TN80: Quân Hôn Ngọt Ngào, Chồng Trước Hối Hận Rồi - Chương 216: Thuở Nào Mang Chí Lớn Tung Trời

Cập nhật lúc: 2025-10-08 16:09:23
Lượt xem: 10

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Đường Hương Ngọc dẫn Trì Tố Trân, đôi mắt đỏ hoe vì , về nhà .

Trì Tố Trân càng càng thấy ấm ức, nghĩ đến những lời Trần Văn Đức quát tháo cùng ánh mắt trách móc, thất vọng của , cô khó chịu đến nghẹt thở.

Đã từng, cô tưởng rằng chỉ cần hai thật lòng yêu , là thể vượt qua khó khăn.

bây giờ, cô phát hiện , tình yêu rốt cuộc là thứ gì chứ?

Chưa đầy nửa năm, cô hối hận , lẽ cô nên lời bố , nên tìm một đàn ông công việc trong thành phố.

Tài tử của khoa Văn ích gì chứ? Hắn thể giúp cô việc, thể nuôi sống cô, cũng thể kiếm về thịt cá, bột mỳ trắng cho gia đình.

Đã từng cô ngưỡng mộ tài hoa văn chương của Trần Văn Đức, giờ đây sống thực tế mới phát hiện, thứ đó chẳng đáng một xu.

Đường Hương Ngọc vắt khăn cho Trì Tố Trân lau mặt. Bản lòng sắt đá, nghĩ đến cảnh cũng từng dâu mà khổ sở mới qua , bà bụng khuyên nhủ:

"Tố Trân , bình thường cháu đừng đối đầu với chồng. Bà miệng lưỡi lắm lời, ăn cay nghiệt, cháu là vai vế nhỏ, đương nhiên thấp hơn bà một bậc. Cháu tranh cãi với bà , chẳng là tự chuốc lấy khổ đau ?

Cháu cũng đừng trách Văn Đức. Nếu cháu cứ cãi vã với Văn Đức đến mức tổn thương tình cảm, chẳng là đẩy về phía chồng cháu ?

Sau gặp chuyện gì, đều về phía chồng cháu, thì lúc đó cháu mới thực sự khổ."

Một bên khác, Xa Kim Mai đang đập nồi đập chảo.

Hôm nay trận chiến , bà dựa danh nghĩa bề thắng thế một chút, nhưng cũng chẳng kiếm bao nhiêu lợi.

May mắn là cuối cùng con trai vẫn về phía .

Trần Văn Đức lúc nãy đông tiện , giờ mới tìm cách lý lẽ với Xa Kim Mai.

"Mẹ, Tố Trân chỗ nào , cứ rõ ràng với con bé. Trước khi kết hôn nuông chiều lớn lên .

Có ai sinh những việc đồng áng ? Nó hứa với con sẽ con hiếu thảo với bố , chăm sóc em chồng, chúng cho nó thời gian thích ứng chứ."

Trần Văn Đức sắc mặt khó coi, giọng điệu cũng mang theo bất mãn, "Mẹ chuyện đừng lúc nào cũng đ.â.m chọt, ném đá giấu tay. Bình thường tính nó khá , nếu chuyện quá đáng, thì xảy chuyện như !"

Xa Kim Mai lập tức vỡ òa.

"Phải, đúng là ai sinh ! Vậy sinh là để nợ nhà các ?

Trước đây bảo cỗ bàn lớn, tiền cỗ bàn lấy từ tiền hồi môn của nó. Nào, cho xem, tiền ?

Chỉ vì chuyện hai kết hôn, nhà còn ký giấy nợ, ngay cả học phí của em trai còn thiếu đây ."

Xa Kim Mai trong lòng đầy đắng cay, tại ai thông cảm cho bà chứ?

"Anh bảo thông cảm cho , thể tất cho , ai sẽ thông cảm cho đây? Hu hu…

Anh cả ngày đóng cửa trong phòng lách, thùng gạo trong nhà sắp cạn đáy thấy, mảnh vá chúng thấy.

Bố ho cả đêm thấy, em trai thầy giáo điểm danh nó mấy cũng giả vờ .

Vụ xuân qua , hoa màu ruộng ai quản, còn thế nào nữa đây hu hu hu~"

Mặc dù Xa Kim Mai rõ, nhưng ý tứ trong lời quá rõ ràng.

Trần Văn Đức hổ đến đỏ mặt, "Lại thế nữa, thế nữa! Tại lúc nào cũng nhai nhai mãi những chuyện ? Con đang nỗ lực ? Là do , do ở nhà suốt ngày cãi vã, một phút yên , khiến con căn bản tâm trạng yên tĩnh để sáng tác!"

Xa Kim Mai gào lên: "Anh sáng tác cái khỉ gì! Người sắp c.h.ế.t đói còn sáng tác! Anh bản thảo của thể đổi lấy gạo mì trắng ?

? Anh lấy cho xem !

