TN80: Quân Hôn Ngọt Ngào, Chồng Trước Hối Hận Rồi - Chương 251: Thủng lỗ
Cập nhật lúc: 2025-10-09 16:51:13
Lượt xem: 10
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Anh em Kiều Hữu Phúc ăn cơm trưa xong, tìm Lưu Thúy Vân lấy hàng về.
Kiều Giang Tâm thì nhận ít quà, Lưu A Hà cho cô một bát mũi trường thọ, Đào Tử tặng một chiếc cặp tóc, Lưu Tân Nghiên tặng một móc chìa khóa pha lê, ngay cả A Lý cũng tặng một tấm thiệp chúc mừng tự tay .
Cố Vân Châu tặng một chiếc đồng hồ đeo tay mua sẵn từ Tết Đoan Ngọ.
Chiếc đồng hồ tặng riêng tư, Kiều Giang Tâm lướt qua vội vàng đẩy , "Em nhận ."
"Em thích ? Anh chọn lâu, mua từ lâu lắm ." Giọng Cố Vân Châu chút tủi .
Kiều Giang Tâm vội giải thích, "Không , món đồ , nhưng nó quá đắt tiền."
Cố Vân Châu nhét hộp đồng hồ tay Kiều Giang Tâm, "Mười tám tuổi là sinh nhật lớn, đồ mua , cũng trả . Đây là loại dành cho nữ, ngoài em , bạn nữ nào thiết khác. Em mà nhận, thì giữ nó để gì?"
Kiều Giang Tâm còn định từ chối, Cố Vân Châu vội , "Đây là chút tấm lòng của , liên quan gì đến giá trị. Anh ngày hôm nay, là nhờ em khai sáng, nếu giờ vẫn còn đang sa lầy trong ngõ cụt. Hơn nữa, tiền, bây giờ tuy đang dưỡng bệnh, nhưng phụ cấp các thứ của tháng nào cũng phát đúng hạn. Anh còn ăn cơm ở chỗ em nữa."
Vân Vũ
"Hay là thế , bao lâu nữa cũng đến sinh nhật , em cũng tặng một món quà, ?"
Cố Vân Châu , thận trọng dò hỏi, "Lưu Tân Nghiên còn đan khăn cho Bành Chí Hoa đấy, là... em cũng đan cho một cái?"
Nói xong, căng thẳng chằm chằm Kiều Giang Tâm.
Kiều Giang Tâm ý của đối phương, cô thẳng thắn rõ, "Cố đại ca, em hiểu ý . Anh , nhưng những lời em đây cũng là thật lòng, em thực sự kết hôn."
Cố Vân Châu sững , nhanh chóng nhớ những lời Kiều Giang Tâm với Lưu Tân Nghiên ở thôn Cao Thạch.
Hắn im lặng một lúc, "Em kết hôn, đó là vì em cảm thấy đời xứng đáng để em gửi gắm cả đời. Anh thích em là chuyện của , em chỉ cần ghét là ."
Kiều Giang Tâm đẩy hộp đồng hồ về phía , "Em ý , nhưng ý nghĩa món quà tặng, em thể đáp . Vì , em cảm thấy nên nhận món quà quý giá như của ."
Cố Vân Châu đẩy hộp về phía cô, "Món quà bất kỳ ý nghĩa tiềm ẩn nào, chỉ đơn giản là món quà thành nhân tặng cho em. Em đấy, thực lòng ơn em. Quãng thời gian quen em, là thời gian cảm thấy thoải mái, vui vẻ nhất trong đời."
"Em còn trẻ, chuyện tương lai cứ thuận theo tự nhiên, em đừng áp lực."
Tấm màng ngăn cách giữa hai chọc thủng, rõ , bầu khí dường như cũng khác .
Kiều Giang Tâm thấy Cố Vân Châu kiên quyết, đành nhận quà, "Cảm ơn ."
Cô nghĩ thầm, tìm cơ hội trả .
Kiếp trâu ngựa cho , kiếp , cô thực sự từng nghĩ tới chuyện bước hôn nhân.
Ấn tượng của cô với Cố Vân Châu cũng tạm , nhưng tình hình nhà họ Cố , Kiều Giang Tâm trong lòng cũng .
Kiếp , cả nhà họ Trần bám cô để hút máu, sống nhờ sự cung phụng của cô, mà trong thâm tâm vẫn coi thường cô.
Cửa nhà họ Cố loại như , chỉ thể cao hơn, khó bước hơn.
Hơn nữa, lẽ Cố Vân Châu chỉ nhất thời hứng thú, cô nghĩ một cô gái quê mùa như sức hấp dẫn lớn đến .
Vả , tình hình nhà họ Cố cũng phức tạp, rối rắm lắm, cô thích cuộc sống giản đơn, nhúng tay .
"Cố đại ca, thế nào? Giang Tâm từ chối ?" Lưu Tân Nghiên vươn cổ theo bóng lưng Kiều Giang Tâm rời mà hỏi.
Cố Vân Châu ừ một tiếng.
Lưu Tân Nghiên liếc sắc mặt của , "Sao chẳng thấy buồn chút nào ?"
Cô nhắc nhở, "Giang Tâm từ chối đấy."
Cố Vân Châu liếc mắt cô, "Từ chối là đúng , vì bây giờ còn đủ xuất sắc."
