TN80: Quân Hôn Ngọt Ngào, Chồng Trước Hối Hận Rồi - Chương 215: Anh đã nhìn lầm em rồi

Cập nhật lúc: 2025-10-08 16:09:22
Lượt xem: 10

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trần Văn Đức theo phản xạ liếc những dân làng đang vây xem xung quanh, xuống bà đang lăn lộn đất, áo quần xốc xếch, đang giở trò "dữ dội c.h.ế.t sống", hướng về Trì Tố Trân nghiến răng nghiến lợi : " bảo cô xin !"

Giọng điệu của thể là gào thét, biểu cảm mặt thậm chí còn chút dữ tợn.

Trì Tố Trân giật nảy .

Văn Đức mà cô , như , vốn luôn là dáng vẻ văn vẻ, ôn hòa nhã nhặn.

Chưa bao giờ c.h.ử.i mắng, bao giờ quát tháo ầm ĩ.

Trần Văn Đức để ý đến thần sắc của Trì Tố Trân, ấn cô đẩy về phía .

"Mẹ, Tố Trân xin , cô , đừng gây chuyện nữa, để xem buồn , nhiều chuyện cô hiểu thể từ từ dạy bảo mà!"

Xa Kim Mai mới chế ngự Trì Tố Trân, thể dễ dàng buông tha như ?

kể lể, chỉ tay Trì Tố Trân: "Bắt đồ vật bất hiếu trời đ.á.n.h sét đ.á.n.h quỳ xuống đây cho , hu hu hu, cả thôn Cao Thạch mày dò hỏi xem, bà Xa Kim Mai chồng đầu tiên con dâu đ.á.n.h đấy nhé~

Mẹ nuôi mày khôn lớn thế , cho mày ăn học, cưới vợ cho mày, mày cưới về cái con vợ hiếu thuận với như thế đây hả?

Hu hu hu, sống nữa , để bình trái xem, đứa con dâu nào giống nó chứ?

Vân Vũ

Xuống ruộng , việc nhà cũng xong, cái gì hư cái nấy.

Lấy cớ là con gái thị trấn từng xuống ruộng, cái cái , chỉ là lười biếng, lươn lẹo, chồng hầu hạ nó đó ~"

Màn lóc kể lể của Xa Kim Mai đẩy Trần Văn Đức thế như đang nung lửa.

Trì Tố Trân vốn dĩ cảm thấy , bắt cô xin thích, huống chi là bắt quỳ.

"Muốn xin , còn lâu nhé! cho bà , bây giờ là xã hội mới , còn cái trò hành hạ con dâu nữa , bà đừng giở cái giọng điệu bề với , bề nào giống bà chứ, ..."

Trần Văn Đức quát lớn: "Im miệng!!!"

Trì Tố Trân ưỡn cổ, mắt ngấn lệ gào lên: " sai, sai là do bà !"

"Hu hu hu, đổi , đây như thế , từng sẽ bảo vệ , đối xử với , là kẻ lừa dối, những lời đảm bảo mặt bố là rác rưởi, luôn bắt nạt , thấy ?

Bây giờ còn giúp bà giở cái giọng bề để áp chế , hu hu hu, bố sai, nhà họ Trần các là một ổ sói!"

Đường Hương Ngọc, vốn dĩ ưa chị dâu Xa Kim Mai , đang vui vẻ xem trò của Xa Kim Mai.

Lúc thấy ngọn lửa chiến tranh giữa Trì Tố Trân và Xa Kim Mai chuyển hướng sang Trần Văn Đức, liền vội vàng lên can ngăn.

"Ái chà, đừng cãi nữa, mỗi lùi một bước . Nhị tẩu , bà cũng đừng nữa, Tố Trân là con gái thị trấn, học thức, đỗ đại học, thể so với mấy đứa chân lấm tay bùn nông thôn học hành chứ.

Không nông nghiệp, đó bình thường ? Hơn nữa dù , ít nhất cô cũng đang mà, thái độ là quan trọng nhất~"

Những lời của Đường Hương Ngọc khác thấy vấn đề gì, nhưng Xa Kim Mai thấy sai sai.

Đây là những lời bà khoe khoang với chị dâu khi sang nhà lão tam mượn tiền ?

Trì Tố Trân cũng lóe lên ý nghĩ gì đó.

, cô cũng bằng đại học, Trần Văn Đức học đại học, cô cũng học đại học, tại Trần Văn Đức ngày ngày đóng cửa trong phòng sáng tác, còn cô thì xuống ruộng việc?

" , tại ? Nhà chỉ , Trần Văn Phong, Trần Văn Tú , Văn Đức cũng ? Sao bà cứ bắt bẻ mỗi ? Bà thiên vị, bà chỉ thương con bà, cứ bắt chịu thiệt thôi!"

