TN80: Quân Hôn Ngọt Ngào, Chồng Trước Hối Hận Rồi - Chương 214: Chiến Tranh Mẹ Chồng Nàng Dâu
Cập nhật lúc: 2025-10-08 16:09:21
Lượt xem: 10
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Trì Tố Trân sụp đổ , cô thực sự chịu nổi nữa , cuộc sống kiểu cô một ngày cũng thể tiếp tục .
Bây giờ cô cuối cùng cũng hiểu vì lúc bố phản đối việc gả về nhà họ Trần.
Môn đăng hộ đối, quả thực là quá quan trọng.
Mỗi ngày là công việc bao giờ hết, ruộng đồng xuống hết, củi chặt hết, quần áo và bát đĩa giặt rửa hết.
Còn bắt cô gánh nước, cô sắp phát điên lên .
Trước khi xuất giá, quần áo của chính cô còn thường xuyên do cô giặt cho, nhà dùng than tổ ong, dùng nước máy, phần lớn ngày tháng đều gạo trắng, ba năm ngày thể thấy một chút thịt cá, thậm chí đồ ăn vặt cũng thiếu.
Kết quả bước nhà họ Trần, thì đúng là từ thiên đường rơi xuống địa ngục.
Hấp một nồi khoai lang là thể thành đồ ăn cho cả ngày, trong vại múc một bát đậu phụ thối , thể ăn cả tuần.
Nấu một nồi cháo loãng cũng bỏ bao nhiêu là miếng khoai lang, còn đến đồ mặn thì thôi , cơm trắng nguyên chất và mì trắng cô cũng thấy mấy bữa.
Khó khăn lắm mới một bát mì trắng gói bánh chẻo nhân bắp cải, đối với nhà họ Trần mà cũng là bữa cơm thêm .
Gả đây bốn tháng , đồ mặn cô chỉ thấy hai , một là trong tiệc cưới, một là hấp một bát trứng, đó khó khăn lắm mới hấp bát trứng, thế mà phần của cô .
Trần Hữu Lượng thể chất , Trần Văn Đức hao tổn đầu óc, hai đứa nhỏ phía đang lớn, ngay cả Xa Kim Mai cũng mượn danh là trưởng bối mà xúc hai thìa.
Còn cô , hiếu kính già, nhường nhịn kẻ nhỏ, ở giữa còn chăm sóc một kẻ phí não.
“Á á á á á á á ~”, Trì Tố Trân lấy chân dẫm lên đống quần áo, hét lên như để trút giận.
“Cô, cô, cô phát điên hả?”, dáng vẻ điên cuồng của Trì Tố Trân Xa Kim Mai giật nảy .
“, phát điên , phát điên , gả cái nhà họ Trần các , bức phát điên , á á á á á á~”
Trì Tố Trân trợn tròn mắt, trút giận một cái đá đống quần áo đất xuống mương.
Xa Kim Mai vốn là nắm quyền trong nhà, khi nào khiêu khích như , liền xông tới túm lấy Trì Tố Trân và tát một cái.
“Bốp~”
Một cái tát xuống, cánh tay của Xa Kim Mai cũng tê dại .
Trì Tố Trân cũng tát cho choáng váng.
“Tỉnh táo ?”, Xa Kim Mai Trì Tố Trân một cách ác độc, từ kẽ răng bặm từng lời.
Câu hỏi , như thể nhấn nút khởi động, Trì Tố Trân ngoảnh đầu , mặt mày dữ tợn, đưa tay giật tóc của Xa Kim Mai.
“Á á á, cái lão yêu quái , liều mạng với bà đây.”
Trong chốc lát, tiếng hét thất thanh, tiếng kêu đau đớn vang xa, mấy nhà xung quanh thấy động tĩnh bên ngoài, đều chạy xem náo nhiệt.
Trần Văn Đức vốn định trong nhà giả c.h.ế.t, đó thấy việc ồn ào càng lúc càng quá đáng, thể yên nữa.
Chưa khỏi cửa, chỉ tiếng thôi là nhà trở thành trò lớn .
“Ái chà, đừng đ.á.n.h nữa đừng đ.á.n.h nữa, đều là một nhà với , gì mà thể chuyện cho .”
Mọi miệng thì khuyên can, nhưng ánh mắt và sắc mặt đều là hiếu kỳ, thậm chí giọng điệu còn mang theo phấn khích.
Trần Văn Đức ngoài bà thím nhà bên cạnh kéo .
“Văn Đức , mau kéo vợ và , xem đ.á.n.h thành cái dạng gì kìa?”
Trì Tố Trân lúc đầu chỉ dựa một bầu oán hận mà xông lên, kỳ thực căn bản là đối thủ của Xa Kim Mai vốn quen việc đồng áng.
Xa Kim Mai lúc đầu phòng , Trì Tố Trân giật tóc, nhưng chỉ hai hiệp, Trì Tố Trân Xa Kim Mai áp đảo gì bàn cãi.
Trần Văn Đức ngoài, thấy vợ đang cưỡi lên , tát tới tấp.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tn80-quan-hon-ngot-ngao-chong-truoc-hoi-han-roi/chuong-214-chien-tranh-me-chong-nang-dau.html.]
