TN80: Quân Hôn Ngọt Ngào, Chồng Trước Hối Hận Rồi - Chương 230: Bà lão đáng thương

Cập nhật lúc: 2025-10-08 16:09:47
Lượt xem: 12

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Kiều Giang Tâm ở quầy thu ngân, đếm từng ngày trôi qua, Cố Vân Châu và Lưu Tân Nghiên rời một tuần .

Lúc , từng sớm nhất một tuần sẽ về, muộn nhất cũng quá mười ngày.

Bắt đầu từ hôm nay, Kiều Giang Tâm vô thức đưa mắt phía cửa.

Đào Tử và Lưu A Phương đều là nhanh nhẹn chịu khó, giờ đây Kiều Giang Tâm còn bận rộn như nữa, chỉ cần khách hàng ùn ùn kéo đến, cô thể nghỉ ngơi một chút.

Đào Tử quả thật xem xét sắc mặt, lẽ cũng thể hiện bản , khách đến thì đón tiếp, khách thì dọn dẹp bàn ghế, cần ai nhắc nhở.

Vừa mới thu dọn bát đũa bàn xong, lau chùi bàn ghế sạch sẽ, liền thấy một bà lão lưng còng ngoài cửa ngó nghiêng. Bà bước , cũng , chỉ cứ dơ cổ dài bên trong cửa hàng.

Đào Tử nhiệt tình bước .

"Bà ơi, bà ăn gì ?"

Bà lão vẻ mặt e dè vẫy tay, "Không ăn, ăn, ăn nổi, hì hì."

Nói xong, bà tỏ vẻ lấy lòng hướng về Đào Tử, "Cửa hàng của các cô ăn quá nhỉ, chủ quán ở đây ?"

Đào Tử khựng một chút, "Bà ơi, bà việc gì thế ạ?"

Bà lão tiếp tục vẻ mặt cầu khẩn hướng về Đào Tử, "Nhà chúng miền núi, tổ tiên vốn sống bằng nghề lấy mật ong rừng. Thằng con trai cả nhà dạo vì lấy mật mà ngã gãy chân, trong nhà cũng chẳng tiền, chỉ bán hết mật ong dành dụm mấy năm nay , đổi chút tiền chữa trị cho nó."

Vừa , bà lão lôi từ trong gùi những lọ thủy tinh trong suốt đựng mật ong xếp ngay ngắn.

"Cô gái ơi, chỉ là một bà già, cũng mang bán. Cô giúp với chủ quán xem, thể gửi bán mật ong ở đây ?"

Đào Tử vẻ khẩn khoản của bà lão, lòng mềm , dẫn bà trong cửa hàng tìm Kiều Giang Tâm.

Bà lão trông thật đáng thương, nhưng khi xong, Kiều Giang Tâm vẫn lắc đầu từ chối.

"Xin bà nhé, việc cháu chủ . Ông chủ lớn việc về quê , thật ngại quá. Hay là bà hỏi chỗ khác xem?"

Bà lão van nài khổ sở, "Cô ơi, cô giúp với, bắt cô giúp , mỗi lọ bán chia cho cô một phần mười, cũng chiếm bao nhiêu chỗ, chỉ cần kê một cái bàn nhỏ cửa thôi.

Nếu còn cách nào, cũng dám đến đây phiền. Cô ơn giúp ~"

Mấy vị khách quen mặt cũng giúp lời, "Chủ quán Kiều nhỏ, cô cho bà để ở đó , mật ong là thứ lắm, còn thu hút thêm khách cho cửa hàng nữa đó."

Lưu A Phương gì đó nhưng lên tiếng, bà thấy bà lão cũng thấy tội nghiệp.

Kiều Giang Tâm vẫn từ chối, "Xin bà, cháu thật sự quyết định . Hay là để , khi trách nhiệm bên cháu về, cháu hỏi ý kiến họ báo cho bà ."

Bà lão lập tức giụi nước mắt, "Vậy thì bây giờ? Chân thằng con trai cả nhà còn đang chờ tiền bác sĩ kìa."

Hồ Xương Lương đang ăn trong quán thấy nhịn , "Ôi dào, chuyện to tát gì , đều là đồng bào, đều là đồng chí cách mạng cả, thể giúp một tay thì giúp.

Thôi , bà lão, cửa hàng của ở phía , quyền quyết định. Chỗ cô để , bà mang đến chỗ ."

Bà lão vẻ mặt vui mừng hớn hở, như thể thấy cọng rơm cứu sinh, "Thật thế , trai trẻ? Cậu chịu giúp ? Người quá, thật là ."

Hồ Xương Lương là khách quen của quán, còn là bạn trai của Thái Tiểu Huệ, nửa năm nay quen với như bạn bè .

Kiều Giang Tâm nở nụ giả tạo khuyên, "Anh Hồ, hàng hóa bán cửa hàng , khách mua về là họ nhớ mặt đấy nhé."

Bà lão tỏ sốt ruột, "Mật ong của loại cả, là mật ong rừng thượng hạng từ núi xuống, là mật ong hoang dã hái từ vách đá cheo leo."

