TN80: Quân Hôn Ngọt Ngào, Chồng Trước Hối Hận Rồi - Chương 241: Quan hệ tiến triển vượt bậc
Cập nhật lúc: 2025-10-08 16:09:58
Lượt xem: 16
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Kiều Giang Tâm nép ở cổng sân, há hốc miệng như một kẻ ngốc.
Cố Vân Châu ngoảnh đầu thấy gương mặt đang rạng rỡ nụ của cô, khóe mắt khóe môi cũng nở nụ theo.
"Anh Cố, bọn họ..."
Kiều Giang Tâm đầu , đúng lúc ánh mắt chạm ánh mắt của Cố Vân Châu.
Cố Vân Châu vội vàng né tránh ánh , "Ừ, Chí Hoa để ý Lưu Tân Nghiên nhiều năm , chỉ là lúc đó Lưu Tân Nghiên một lòng hướng về ông hôn phu cũ, Chí Hoa dám .
Cô gái vốn nơi nương tựa, sợ tình cảm của sẽ mang phiền phức đến cho đối phương, nên cứ giấu kín trong lòng.
Cứ thế danh phận mà âm thầm bên cạnh hơn mười năm, may mà cuối cùng cũng thấy ánh trăng, thằng nhóc chắc mừng đến phát điên mất."
Kiều Giang Tâm khựng một chút, "Vậy là chị Tân Nghiên thối hôn cũng thiệt thòi gì ha? Ông hôn phu cũ như tảng băng , sánh với Bành chứ?
Sự thiên vị rõ ràng như thế , mới là thứ tình cảm đáng để trân trọng."
Cố Vân Châu trầm mặc một lúc, "Lát nữa bắt nó đãi, cứ thoải mái 'chém' , gia tài thằng nhóc dày lắm."
Kiều Giang Tâm bật ha hả, "Anh đúng là bạn ."
Lưu Tân Nghiên ngoảnh đầu liền thấy Kiều Giang Tâm và Cố Vân Châu ở cổng, mặt đỏ bừng lên vì hổ.
Cô giậm chân, "Hai dám rình xem."
Kiều Giang Tâm bắt chước cô giậm chân, "Hai dám yêu đương lén lút."
Lưu Tân Nghiên tức giận, giơ tay lên định bấu Kiều Giang Tâm, " bảo cô nhạo ..."
Kiều Giang Tâm chạy liền, "Giỏi lắm, giờ chống lưng , dám động thủ với ha, Bành, mau quản lý cô ."
Cố Vân Châu thấy Bành Chí Hoa đến mức méo miệng, tỏ vẻ chán ghét , "Thu cái nước dãi , còn đến đêm động phòng hoa chúc ."
Bành Chí Hoa càng tươi hơn, thậm chí còn trêu chọc, nháy mắt với Cố Vân Châu.
"Lão tiên lên bờ , mày cứ tiếp tục ngâm sông , loại lão nam nhi cố hữu như mày hiểu niềm vui thoát kiếp độc chứ."
Cố Vân Hải bình tĩnh , "Sớm nhất vài ngày nữa là mày trở về đơn vị , lúc đó tao sẽ châm thêm vài ngọn lửa, giới thiệu cho y tá Lưu quen vài đồng chí cách mạng ưu tú, chẳng mấy chốc mày giống tao thôi, bạn phúc cùng hưởng nạn cùng chịu mà."
Nụ ngốc nghếch mặt Bành Chí Hoa lập tức đóng băng, giơ tay kẹp lấy cổ Cố Vân Châu, nghiến răng nghiến lợi , "Không , mày cũng biến thành ch.ó ? Mày đây như ?
Được, chỉ thể cùng khổ chứ thể cùng sướng ? Tiểu gia mới phát hiện, bao nhiêu năm nay tao đối xử chân thành với mày, mà mày hãm hại tao."
Ở phía bên , Kiều Giang Tâm và Lưu Tân Nghiên cũng đang thì thầm trò chuyện.
"Phía thực sự buông bỏ hả? Anh Bành , cô đừng tổn thương lòng ." Kiều Giang Tâm hiểu rõ Lưu Tân Nghiên đây thích ông hôn phu cũ đến mức nào.
Lưu Tân Nghiên mỉm , "Anh Bành và Âu Dương Nhược Phi giống . Âu Dương Nhược Phi giống như đóa hoa đỉnh núi cao, luôn đặt vách núi cheo leo, khiến khác cảm thấy cao thể với tới. Trước đây từng kéo xuống khỏi thần đàn để chứng minh tình cảm của chúng .
nghĩ , tình cảm thực sự thể đặt ở vị trí cao cao tại thượng như , khiến cảm nhận một chút ấm áp nào.
Chúng là bình đẳng, kiểu cách cư xử như quá mệt mỏi.
Còn Bành thì khác, tình cảm của , sự đồng hành và quan tâm của , đều thấy, chạm , cảm nhận .
nghĩ, đây mới là thứ cần nhất. Dù cho bây giờ, vẫn thích nhiều như thích , nhưng cũng , vui vẻ, nên thử với ."
Ở một nơi khác, Âu Dương Nhược Phi liên tục hắt hai cái.
Viên Binh cùng phòng việc trêu chọc, "Chà chà, ai đang nhớ đến bác sĩ Âu Dương của chúng ? Không lẽ là y tá Lưu?"
Âu Dương Nhược Phi tiếp tục công việc trong tay, lên tiếng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tn80-quan-hon-ngot-ngao-chong-truoc-hoi-han-roi/chuong-241-quan-he-tien-trien-vuot-bac.html.]
Viên Binh , "Sao sốt ruột chút nào ? tin đồn , y tá Lưu đến nhà để thối hôn, hai chia tay ."
