TN80: Quân Hôn Ngọt Ngào, Chồng Trước Hối Hận Rồi - Chương 224: Đòi lại được nhà

Cập nhật lúc: 2025-10-08 16:09:31
Lượt xem: 14

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Bành Chí Hoa dẫn Lưu Tân Nghiên chạy vạy suốt một đêm.

Anh đưa cô tìm con dâu của Chu Đam là Đinh Diễm Hồng.

Quả nhiên Đinh Diễm Hồng chịu nhường căn nhà, hiện giờ cô đang sống một , ăn cơm ở nhà ăn tập thể cơ quan, sống phây phây lắm.

về vướng víu với Chu Đam.

Đinh Diễm Hồng chặn ngay cửa, ngoài miệng nhưng mặt hề tươi, với Lưu Tân Nghiên:

“Tân Nghiên , em xem, em cũng báo , chị nhất thời thu xếp kịp, hơn nữa em còn công tác ngoài đó , ở nhà cũng mấy ngày, nếu ở nhà hợp, em tìm một nhà khách nào đó tạm vài ngày .”

Đinh Diễm Hồng xong khuyên thêm, “Mà , chồng miệng lưỡi sắc như d.a.o nhưng bụng mềm như đậu phụ, năng thẳng thắn thôi, bà gì khó em cũng nhịn một chút cho qua.”

Lưu Tân Nghiên đáp trả ngay, “Trước đây chị gọi bà là con mụ đáo để ? Không đầy mưu mô ? Chị nhịn thì chị về đó , đây là nhà tổ chức sắp xếp cho .”

Bành Chí Hoa mặt đen , “Cô cứ dọn dọn thôi, tối nay cô dọn, lập tức về đơn vị báo cáo, tố cáo nhà họ Lưu các ức h.i.ế.p con cái liệt sĩ, chiếm đoạt nhà phúc lợi tổ chức cấp cho con liệt sĩ!”

Đinh Diễm Hồng nhướng mày, “Anh dọa ai ? Anh tưởng sợ ? Đây là chuyện nhà họ Lưu chúng ! Đây là chuyện nội bộ gia đình chúng , gọi là ức hiếp?”

Bành Chí Hoa căn bản thèm nhiều với cô , đầu gọi điện cho Chu Hồng.

Người khác , chứ cô gái mà theo dõi từ nhỏ, đương nhiên Chu Hồng luôn âm thầm quan tâm đến Lưu Tân Nghiên.

Đồng thời cũng , mấy đơn xin điều chuyển của Lưu Kiến Binh đều Chu Hồng chặn .

Điện thoại gọi đầy một tiếng, một đàn ông hói đầu mặc đồ trung sơn dẫn một phụ nữ trung niên vội vã chạy đến.

Chu Hồng trực tiếp gọi điện cho lãnh đạo cơ quan của Đinh Diễm Hồng, yêu cầu đơn vị xử lý ngay.

Vị giám đốc đầu Đinh Diễm Hồng hốt hoảng chạy đến nhà đẻ của Đinh Diễm Hồng, lôi ruột của Đinh Diễm Hồng tới.

Họ lớn tiếng nếu chuyện xử lý thỏa, cả nhà họ Đinh đừng hòng ở cơ quan nữa.

, Đinh phụ, Đinh mẫu và Đinh Diễm Hồng đều chung một cơ quan.

Với sự giúp đỡ của đàn ông hói đầu và Đinh mẫu, đồ đạc của Đinh Diễm Hồng nhanh chóng thu dọn xong.

Người đàn ông hói đầu còn mặt mũi áy náy xin Lưu Tân Nghiên và Bành Chí Hoa.

Ông rằng hành vi của Đinh Diễm Hồng là cá nhân cô , đơn vị , và chắc chắn sẽ phê bình nghiêm khắc.

Đồng thời nhờ Bành Chí Hoa và Lưu Tân Nghiên giải thích với lãnh đạo cấp .

Vân Vũ

Lúc rời , Đinh Diễm Hồng mặt xám ngoét, trừng mắt Lưu Tân Nghiên một cái thật sâu.

“Cô giỏi, bản lĩnh thì cả đời đừng về nhà họ Lưu nữa.”

Bành Chí Hoa lập tức giơ tay, “Chủ nhiệm Cát, đồng chí trong đơn vị các ông ngay mặt chúng còn dám đe dọa con cháu liệt sĩ cơ đấy, thái độ tư sản như , khiến nghi ngờ nghiêm trọng rằng phía các ông công tác giáo d.ụ.c tư tưởng ?”

Chủ nhiệm Cát ngay mặt , mắng cho Đinh Diễm Hồng một trận tơi bời.

Đinh Diễm Hồng dám gì nữa, hổ cúi đầu theo bỏ .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tn80-quan-hon-ngot-ngao-chong-truoc-hoi-han-roi/chuong-224-doi-lai-duoc-nha.html.]