Nói , bà run rẩy lấy từ trong gùi một lọ định mở cho xem.

Hồ Xương Lương vội vàng , "Ơi ới, tin bà là , bà đừng nóng vội."

Bà lão chịu, "Không , hôm nay mở cho xem mới ."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tn80-quan-hon-ngot-ngao-chong-truoc-hoi-han-roi/chuong-230-ba-lao-dang-thuong.html.]

Cử chỉ của bà lão, vô tình khiến Kiều Giang Tâm trông vẻ hống hách.

Cô vội vã đùa để đ.á.n.h trống lảng, "Bà ơi, cháu ? Chẳng lẽ khách mua về, còn lên tận núi tìm bà ?"

Cuối cùng, do bà lão khăng khăng, mấy vị khách trong quán cùng Hồ Xương Lương đều nếm thử một thìa nhỏ mật ong rừng, thứ mật ong mang theo hương thơm của cỏ cây hoa lá.

Mật ong lập tức bán một lọ, giá rẻ, loại lọ thủy tinh trong to như chai rượu, 7 tệ một lọ.

Vào lúc , ngành mật ong vẫn danh tiếng như thời , ngay cả mật ong nuôi cũng rẻ, huống chi là loại tự nhiên.

Cũng thời điểm , chỉ ba loại đủ khả năng mua mật ong: giàu, bệnh và phụ nữ mang thai.

Sau khi rời , Đào Tử nghi hoặc sang hỏi Kiều Giang Tâm.

"Chị Giang Tâm, một phần mười đấy, bán một lọ chia bảy hào, chỉ cần để cửa, cần quản lý gì, chuyện thế đẩy ? Bán mấy cái bánh bao chúng mới kiếm bảy hào chứ."

Giọng Đào Tử mang chút tiếc nuối, ở cửa vẫn còn về phía cửa hàng của Hồ Xương Lương xa, như thể cướp mất việc kinh doanh của cô .

Kiều Giang Tâm vẫn cúi đầu tính sổ, ngẩng lên, "Đào Tử, em nhớ kỹ, chúng chỉ là dân thường.

Dân thường tuyệt đối những việc lợi nhuận hạn, thấp, mà rủi ro vô hạn, cao.

Hơn nữa, đời quá nhiều đáng thương, chúng thể giúp hết . Thật sự giúp, cũng đợi khi bản đủ năng lực."

Đào Tử nửa hiểu nửa , nhưng cũng dám hỏi thêm.

Chiều hôm đó, Hồ Xương Lương vui vẻ tới.

Vừa bước cửa, liền chống tay lên quầy thu ngân, giơ một ngón tay trỏ mặt Kiều Giang Tâm.

"Làm gì thế chủ Hồ?" - Kiều Giang Tâm trợn mắt .

Hồ Xương Lương mập, mặt nhiều thịt, lên trông chút hớn hở.

"Chủ quán Kiều nhỏ, cô hôm nay chia chác bao nhiêu tiền ? Mười tệ, thiếu hai hào nữa là đủ mười, bán 14 lọ đấy, nãy còn đến hỏi nữa.

Ôi, đến ăn, vẫn là đàn ông chúng , phụ nữ các cô nhát gan quá, tầm mắt chỉ nhỏ bằng cái ."

Hồ Xương Lương giơ ngón cái và ngón trỏ , chụm mặt Kiều Giang Tâm.

Kiều Giang Tâm khựng , "Bà lão lúc nãy mới gùi sáu bảy lọ thôi mà?"

Hồ Xương Lương vẻ mặt như chiếm lợi lớn, "Bà cùng con dâu, bên con dâu cũng . Về đủ bán, bảo bà gọi con dâu mang thêm đến."

"Hì hì, đây là chỗ nào chứ? Ngay cạnh bệnh viện, bệnh và giàu, còn mua quà biếu. chỉ cần dựng một cái bảng hiệu cửa hàng, bán dễ ợt.

bảo bà lão , hỏi xem nhà bà còn , hoặc trong làng còn ai , bảo bà gửi thêm cho ."

Kiều Giang Tâm , "Anh nên cảnh giác một chút , mai nhân tiện hỏi xem bà tên gì, ở làng nào, nhất là lưu cách liên lạc. Đây là thứ ăn miệng, hàng hóa nhập về cửa hàng đều nhà sản xuất, chứ mật ong tìm nhà sản xuất ở ?

Còn nữa, chúng kinh doanh thực phẩm, quan trọng nhất là kiểm soát rủi ro. Anh cũng nên để mắt tới mật ong đó nhiều hơn."

Vân Vũ

Hồ Xương Lương vẫy tay, "Ôi, đàn bà con gái các cô lúc nào cũng thích suy nghĩ linh tinh, giống hệt Tiểu Huệ nhà .

Hôm nay kiếm kha khá, cho một đĩa xào nhỏ, cho đàn ông chúng cải thiện bữa nào."

Kiều Giang Tâm bộ dạng đắc ý của , tức giận trợn mắt một cái.

Cái tên kiếp đ.â.m c.h.ế.t cũng oan.

 

Loading...