Trì Tố Trân hai tay ôm lấy mặt , gào lên kinh hãi.
“Á á á, thả , thả , g.i.ế.c g.i.ế.c á á, cứu mạng với~”
Mặt Xa Kim Mai cào một nhát, đau rát, bà là chồng, mà con dâu đánh, đây đúng là nỗi nhục lớn.
Tức giận lên đến đỉnh đầu, chẳng còn kịp nghĩ gì nữa, hai tay màng tính mạng vả mặt Trì Tố Trân.
“Ta đ.á.n.h c.h.ế.t cái đồ tiện nhân nhỏ mọn , cái đồ con ranh vô lương tâm , dám động thủ đến lão nương , bóp c.h.ế.t mi!”
Bàn tay như cái kìm sắt vặn vẹo thịt da Trì Tố Trân, đau đến mức Trì Tố Trân gào t.h.ả.m thiết.
Nghe thấy gọi Trần Văn Đức, Trì Tố Trân vội vàng cầu cứu .
“Hu hu hu, Văn Đức, Văn Đức mau cứu em, đ.á.n.h c.h.ế.t em , g.i.ế.c ~”
Trần Văn Đức cảm nhận ánh mắt của những xung quanh, mặt lập tức nóng bừng.
Hắn nén giận, lớn tiếng , “Làm gì đó, mau dừng tay !!”
Xa Kim Mai đang lúc cao hứng, thể lời Trần Văn Đức, bà thấy cái con yêu tinh hồ ly Trì Tố Trân mắt lâu lắm .
Làm cái gì cũng xong, chỉ giỏi háu ăn, tốn bao nhiêu tiền cưới về, cái gì cũng , thế mà con trai còn hết lòng bảo vệ con tiện nhân .
“Ái chà, Văn Đức, mau lên nào, đ.á.n.h hăng lên gọi tác dụng gì chứ, kéo .”
“Mẹ, đừng gây chuyện nữa!”, Giọng Trần Văn Đức mang theo sự tức giận kìm nén nổi, một tay kéo lấy cánh tay giơ lên của Xa Kim Mai.
Đây là giới hạn của , là văn hóa, thể mặt xông lên cùng hai đàn bà giằng co thành một đám.
Xa Kim Mai chịu nổi.
Bà con dâu đánh, đứa con trai bà vất vả nuôi lớn giúp con dâu.
Thiên đàng của bà sụp đổ .
“Hu hu hu, Văn Đức , đồ vô lương tâm, vất vả khổ cực nuôi con khôn lớn, con cưới vợ quên , hu hu hu, sống nữa, còn sống gì nữa, sống còn ý nghĩa gì nữa hu hu hu~”
Xa Kim Mai đang cưỡi Trì Tố Trân, nghiêng một cái, trực tiếp ngửa đất, bốn cẳng chổng lên trời, vì động tác ăn vạ lăn lộn quá mạnh, áo kéo lên, lộ cái bụng trắng hếu.
Khiến Trần Văn Đức thấy mà suýt tối sầm mắt , thể diện của , tất cả đều còn nữa.
Trì Tố Trân thoát khỏi nanh vuốt của Xa Kim Mai, như một con chim non hoảng sợ, đáng thương nắm lấy vạt áo Trần Văn Đức, trốn lưng .
lẽ cô , trong mắt Trần Văn Đức, cô đầu tóc rối bù, đầu là bụi và vụn vặt, khuôn mặt vàng vọt đầy những vết bàn tay, nước mắt nước mũi lòng thòng, xí khó coi thể tả nổi.
Những xem náo nhiệt xung quanh bạn một câu một câu, Trần Văn Đức bản thì Trì Tố Trân kéo lấy lóc, thì đất lăn lộn lóc, cảm thấy xương đỉnh đầu cũng đang giật giật.
“Mẹ, đừng gây chuyện nữa, theo con trong, gì chuyện cho , thành cái dạng gì chứ, Tố Trân chỗ nào , với con, con bảo cô xin .”
Trần Văn Đức để nhanh chóng dập tắt vở kịch , kéo Trì Tố Trân sang một bên , “Mau xin , là trưởng bối, em thể động thủ với chứ!”
Trì Tố Trân kinh ngạc đến mức miệng há hốc.
“Văn Đức, cũng phân biệt trái ? Bây giờ đ.á.n.h là em, xem em, xem em đ.á.n.h thành cái dạng gì ? Anh còn bắt em xin bà ?”
Nhìn những chỉ trỏ xung quanh, sự nhẫn nhịn của Trần Văn Đức đến giới hạn.
Vân Vũ
Hắn vặn Trì Tố Trân hướng về phía Xa Kim Mai , “Những chuyện khác , bây giờ xin , để đừng gây chuyện nữa.”
Trì Tố Trân một cái vung tay , buông tay Trần Văn Đức, đầy nước mắt.
“Trần Văn Đức, em còn tưởng là một đức hạnh chính trực, kết quả là một kẻ phân biệt trái, em cho , em xin , thể nào!!!”