TN80: Quân Hôn Ngọt Ngào, Chồng Trước Hối Hận Rồi - Chương 202: Bố, con không biết phải làm sao

Cập nhật lúc: 2025-10-08 16:09:08
Lượt xem: 15

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tề Lý từng hận cha . Lần khi cha quỳ xuống mặt, ép con ở nhà bà nội, nhiều Tề Tú Phân bắt nạt, cô đều oán trách cha, tại bỏ con ở nhà bà nội.

Dù ngay cả lúc , cuộc chuyện của các công nhân ở cửa, cảnh của cha, trong lòng cô vẫn trách cha.

lúc , cô trách nổi nữa.

So với tất cả những gì cha chịu, những gì cô trải qua đáng là gì chứ?

Cô nhớ đến bạn nhất của cha – chú Hoàng, nhớ đến cô Ninh, bạn của . Cha đúng, cha con họ nợ họ.

Những giúp đỡ gia đình họ đều đang chịu đựng, cô tư cách gì để kêu oan chứ?

mà, cô thực sự khổ tâm.

“Con xin , bố. Con sẽ lời, con lời, con loạn nữa.”

Tề Lý nức nở, thế giới của cô giờ chìm trong màu xám xịt.

Cha cô sắp chống đỡ nổi nữa , thể tiếp tục nghịch ngợm như một đứa trẻ hư chứ?

Lúc , Tề Lý vô cùng hoảng sợ, cô chỉ còn mỗi cha, cô sợ sẽ trở thành cọng rơm cuối cùng đè gãy lưng cha.

Cô luôn chỉ từ cảnh của bản để suy nghĩ, từng nghĩ đến áp lực của cha.

Hai cha con đầu tiên mở lòng với kể từ khi Lý Thái Vi ly biệt.

Sau khi bình tĩnh , Tề Lý nhỏ nhẹ bàn bạc với Tề Hải Thanh, “Bố, đây con còn nhỏ, giờ con mười bốn tuổi , con cũng thể giúp bố, con thể kiếm tiền giúp bố trả nợ cùng.”

Tề Hải Thanh cần suy nghĩ liền từ chối, “Không , bố đồng ý. Con nhất định tiếp tục học.”

Tề Lý nghĩ đến thành tích học tập t.h.ả.m hại của , bất lực khẽ mỉm , “Con xin , con bố thất vọng.”

Cô vẫn đến trường, vẫn trốn chạy khỏi Tề Tú Phân.

Tề Hải Thanh sốt ruột tức giận, nhưng bất lực.

Anh do và chị gái Tề Tú Phân nuôi dưỡng, và chị thích vợ , bây giờ còn oán hận vì vợ c.h.ế.t vẫn kéo xuống.

cũng hiểu tính và chị gái , dù thích Tề Lý đến mấy, họ cũng sẽ thực sự gì Tề Lý .

Kiều Giang Tâm hai cha con rơi bế tắc, thầm thở dài, nếu cô đoán nhầm, kiếp Tề Lý về đ.â.m Tề Tú Phân, lẽ cũng liên quan đến Tề Hải Thanh.

ai với cô, nhưng tình hình đại khái, trong lòng cô cũng phần nào đoán .

“Chào chú Tề.” Kiều Giang Tâm chào Tề Hải Thanh.

Tề Hải Thanh lúc mới nhớ đến Kiều Giang Tâm bên cạnh, gắng gượng nở nụ , cảm ơn Kiều Giang Tâm.

“Cảm ơn cháu, cảm ơn cháu gái. Cháu thể cùng A Lý đến tìm chú, nhất định là bạn nhất của A Lý .”

Kiều Giang Tâm gật đầu, “Vâng.”

Kiếp , cô và A Lý đúng là bạn nhất.

“Chú Tề, cháu thể chuyện riêng với chú một chút ?” Kiều Giang Tâm .

Tề Hải Thanh liếc Tề Lý, gật đầu, dẫn Kiều Giang Tâm sâu trong lán.

Một chiếc lán nhỏ, bên trong chất khá nhiều dụng cụ và vật liệu, một chiếc bàn việc đơn giản, đó đặt ngay ngắn sổ sách, phiếu đăng ký, v.v.

Sát bên bàn việc là một chiếc giường đơn sơ, chăn giường đen xì, vứt bừa bãi giường.

Kiều Giang Tâm về Tề Lý, những gì từ bà Thẩm, và những gì bản chứng kiến.

“Lần đầu gặp cô , là lúc cô ngang qua cửa hàng của cháu. Cháu luôn hiểu, cô sống ở phía nam thành phố, chạy đến tận bắc thành như .

Vân Vũ

Trên tàu, cháu hỏi cô , cô với cháu bốn chữ.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tn80-quan-hon-ngot-ngao-chong-truoc-hoi-han-roi/chuong-202-bo-con-khong-biet-phai-lam-sao.html.]