Trì Tố Trân hướng về Xa Kim Mai đang lăn lộn đất quát lớn.

Trần Văn Đức ngờ cãi mãi, cuối cùng cãi đến .

Hắn như cảm thấy thể dân làng Cao Thạch đang chỉ trỏ , việc, trông chờ và vợ nuôi sống.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tn80-quan-hon-ngot-ngao-chong-truoc-hoi-han-roi/chuong-215-anh-da-nhin-lam-em-roi.html.]

Xa Kim Mai Trì Tố Trân chọc tức, lập tức lồm cồm bò dậy.

chống nạnh, chỉ thẳng Trì Tố Trân thét mắng: "Cái đồ xạo! Mày khắp thị trấn mà dò hỏi xem, đứa con dâu nào mới về nhà chồng mà giống mày? Chỉ bảo mày giặt cái áo mà mày còn giương cái mặt nặng nề . Mẹ gì mày chứ? Mẹ chỉ một câu nếu mày giặt thì để đấy giặt cho, kết quả mày đùng đùng nổi điên lên."

Trì Tố Trân đầu Trần Văn Đức, phân trần với : "Mẹ như . đang giặt đồ tử tế thì bà sang gây sự.

Mở miệng giặt, hầu hạ , nợ cái nọ cái , khó lắm.

Thứ nhất, lúc đó đang giặt, đó là sự thật.

Thứ hai, việc giặt trong miệng chỉ là phán đoán của bà .

Mẹ dựa phán đoán căn cứ của mà mắng chửi, bà dựa cái gì? Bà dựa mà khẳng định giặt mắng ?

Được, cho là thực sự giặt, nhưng thực tế lúc đó đang giặt ? Bà dựa suy đoán của , trực tiếp phủ nhận sự cố gắng và nỗ lực của , và còn nhân chuyện những lời độc địa với ."

Trì Tố Trân đây ở trường từng tham gia cuộc thi tranh biện, lúc mỗi câu đều cứ, và càng càng cảm thấy oan ức.

"Vậy mà còn bắt xin , oa hu hu hu~"

Trì Tố Trân sụp đổ, nức nở.

Xa Kim Mai thấy phịch xuống đất, vỗ đất bình bịch.

"Hu hu hu, xong , con dâu mới về nhà, chồng đường sống ~

Bắt nạt chữ, như nó, sống nổi đây, c.h.ế.t quách cho xong, đúng lúc hợp lòng các đấy..."

Trần Văn Đức mắt tràn ngập tức giận, hướng về Trì Tố Trân quát lớn: "Tố Trân, nông thôn học thức, nhưng em là sách, em cũng đại cục thế?

Cứ nhất định tranh cao thấp với mặt nhiều như ? Cứ nhất định đến mức ?"

"Mẹ là bề , bà hiểu chuyện, em cũng so bì với bà ?

Em vì mà nhún nhường bà một chút thì chứ?"

Ánh mắt Trì Tố Trân đầy thất vọng: "Anh thật sự lầm em , tưởng em là một cô gái lương thiện, em nhất định khiến gia đình bất an mới hả lòng hả ?

Dù em thắng trong cuộc tranh cãi , thì lợi ích gì cho em chứ!!!"

Trì Tố Trân trận mắng cho choáng váng.

Chỉ thể chôn chân ở đó, Trần Văn Đức thút thít nấc lên từng hồi, đến nỗi .

Xa Kim Mai càng đắc ý: "Văn Đức, đ.á.n.h nó ! Không lời thì tát nó, tát vài trận là nó ngoan ngoãn ngay thôi. Chính tại ngày thường quá nuông chiều nó, nuông đến mức nó trời cao đất dày!"

Đường Hương Ngọc bước lên kéo Trì Tố Trân: "Được , đừng cãi nữa, bình tĩnh một chút . Văn Đức, cháu khuyên cháu vài lời , đừng nóng giận quá.

Mới cưới đòi đ.á.n.h đòi g.i.ế.c con dâu, chuyện còn tưởng nhà họ Trần chúng đều giống cháu.

Tố Trân, cháu cũng đừng nữa, , sang nhà tam thẩm một chút."

Đường Hương Ngọc dắt Trì Tố Trân về nhà .

Vụ náo nhiệt xem cũng gần đủ , chồng bà và Trần Hữu Lượng rốt cuộc là em ruột, bà chắc chắn thể như ngoài, chỉ bên cạnh xem náo nhiệt.

Nếu , kẻ bàn tán sẽ là chính .

Đám đông tản , Trần Văn Đức bất lực dựa tường xổm xuống.

Cứ ba ngày hai hôm xảy một chuyện như thế , thực sự chịu nổi nữa .

 

Loading...