TN80: Quân Hôn Ngọt Ngào, Chồng Trước Hối Hận Rồi - Chương 233: Hồ Xương Lương bị đâm

Cập nhật lúc: 2025-10-08 16:09:50
Lượt xem: 8

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Ai mua thịt lừa ?” Kiều Giang Tâm đĩa thịt lừa bàn hỏi.

Bành Chí Hoa đáp: “ mua đấy. Lúc Tân Nghiên vì mấy cái bánh chẻo thịt lừa mà còn mếu đây , lát nữa để cô ăn cho .”

Lưu Tân Nghiên vội vàng lấy quà : “Giang Tâm, đây là đồ mua cho , còn đây nữa, món là cho dì hai và A Lý.”

Biết là còn thêm cả Đào Tử, Lưu Tân Nghiên còn bù cho Đào Tử một chiếc nơ buộc tóc bằng vải lụa.

Đào Tử vui mừng khôn xiết, cô bé ngờ cũng phần.

Kiều Giang Tâm liếc túi lớn bên cạnh đĩa thịt lừa, ngạc nhiên Cố Vân Châu: “Cái là cho ?”

Cố Vân Châu ở bàn bên cạnh, ánh mắt dính chặt Kiều Giang Tâm, tủm tỉm.

“À, cái … đặc sản Tế Châu. Lúc là mang quà về cho mà, mua gì, thấy Tân Nghiên thích ăn nên cũng mua cho một ít.”

Kiều Giang Tâm mở túi , bên trong ít đồ: một túi đồ ăn vặt, còn băng đô, khăn lụa và cả bút máy.

Cô lấy chiếc bút máy nữ tính xinh xắn .

Cố Vân Châu giới thiệu: “Cậu thường xuyên ghi chép sổ sách và học bài, thấy cây bút đang dùng lắm, nên tiện tay mua cho một cây. Nhân viên bán hàng giới thiệu mẫu là dành cho nữ, nhẹ và trơn, hợp với .”

Sợ Kiều Giang Tâm khách sáo với , Cố Vân Châu : “Cậu đừng khách sáo với nhé. thường xuyên đến đây ăn uống tốn tiền, còn chịu nhận tiền của . Nếu còn khách sáo, thì cũng ngại dám lên đây ăn cơm nữa.”

Kiều Giang Tâm bác bỏ: “Sao thể so sánh như ? Anh và Tân Nghiên giúp bao nhiêu việc. Hơn nữa còn thường xuyên mua thức ăn về, chỉ giúp tay cầm cái xẻng xào nấu cùng ăn một bữa thôi. Cây bút máy rẻ chút nào.”

Bành Chí Hoa vội ngắt lời: “Đây là Vân Châu tự tay lên cửa hàng bách hóa chọn đấy. Cậu mà khách sáo, thì coi như phí công vô ích . Cậu nhận mới vui, nếu cảm thấy áy náy, lát nữa nấu cho bọn một bàn tiệc lừa là .”

Kiều Giang Tâm cũng khách sáo giả tạo, trong lòng nghĩ lát nữa tìm cơ hội tặng quà là .

“Được , hôm nay ăn tiệc lừa.”

Cô cất hết đồ đạc phòng , xách thịt lừa định bếp.

“Mọi chờ một lát nhé, sơ chế thịt lừa.”

Lưu A Hà mắt, theo trong: “Giang Tâm, dì cùng với cháu. Đào Tử , con trông khách bên ngoài một chút.”

“Dạ.” Đào Tử ngượng ngùng đáp.

Cô bé dì hai , mấy vị lẽ là cổ đông lớn của cửa hàng, cô bé sợ, sợ chỗ nào, sẽ bảo chị Giang Tâm đuổi việc .

Lúc mới đến, với chị Giang Tâm chỉ cần cho ăn ở là , nhưng một tuần, chị Giang Tâm tìm cô chuyện, bảo một tháng sẽ trả cho cô mười hai tệ, và sẽ với cô, để cô tự lén tiết kiệm mua đồ dùng cho .

Một tháng mười hai tệ, cả đời cô từng thấy nhiều tiền như , ăn ngon ở , còn tiền, cô vô cùng trân trọng công việc khó khăn lắm mới .

Bên ngoài, Lưu Tân Nghiên trở về môi trường quen thuộc tràn đầy sức sống, cạnh lồng hấp bánh ở cửa giúp khách lấy bánh bao, gặp khách quen còn nhiệt tình chuyện vài câu.

“Chào bác Bảy, lâu gặp, bác khỏe .”

“Ừ, cháu về , về quê một chuyến, ha ha ha, chỉ là nhớ quá thôi, thế nên vội vã về đây.”

Cố Vân Châu thấy Bành Chí Hoa cứ chằm chằm Lưu Tân Nghiên, liền nhỏ giọng : “Từ nhỏ để ý , bây giờ may mắn thoát hôn ước, nắm chặt lấy, cẩn thận Âu Dương Nhược Phi đuổi theo đến huyện Ninh, lúc đó còn phần của nữa.”