Mẹ chỉ một mạng thôi, cứ xem đến lúc nào thì bức c.h.ế.t !"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tn80-quan-hon-ngot-ngao-chong-truoc-hoi-han-roi/chuong-216-thuo-nao-mang-chi-lon-tung-troi.html.]

"Trước đây bảo cưới Kiều Đại Nha về, chịu, cho rằng học thức, xứng với . Anh nhất định cưới con tiện nhân hồ ly Trì Tố Trân đó về, cưới về để gì? Anh cho cưới về để gì?"

Xa Kim Mai nhớ lời trong làng nhà họ Kiều ở trong thành còn mở cửa hàng, trong lòng càng hận. Nếu lúc Trần Văn Đức chịu lời bà, nhà đến nỗi khó khăn thế ?

"Anh cưới Kiều Đại Nha về chăm lo cho gia đình, con thích là Trì Tố Trân chẳng trò trống gì. Vậy thì nó gánh vác gia nghiệp nhà họ Trần ! Anh hãy để bố nghỉ ngơi, giải quyết học phí cho em trai em gái !

Nếu thực sự cái quyết tâm như lúc cưới Trì Tố Trân, chiều nay hãy cùng xuống ruộng !"

Xa Kim Mai giọng điệu dứt khoát, "Bố nuôi lớn khôn, vất vả cho ăn học, còn cưới vợ cho . Bố vì các thể suy kiệt, giờ đây già còn vất vả nuôi các nữa ?"

Trần Văn Đức dám thẳng mắt Xa Kim Mai, ánh mắt đảo chỗ khác, giọng cũng nhỏ dần.

"Người đàn bà quê mùa ngu dốt, chỉ chăm chăm chút lợi nhỏ mắt. Con , con sẽ mãi như thế . Con cần thời gian! Việc cần bây giờ là tạo cho con một môi trường , để con thể yên tâm sáng tác lo nghĩ. Các nhất của con, các nên ủng hộ con chứ!"

Nói xong, Trần Văn Đức dậy thẳng về phòng sách của , đóng sầm cửa .

Bước phòng, tâm trạng vẫn thể bình tĩnh.

Tiếng gào thét của Xa Kim Mai ngừng hiện lên trong đầu, khiến vô cùng bực bội.

Hắn cửa sổ, cố nén nỗi uất ức trong lòng, cầm lấy cây bút máy, thật mạnh lên cuốn sổ một bài thơ:

"Cành rậm rạp rối lòng ,

Đường lầy ngòi rãnh khó qua khó lường.

Núi cao thăm thẳm hoa lê,

Vân Vũ

Gió mưa dập vỗ, hiên ngang vách ngàn."

Nét bút cuối cùng hạ xuống, trực tiếp rách toạc tờ giấy bên ngòi bút, đủ thấy dùng lực mạnh đến thế nào.

Hắn là kẻ sách, đầy tài văn chương, nhất định thể dựa tài học của mà nên !

"Chỉ là vận may , cái đống bùn lầy nơi gia đình kéo mà thôi. Thuở nào mang chí lớn tung trời, Giờ đây thấy lối mịt mù khôn thấu." Giọng mang theo nỗi buồn.

" chỉ là gặp quý nhân của thôi. Chỉ cần cho cơ hội, nhất định sẽ khiến những kẻ nhạo điên rồ hiểu…"

Trần Văn Đức tự an ủi , mơ tưởng đến cảnh khi công thành danh toại, sẽ xu nịnh, tâng bốc, sùng bái .

Trong chốc lát, tràn đầy khí thế.

Hắn với tay nhặt lấy bản thảo thành bên cạnh, bắt đầu kiểm tra.

Đây là một bài tùy bút ca ngợi làng quê mà vắt óc , bài từ chương hoa lệ, ngôn từ ưu mỹ, đầy rẫy các câu văn điệp cấu, kỹ xảo, thậm chí còn mấy bài thơ vui tự phối theo.

Hắn chép bài tùy bút thành mấy bản, cùng với mấy bài thơ chép sẵn bàn, cẩn thận cho trong phong bì.

Bốn phong bì, bốn địa chỉ nhận.

Một bản thảo gửi nhiều nơi, tin gặp một hàng.

Trời sắp tối hẳn, Trì Tố Trân vẫn ý định về nhà. Đường Hương Ngọc lịch sự hỏi:

"Tố Trân, hôm nay đừng về nữa, ở nhà tam thẩm ăn cơm hãy . Vừa trong nhà còn để dành một lát thịt muối từ Tết."

Trì Tố Trân vốn về, thấy còn thịt muối, lập tức gật đầu: "Dạ, hôm nay cháu ở nhà tam thẩm ăn ."

"Vẫn là nhà tam thẩm , lúc còn thịt muối. Cháu gả nhà họ Trần lâu như , chỉ thấy một bát trứng hấp. Mẹ chồng cháu keo kiệt lắm."

 

Loading...