Âu Dương Nhược Phi cuối cùng cũng ngẩng đầu lên, "Sao cũng theo đó nhảm ? Cô đang giận dỗi thôi. Lần cãi đó xong, luôn bận rộn với ca phẫu thuật của ông Cát, cũng tìm cô , chắc là cô giận ."
Viên Binh chút hiểu, "Anh thực sự sốt ruột chút nào hả? Thật sự chắc chắn cô chạy ?"
Khóe miệng Âu Dương Nhược Phi nhếch lên, "Tân Nghiên dễ dỗ thôi, cô loại điều."
Sau khi thành xong công việc trong tay, Âu Dương Nhược Phi cuối cùng cũng nhớ dỗ vị hôn thê của .
Anh mở ngăn kéo , trong ngăn kéo là một xấp thư dày, đều là những bức thư Lưu Tân Nghiên cho một năm điều động nơi khác.
Trong đó hai bức vẫn kịp xem, Âu Dương Nhược Phi thậm chí còn mở thư , cần xem cũng trong thư chắc chắn vẫn như khi, kể lể chuyện thường ngày, chia sẻ cuộc sống của cô và hỏi thăm tình hình gần đây của .
Trước đây ít khi hồi âm thư cho Lưu Tân Nghiên, một là vì bận, hai là gì.
, cầm lấy giấy bút, chăm chú một bức thư hồi âm cho Lưu Tân Nghiên.
Đầu tiên là hỏi thăm, đó đại khái giải thích chuyện ngày cãi , xin , thừa nhận trách nhiệm của một hôn phu, đảm bảo sẽ đổi, mong đối phương tha thứ.
Cuối cùng trách móc đối phương, nên vì tức giận mà quá đến mặt phụ , như ảnh hưởng mặt lớn.
Sau khi xong thư, điền địa chỉ thôn Cao Thạch, huyện Ninh , dán tem và gửi thư .
Nếu Âu Dương Nhược Phi chịu bỏ chút thời gian, mở hai bức thư Lưu Tân Nghiên gửi về trong năm nay xem, sẽ phát hiện rằng Lưu Tân Nghiên hiện tại sống ở thôn Cao Thạch nữa.
Còn bức thư gửi , khi chuyển tay vài mới đến tay Lưu Tân Nghiên, thì hơn một tháng trôi qua.
Bành Chí Hoa là nắm lấy cơ hội, kể từ khi rõ quan hệ với Lưu Tân Nghiên, còn che giấu tình cảm của nữa, cứ như một cặp song sinh dính liền, ngoại trừ lúc ngủ, thời gian còn đều theo sát bên cạnh Lưu Tân Nghiên.
Lưu Tân Nghiên từ nhỏ thiếu thốn tình thương, từng cảm nhận thứ tình cảm nồng nhiệt như , căn bản đỡ nổi. Chỉ trong vòng ba ngày ngắn ngủi, quan hệ của hai tiến triển vượt bậc.
dù Bành Chí Hoa nỡ rời xa đến , cũng trở về đơn vị.
Vào ngày lên đường, đôi tình nhân mới xác lập quan hệ vài ngày chút lưu luyến khó rời.
"Đợi phép, sẽ đến thăm em. Không phép sẽ xin phép, lúc đó mang đồ ngon đến cho em." Ánh mắt Bành Chí Hoa dán chặt Lưu Tân Nghiên.
Ánh mắt của quá nồng cháy, khiến Lưu Tân Nghiên dám đối mặt.
"Ừ, cũng chú ý giữ gìn sức khỏe."
Bành Chí Hoa trở về Tế Châu, lập tức trở về đơn vị, mà lên thẳng cửa hàng bách hóa, mua hai cân kẹo còn hai tấm bảng ghi danh dự, hối hả đến bệnh viện quân y.
Vừa cửa tìm Ưu Hồng Hồng, "Y tá Ưu , y tá Ưu là ai? chuyên đến cảm ơn cô đây."
Hắn vui vẻ phát kẹo một vòng quanh bệnh viện, nhét nửa túi kẹo còn tay Ưu Hồng Hồng đang ngơ ngác.
"Y tá Ưu, phần còn là của cô và bác sĩ Âu Dương, cô nhất định bảo nếm thử, đây là tấm lòng thành đầy đủ của , cô nhất định để cảm nhận sự chân thành của , sợ nghĩ mà ăn sẽ hối hận."
Bành Chí Hoa mặt mũi hồng hào, tràn đầy vẻ vui mừng.
Sau khi nhét kẹo tay Ưu Hồng Hồng, rút từ túi một tấm bảng ghi danh dự nhàu nát, vẫy vẫy cho phẳng .
"Lại đây, tấm bảng 'Quên vì ' tặng cho y tá Ưu Hồng Hồng, cảm ơn cô, cảm ơn cô nhiều, nếu cô, thực sự, đến khi nào mới thoát khỏi biển khổ."
Bành Chí Hoa chắp tay cảm ơn Ưu Hồng Hồng. Ưu Hồng Hồng mơ hồ như ở mây, vây quanh tán dương, cũng tỏ đắc ý.
Vừa dứt lời, Bành Chí Hoa liền thấy Âu Dương Nhược Phi từ phòng bệnh trở về.
Vân Vũ
Hắn cũng rút từ túi bên một tấm bảng ghi danh dự nhàu nát, vẫy vẫy cho phẳng, mở , mặt đầy ơn về phía Âu Dương Nhược Phi.
"Bác sĩ Âu Dương, bác sĩ Âu Dương, ơn của chuyên đến tặng bảng ghi danh dự cho đây."
Bành Chí Hoa giơ cao tấm bảng ghi 'Tình yêu thương vô bờ bến', thành kính trao cho Âu Dương Nhược Phi.