Bành Chí Hoa vốn đang gương mặt tươi rạng rỡ của Lưu Tân Nghiên mà thầm mừng, khỏi sững sờ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tn80-quan-hon-ngot-ngao-chong-truoc-hoi-han-roi/chuong-233-ho-xuong-luong-bi-dam.html.]

“Cái gì? Thằng khốn Âu Dương Nhược Phi đó còn đuổi đến tận đây ?”

Cố Vân Châu : “Tính ngoài công việc thì nhiệt tình với ai, nhưng bao nhiêu năm nay thiếu những nữ đồng chí vây quanh , ngoài Tân Nghiên , thấy thèm để ý đến ai khác ? Dù cũng lớn lên cùng , luôn quấn quýt bên đột nhiên nữa, chừng sẽ quen. Hơn nữa, Tân Nghiên là trực tiếp đến nhà họ Âu Dương để hủy hôn, Âu Dương Nhược Phi còn , nếu , thể sẽ tìm đến đấy.”

Bành Chí Hoa lập tức sốt ruột: “Hắn mà dám đến, đ.á.n.h c.h.ế.t .”

Cố Vân Châu xúi giục: “Nói cho cùng cũng thể ở đây mãi , chiều muộn nhất là về đơn vị còn gì, gặp là khi nào nữa. Thôi thì, khi trực tiếp .”

Bành Chí Hoa im thin thít.

Kiều Giang Tâm bận rộn cả buổi trưa, ba món đại : bánh chẻo thịt lừa, thịt lừa xào, thịt lừa hầm củ cải.

Phó viện trưởng Vương cũng gọi đến ăn giải ngán, thêm cả Kiều Giang Tâm, một bàn năm .

Phó viện Vương nuốt miếng thịt lừa hầm nhừ mềm, gắp tiếp bánh chẻo: “Không trách trời thì thịt rồng, đất thì thịt lừa. Món các kiếm ? Lần các bánh chẻo, gọi ăn nhỉ, thể góp tiền mà.”

Lưu Tân Nghiên rõ ràng vì miệng đầy đồ ăn: “ Cố tổng cộng mới ăn thứ ba thôi, hai đều là Bành kiếm , trả giá đắt lắm mới mua một cân thịt, gói bánh chẻo còn đủ bọn ăn nữa là. Ông lão huyện Ninh là sào huyệt của ông ? Ông kiếm , bọn cũng sẵn sàng góp tiền.”

Bành Chí Hoa gắp cho Lưu Tân Nghiên một miếng thịt lừa: “Em thích thì tìm.”

Lưu Tân Nghiên vội gật đầu: “Ừ, em thích, nếu thể gặp thì cứ kiếm về . Phó viện trưởng Vương đấy, sẽ góp tiền cho mà.”

Kiều Giang Tâm miếng thịt lừa mà Bành Chí Hoa gắp bát Lưu Tân Nghiên, tay gắp đồ ăn cũng khựng .

Vân Vũ

Ánh mắt vô thức liếc Cố Vân Châu, dùng mắt hỏi : Hai chuyện gì ? Sao cảm giác hai họ như tình ý gì với ?

Cố Vân Châu nhận ánh mắt chất vấn của Kiều Giang Tâm, cũng gắp từ đĩa củ cải một miếng thịt lừa bỏ bát Kiều Giang Tâm.

Kiều Giang Tâm miếng thịt lừa trong bát , cả sững sờ.

Vừa mới còn nghĩ Lưu Tân Nghiên tình ý, bây giờ thì cô, cô cũng thế ?

“Ăn nhanh , thì Tân Nghiên và Phó viện trưởng Vương tranh hết .” Cố Vân Châu khẽ .

“Ừ, ừ…”

Ngay lúc , bên ngoài cửa xa vang lên một tràng tiếng thét kinh hãi.

“Á á á á, cứu mạng với, cứu mạng với!”

Kiều Giang Tâm vội dậy: “Là tiếng Thái Tiểu Huệ?”

Một đoàn vội vã dậy bước ngoài.

Vừa đến cửa thấy một cảnh tượng hãi hùng: Hồ Xương Lương tay ôm bụng, mặt trắng bệch chạy về phía , m.á.u tươi đang trào từ kẽ tay , nhỏ xuống đất thành vệt, còn phía , một gã đàn ông mặt mày điên cuồng đang đuổi theo.

“Đứng , mày hủy hoại sự nghiệp của tao, tao đ.â.m c.h.ế.t mày!”

Nhìn thấy đối phương sắp đuổi kịp Hồ Xương Lương, Thái Tiểu Huệ hoảng hốt hét liên tục, những xung quanh càng hỗn loạn.

Bành Chí Hoa nhanh tay lẹ mắt, một bước chéo chân kéo Hồ Xương Lương giật về phía , một cước đá n.g.ự.c gã đàn ông .

Gã đàn ông đá văng , Hồ Xương Lương ôm vết thương ngã vật xuống mặt Phó viện trưởng Vương, cả hai bàn tay đều nhuốm đầy máu.

 

Loading...