng điệu của Từ Tử Tình vẻ mềm mỏng, nhưng lời chẳng dễ chút nào.

Cố Vân Châu đưa mắt liếc , “Vị đồng chí nữ , xin chuyện lịch sự một chút, ăn cần sự tự nguyện, các vị mua thì khác cũng bán, lý nào ép mua ép bán chứ?”

“Anh…”

“Tình Tình!”

Từ Tử Tình còn tiếp, Văn Đồng kéo .

Hắn , hướng về phía Kiều Giang Tâm và Cố Vân Châu , “Xin hai vị, Tình Tình chiều quá nên chuyện.”

Kiều Giang Tâm nở một nụ gượng, “Đồng chí Văn, nếu các vị dùng bữa, hoan nghênh, nếu là bàn chuyện bí quyết, thì thôi .”

Văn Đồng rõ ràng cảm nhận Kiều Giang Tâm và Cố Vân Châu vui, từ chối liên tục mấy , trong lòng cũng thấy khó chịu.

“Đồng chí Kiều, nếu là vấn đề tiền bạc, chúng vẫn thể thương lượng thêm, cô suy nghĩ kỹ , đây là danh của , nếu cô nghĩ thông , thể liên hệ với .”

Hắn lịch sự đặt một tấm danh lên bàn, dậy dẫn Từ Tử Tình rời .

 

Loading...