Lưu Tân Nghiên nghẹn lời, "Anh còn khá tự tin đấy."
Cố Vân Châu hỏi ngược , "Không em lâu ngày sẽ sinh tình ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tn80-quan-hon-ngot-ngao-chong-truoc-hoi-han-roi/chuong-251-thung-lo.html.]
Lưu Tân Nghiên do dự một chút, "Nếu lâu ngày cũng sinh tình thì ?"
Cố Vân Châu bỏ , lâu ngày mà sinh tình, thì hoặc là đủ lâu, hoặc là còn đủ tỏa sáng rực rỡ.
Bước chân dừng , giọng của ẩn ý, "Lưu y tá, và Chí Hoa là gang thép, mà toại nguyện, nguyện vọng ăn nhờ của em cũng thành hiện thực, hơn nữa tâm trạng cũng lợi cho bệnh tình của ."
Lưu Tân Nghiên suy nghĩ lung lắm mới hiểu , "A, chuyện mà."
Thôn Cao Thạch.
Khi em Kiều Hữu Phúc kéo hàng về đến nơi, Liêu Phúc Trân đang bưng mâm thức ăn cho gà đuổi gà về chuồng.
Bụng Tần Tuyết tám tháng, bụng to đến mức dìu.
Gà để nấu cháo cho sản phụ cũng chuẩn từ sớm, nhà bây giờ điều kiện tệ, nuôi cũng khá nhiều gà, cộng với gà trống gáy, gà mái già đẻ trứng, trong nhà hơn chục con.
"Ba, chú, các về ?" Trụ Tử đang đun lửa trong bếp, thấy tiếng xe bò về, vẻ mặt hưng phấn chạy ùa .
Kiều Hữu Phúc nhảy xuống xe, đưa tay xoa đầu Trụ Tử, "Tan học ?"
Trụ Tử gật đầu, "Tan học . Ba, để con mang đồ giúp."
Nói , Trụ Tử ôm lấy túi nhỏ hơn xe bò trong nhà.
Liêu Phúc Trân đặt đồ xuống, cũng chạy giúp mang đồ.
Kiều Hữu Phúc đưa cho bà một cái sọt, "Bà Liêu, đây là bánh bao thịt ở cửa hàng của Giang Tâm, tối nay ăn bánh bao thôi, nấu cơm nữa, nấu thêm nồi canh trứng là ."
Liêu Phúc Trân đưa tay đón lấy, gì đó, nhưng mở miệng đáp, "Dạ, ạ."
Chỉ ăn mỗi bánh bao thịt, xa xỉ quá. Bà thể nấu ít cơm ăn kèm, bánh bao thịt còn thừa thì hâm nóng cho Lưu A Phương và Tần Tuyết ăn sáng mai.
Lưu A Phương còn cho con bú, Tần Tuyết cũng đang mang bầu, đều cần dinh dưỡng.
bà là ngoài, bảo thì .
"À, trong bếp đun nước nóng đấy nhé, quần áo cũng thu xếp đầu giường các ." Liêu Phúc Trân đầu thêm một câu.
"Được." Kiều Hữu Phúc gật đầu .
Liêu Phúc Trân là báo cho hai em , tắm rửa thì trong bếp nước nóng, quần áo để sẵn đầu giường.
Tối hôm đó, cả nhà quây quần ăn bánh bao, mỗi một bát canh trứng.
Liêu Phúc Trân gắp phần nhân thịt trong chiếc bánh bao của cho Trụ Tử, "Trụ Tử ăn , bà thích."
Ăn xong cái vỏ bánh bao, nửa bát nước canh, dù khuyên thế nào, Liêu Phúc Trân cũng chịu ăn nữa, rằng no .
Thấy ăn xong, bà bảo Trụ Tử bài tập, còn thì thu dọn rửa bát.
Kiều Hữu Phúc với Tần Tuyết về đề nghị của Kiều Giang Tâm.
"Tiểu Tuyết, thấy Giang Tâm lý, chúng thể bắt bà của Trụ Tử công. Em nghĩ về chuyện ?" Kiều Hữu Phúc hỏi.
Tần Tuyết cúi đầu, một lúc lâu mới , "Thực chuyện em nên lên tiếng, bởi vì Trụ Tử chỉ là con đẻ của em, bà của Trụ Tử là chồng cũ của em, mà giờ em là nhà họ Kiều."
"Nếu nhất định bắt em biểu thị thái độ, thì em chỉ thể , mà đồng ý, trong lòng em ơn, mà đồng ý, em cũng ý kiến gì."
"Bà của Trụ Tử bây giờ chăm sóc cho em và Trụ Tử, mà tiền trong nhà là do kiếm ..."
Kiều Hữu Phúc nắm lấy bàn tay phù nề của Tần Tuyết, "Em gì , em vất vả m.a.n.g t.h.a.i là con của Kiều Hữu Phúc , gọi là chăm sóc cho em? Đây cũng là đang giúp chăm sóc con của . Hơn nữa, cưới em, chăm sóc Trụ Tử cũng là trách nhiệm của ."
"Em vất vả thế nào thời gian qua, đều thấy cả. Anh là kẻ vô lương tâm. Anh hỏi ý em, là đang thăm dò em, mà là cảm thấy việc gì trong nhà cũng nên do hai vợ chồng bàn bạc cùng ."