TN80: Quân Hôn Ngọt Ngào, Chồng Trước Hối Hận Rồi - Chương 258: Đại xuất huyết, sinh mệnh treo sợi tóc
Cập nhật lúc: 2025-10-09 16:51:20
Lượt xem: 17
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Bà Đào dùng muôi múc canh gà đưa đến miệng Tần Tuyết, dỗ dành: “Đẻ con còn cái gì cái cột nữa hả, cô tranh khí lên chứ, phía thằng cu , ngày tháng trong nhà cũng khá lên , Hữu Phúc là thương , đầu còn chồng, chỉ cần vượt qua cửa ải thôi, ngày tháng phía là …”
Tần Tuyết gắng gượng chịu đựng nỗi đau, mở miệng nuốt một cách máy móc, nửa hộp cơm canh gà lẫn thịt gà xuống, đang run lẩy bẩy vì lạnh chút ấm.
Trong phòng sinh còn một nhân viên vệ sinh và một nữ hộ sinh, hết lời đến lời khác cổ vũ Tần Tuyết.
Một đợt gào thét mới vang lên.
Trên mặt bà Đào và nữ hộ sinh cũng hiện lên vẻ căng thẳng.
“Nghe chỉ huy, đừng rặn bừa.”
“Rặn , nhanh lên, thấy đầu .”
“A~”, giọng Tần Tuyết khản đặc, đầu óc trống rỗng, các mao mạch trong nhãn cầu vỡ , bộ lòng trắng mắt nhuộm thành màu đỏ ngầu.
Cô chỉ cảm thấy thứ gì đó từ trong cơ thể trượt ngoài, đó chẳng gì nữa.
Bên ngoài phòng sinh, thấy tiếng oe oe đều hiện lên vẻ vui mừng.
Không lâu , một đứa trẻ bọc kỹ cũng đưa , nhưng lớn thì thấy .
Đối mặt với sự truy hỏi của Kiều Hữu Phúc và Liêu Phúc Trân, nhân viên vệ sinh gì, vội vã chạy gọi .
Một lúc , một bác sĩ mặc áo blouse trắng bước chân gấp gáp theo nhân viên vệ sinh xông phòng sinh.
Cánh cửa một nữa khóa chặt, Liêu Phúc Trân suýt nữa vững.
Cả Kiều Hữu Phúc cũng đờ tại chỗ.
“Tiểu Tuyết, Tiểu Tuyết, em ? Chúng con , hai đứa, một trai một gái, Tiểu Tuyết em thấy ?
Không đẻ nữa, chúng đẻ nữa, Tiểu Tuyết!!!”, Kiều Hữu Phúc gào to đầy hoảng sợ về phía bên trong.
Tiếng gào lớn khiến đứa trẻ tay Kiều Hữu Phúc oà lên .
Trong phòng sinh, bà Đào bất lực ở bên cạnh, bác sĩ đeo găng tay đưa cả một cây bông cầm m.á.u dài nửa mét, thô hơn cả ống nước, nhét bộ Tần Tuyết.
“Ấn đè bạo lực để cầm máu.”
Lời bác sĩ dứt, nữ hộ sinh lập tức nhảy lên giường đẻ.
“Ấn!”
Lời , bác sĩ dùng tay đè bông cầm m.á.u ấn trong, nữ hộ sinh cũng theo khẩu lệnh, dùng bạo lực đè lên bụng Tần Tuyết, ấn về phía vùng .
“Ấn!”
“Ấn!”
Cây bông cầm m.á.u dài nửa mét kéo , bộ màu trắng nhuộm đỏ.
Một cây bông cầm m.á.u mới nhét .
“Ấn!”
“Ấn!”
Tần Tuyết giường đẻ bất kỳ phản ứng gì.
“Xuất huyết vượt quá 1000CC .”
“Mau kiểm tra nhóm máu, đến kho m.á.u điều m.á.u về dự phòng.”
Nhân viên vệ sinh chạy vội ngoài.
Lưu A Phương bảo Trụ Tử ăn xong, giao Giang Mộc cho Vu Phượng chăm sóc cũng vội vã chạy tới.
Từ tay Kiều Hữu Phúc bế lấy đứa trẻ, cô khẽ hỏi, “Chị dâu vẫn ?”
Không ai trả lời.
Liêu Phúc Trân bế đứa trẻ , lén lút lau nước mắt.
Nhân viên vệ sinh cầm túi m.á.u chạy vội trong, ai dám ngăn cản nữa.
Túi m.á.u treo lên, bông cầm m.á.u một cây mới.
“Vẫn còn xuất huyết, nếu vẫn cầm , chỉ thể cắt tử cung để bảo tính mạng, nhưng trạm vệ sinh chúng cũng ca đại phẫu lớn như , chuyển lên thành phố cũng kịp.”
Vị bác sĩ mặt đầy nghiêm trọng, “ , viện điều một mũi t.h.u.ố.c cầm m.á.u dự phòng cho phu nhân bí thư ? Cô mau xin cấp , xem thể nhường mũi t.h.u.ố.c cầm m.á.u đó cho sản phụ , bên tính mạng quan trọng, phía phu nhân bí thư, chúng sẽ điều từ nơi khác.”
Nhân viên vệ sinh chạy vội ngoài, nhanh cầm tài liệu bảo gia đình ký tên.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tn80-quan-hon-ngot-ngao-chong-truoc-hoi-han-roi/chuong-258-dai-xuat-huyet-sinh-menh-treo-soi-toc.html.]