Lưu Tân Nghiên ngờ chuyện giải quyết dễ dàng như , ban đầu cô còn định tìm Âu Dương Nhược Phi, nhờ cùng gặp một vị cục trưởng phụ trách mảng của quân y viện, đó nhờ cục trưởng nhân danh quân y viện chuyện với Đinh Diễm Hồng.

“Thật tuyệt quá, đại ca Bành, giỏi thế, trực tiếp tìm đến cấp của nhà họ Đinh . Tìm bên nhà đẻ cô , đúng là hữu hiệu hơn nhiều so với tìm bên nhà chồng.

với Chu Đam đang bất hòa, nếu gây phiền phức bên nhà chồng, cô chắc cũng chẳng thèm để ý.

Em vốn định thử tìm lãnh đạo quân y viện, nhờ họ .”

Bành Chí Hoa chép miệng hai tiếng, “Đây là chuyện riêng của em, cho cùng Đinh Diễm Hồng vẫn là chị dâu em mà, đúng là chuyện gia đình thôi. Em lôi kéo lãnh đạo quân y viện gì?

Dù họ thấy ưa mắt thật, liệu vì em mà đắc tội với nhà bác em ?

Nếu thế, em nhờ giúp đỡ nữa, mà là kéo cùng chịu vạ lây với em. Sau em còn việc ở đây, để ấn tượng với lãnh đạo thì .”

Nói , Bành Chí Hoa đưa chìa khóa cho Lưu Tân Nghiên, “Nè, giữ lấy, đây là nhà do quân đội cấp cho em, là căn nhà đổi từ nhà đây của bố em. Em tự giữ lấy, nếu thì đến đêm ba mươi Tết cũng chẳng chỗ mà .”

Lưu Tân Nghiên tiếp nhận chìa khóa, ngoảnh đầu căn nhà lớn lắm mặt, “Ừ, em nhất định sẽ giữ lấy. Đại ca Bành, cảm ơn , may mà .”

Bành Chí Hoa ngượng ngùng đưa tay gãi gãi gáy, tránh ánh mắt của Lưu Tân Nghiên.

“Chúng đều là em bạn bè chơi với từ nhỏ, khách sáo cái gì chứ.

À, trời cũng còn sớm nữa, dọn dẹp nhanh , xem còn thiếu gì, lát nữa cùng em mua, tối nay còn việc nữa.”

Đinh Diễm Hồng cũng là thích sạch sẽ, tường phòng quét vôi trắng tinh, xung quanh giường dán giấy báo gọn gàng.

Bành Chí Hoa liếc quanh phòng, “Chúng chia hai ngả, em ở nhà dọn , mua đồ.”

Lưu Tân Nghiên vội vàng lấy ví từ trong túi , “Đại ca Bành, em đưa một trăm, mua giúp em một bộ chăn đệm, phích nước và chậu. Đồ dùng cá nhân tạm thời em mang theo , thứ khác để mua thêm, nếu tiền đủ, em trả .”

Bành Chí Hoa đạp xe , đầy nửa tiếng kéo về hai bao tải.

“Hai cái chăn là do quân đội phát, em chê thì dùng tạm, lát nữa kiếm cho em cái gối là , tốn mấy đồng .”

Lưu Tân Nghiên tấm chăn màu xanh quân đội Bành Chí Hoa bê , , “Đây là phần của ? Anh đưa em đắp gì?”

Bành Chí Hoa tỏ , “Anh ở trong quân bao nhiêu năm ? Sao thể chỉ một cái chăn? Em yên tâm dùng , nhà còn, để trong nhà cũng mốc meo thôi, với dựa cống hiến của bố em với đất nước, cứ coi như tổ chức chăm lo cho em .”

Bành Chí Hoa để đồ xong là , đầy bốn mươi phút, đạp chiếc xe chất đầy đồ trở về.

“Nè, hai cái chậu, các chị em phụ nữ cầu kỳ, rửa mặt rửa chân còn tách riêng, còn đây là cái phích nước em cần.

À, còn kiếm cho em một cái bếp dầu nhỏ, ngày mai chở vài chục viên than tổ ong đến, em gì cũng tiện.

Gối chỉ loại thôi, em tạm dùng nhé, giá phơi quần áo, cái xô...”

Bành Chí Hoa lượt chuyển những thứ treo xe cho Lưu Tân Nghiên.

Lưu Tân Nghiên với ánh mắt ơn và phức tạp, “Em lời cảm ơn nữa, em ghi nhớ trong lòng , lát nữa em mời ăn gì ngon.”

Đồ đạc lượt sắp xếp, điều khiến Lưu Tân Nghiên bất ngờ là Bành Chí Hoa còn tinh ý mua cho cô một tấm rèm xinh xắn.

“À, nãy thấy Đinh Diễm Hồng cũng , nghĩ các chị em phụ nữ lẽ cũng cần sự riêng tư, đúng là sẵn đinh , để treo lên cho em.”

Tấm rèm treo lên, kéo khít che kín cả chiếc giường, một phòng đơn lớn lập tức ngăn thành một phòng một khách.

Loading...