“Kho của trạm vệ sinh chúng một mũi t.h.u.ố.c cầm m.á.u nhập khẩu, giá 19 tệ 7…”
Tay Kiều Hữu Phúc ký run rẩy, “Tiêm, cứ dùng các loại t.h.u.ố.c thể dùng, , tiền.”
Thời gian từng giây trôi qua, những mặt thậm chí dám thở mạnh.
“Két~”
Cửa phòng phẫu thuật mở , ánh mắt mấy Kiều Hữu Phúc đảo thẳng về phía bác sĩ, sợ hãi ai dám lên tiếng.
“Không , m.á.u cầm , sản phụ nguy hiểm nữa.”, vị bác sĩ còn trẻ tuổi tháo khẩu trang, thông báo với vẻ mệt mỏi.
Liêu Phúc Trân phịch xuống đất, lập tức sụp đổ thành tiếng, Tiểu Tuyết nhà cô một vòng qua cửa tử.
Trụ Tử nhà cô mất bố ruột, giờ suýt nữa mất .
Người Kiều Hữu Phúc buông lỏng, loạng choạng ngã về phía bên cạnh.
Kiều Hữu Tài vội vàng bước tới đỡ lấy.
“Anh, , bác sĩ , tuyệt đối gục ngã, phía còn nhiều việc lắm.”
Tần Tuyết đẩy , hai tay đều cắm kim truyền dịch, một tay treo túi máu, một tay treo thuốc.
“Tiểu Tuyết? Tiểu Tuyết?”, Kiều Hữu Phúc cúi sát .
“Chưa tỉnh, vẫn hôn mê, đừng ồn, để cô nghỉ ngơi một chút.”, nhân viên vệ sinh nhỏ.
Bà Đào theo bước , chút đờ đẫn.
“Bà Đào?”, Kiều Hữu Tài và Lưu A Phương mỗi bế một đứa trẻ, ánh mắt về phía bà.
Bà Đào nhếch mép, “Vốn, vốn dĩ, bọn họ đều thể sống sót, chỉ là, bọn họ, đến trạm vệ sinh.
Vốn dĩ, chỉ cần tiền, bọn họ đều c.h.ế.t.”
Lưu A Phương và Kiều Hữu Tài , hiểu bà Đào ý gì.
Kiều Hữu Phúc và Liêu Phúc Trân ở chăm sóc trẻ, Kiều Hữu Tài đến bưu điện gọi điện cho Kiều Giang Tâm ở huyện Ninh.
Lưu A Phương giúp mua một ít đồ dùng cần thiết, vội vã trở về nhà.
Kiều Giang Tâm bên nhận tin, lập tức mua vé về.
Gần tám giờ tối, Tần Tuyết mới mơ màng tỉnh dậy, cô cảm thấy mắt một vòng vây quanh, nhưng mờ mờ.
Mọi dáng vẻ của Tần Tuyết, lòng đều thắt , lòng trắng trong hai mắt cô đều đỏ ngầu một màu.
“Tiểu Tuyết? Em thấy ? Tiểu Tuyết nhà chịu tội lớn .”, Liêu Phúc Trân xót thương chịu nổi.
Tần Tuyết chút sức lực, mơ màng Kiều Hữu Phúc một cái, giọng yếu ớt, “Con, con ?”
Kiều Hữu Phúc mắt ánh lên tia nước, “Tốt, cả , con cái đều , vất vả cho em, cảm ơn em.”
Anh khó khăn lắm mới hạnh phúc, sợ c.h.ế.t khiếp, may mà, ông trời vẫn chiếu cố .
Kiều Hữu Phúc nhớ sự hiểm nguy hôm nay, tay nắm lấy tay Tần Tuyết vẫn còn run run.
Anh mừng, huyện Ninh, mừng vì lời phó viện trưởng Vương, chạy đến trạm vệ sinh để sinh.
Nếu như giống những khác, cũng sinh ở nhà, Tần Tuyết chắc chắn giữ .
“Bác dâu, bác là công thần lớn của nhà cháu.”, Kiều Giang Tâm từ bên cạnh thò đầu , giọng điệu nghiêm túc.
Tần Tuyết thấy giọng cô, khẽ hỏi, “Sao cháu cũng về , quán xuyến cửa hàng nữa .”
“Thêm thêm miệng là việc lớn nhất nhà , cháu chắc chắn về xem, buôn bán dừng vài ngày , hơn nữa bên đó còn dì hai trông coi.
Bác nghỉ ngơi cho , cần lo gì cả, con cái chúng cháu chăm sóc.”, Kiều Giang Tâm khẽ.
Tần Tuyết sinh nở , chỉ Kiều Giang Tâm quán xuyến cửa hàng, ngay cả việc buôn bán của Kiều Hữu Tài cũng dừng .
Vân Vũ
Bên viện ngày đêm cần trông coi, Lưu A Phương ở nhà quán xuyến Giang Mộc và Trụ Tử, Kiều Hữu Tài một ngày chạy chạy thị trấn bảy tám lượt, cơm nước ba bữa đồ đạc mang tới tận nơi.
Cả nhà bận tối mắt tối mũi.
Cuối cùng, năm ngày , Tần Tuyết thể xuất viện.
Xe bò nhà ông Trình đại gia lót rơm, trải hai tấm chăn bông, sản phụ và hai đứa bé bọc kín mít lắc lư trở về làng.
Đừng Kiều Hữu Phúc và Liêu Phúc Trân, mấy ngày thức đêm nay, ngay cả Kiều Giang Tâm cũng xuống sắc rõ rệt.