Kiều Giang Tâm Tề Hải Thanh, giọng trầm xuống, “Sống bằng c.h.ế.t. A Lý , cô sống bằng c.h.ế.t.”

Tề Hải Thanh đồng tử co rút , cứng đờ tại chỗ.

Kiều Giang Tâm tiếp tục, “Cô khác đến tự cắt tay tự sát, nên trốn ở sân vận động lấy d.a.o chuốt bút chì rạch tay . Chắc cô rạch chỗ nào, nên rạch cẳng tay.

Bác bảo vệ thấy, dẫn cô tìm thầy giáo. Cô dám về nhà, tiền. Thầy giáo cũng phần nào tình hình nhà họ Tề, để tiết kiệm viện phí, dẫn A Lý đến nhà quen băng bó, nên mới ngang qua cửa hàng của cháu.”

Tề Hải Thanh nắm chặt tay, run rẩy , “Bố , bố gì cả.”

Kiều Giang Tâm Tề Hải Thanh, “Cháu hiểu, chú là một cha, chú lo lắng A Lý là con gái ở một , sợ cô gặp kẻ .

Chú luôn nghĩ rằng dù bà Tề và cô Tề với A Lý, ít nhất cũng sẽ hại tính mạng, hủy hoại danh tiết của cô .

cháu nghĩ, những sự dày vò còn khó chịu đựng hơn cả việc đ.â.m một nhát.

Chú là con trai ruột, em trai ruột của họ, là đàn ông duy nhất trong nhà, chú thể lấy thái độ của họ đối với chú để áp đặt lên A Lý .

Chú đấy, họ đều hận của A Lý.”

Kiều Giang Tâm nhớ kiếp , hình ảnh A Lý thường xuyên phát riêng chuyện, giọng mang theo nỗi buồn.

“Cô Tề đổ cho tất cả những bất hạnh cả đời lên đầu A Lý, giờ chuyển sang A Lý. Chỉ một chút thuận lợi cảm xúc tiêu cực trong cuộc sống, cô đều trút giận lên A Lý.

Bốn năm nay, chú chỉ về hai , mỗi vài tiếng ngắn ngủi. Chú thấy họ đối với A Lý vẫn tạm . ở những nơi chú thấy, chú A Lý chịu bao nhiêu trận đòn, bao nhiêu lời mắng nhiếc, bao nhiêu nước mắt ?”

Tề Lý ở cửa, thấy tiếng chuyện bên trong, đột nhiên cảm thấy ấm ức, xổm xuống đất, ôm lấy đầu gối nức nở.

Tề Hải Thanh vội vàng chạy ngoài. Tề Lý trong lòng tự nhủ ngoan ngoãn lời, thêm phiền toái cho cha.

nghĩ đến việc trở đối mặt với Tề Tú Phân, cô sụp đổ.

“Hu hu~ Bố, con lớn , con sợ nữa , con thể tự chăm sóc bản . Bố cho con về nhà , con thực sự đến nhà cô nữa. Dù kẻ thực sự g.i.ế.c con cũng .

Con nấu cơm, cơm nước trong nhà đều do con nấu. Chỉ cần cho con lương thực, con thể sống .

Cô luôn mắng con, cô còn đ.á.n.h con nữa. Cô bao giờ đ.á.n.h họ. Cô ngày nào cũng mặt con c.h.ử.i con, con và con là đồ họa hại, bảo con c.h.ế.t , bảo con tìm con. Cô con sống chỉ là kéo lê bố.

Giọng Tề Lý run bần bật, “Bà thì quan tâm gì cả, chỉ bảo con lời. Con lời . Bà thích con , con nữa. Đi con cũng dám phát tiếng động. Tất cả đồ đạc trong nhà con đụng . Bà bảo con tan học về nhà việc, con tan học là chạy ngay về nhà. Vậy mà bà vẫn ghét con.

Bố, con cũng ngoan ngoãn lời, nhưng con chịu nổi nữa . Con quá khổ tâm, con cũng gặp bố.

Con . Con cũng , cũng . Không , bà bảo con là đồ câm, mặt nặng với bà, đ.á.n.h con. Con , bà bảo con ồn ào, lấy ghế đập con...”

Sắc mặt Tề Hải Thanh càng lúc càng khó coi.

Cho đến khi Tề Lý câu: “Lần con lấy d.a.o nhỏ rạch tay, con thực sự sợ chút nào. C.h.ế.t thì ở với cô nữa.”

Tề Hải Thanh cuối cùng cũng sụp đổ. Anh xổm xuống đất, giơ nắm đ.ấ.m đập đầu .

Bất lực, đau khổ và hối hận.

Chiều hôm đó, khi Tề Hải Thanh tìm lãnh đạo xin nghỉ phép, lãnh đạo sửng sốt.

Tề Hải Thanh là thế nào?

Anh vì tiền lương gấp đôi, thể liên tục ba năm về nhà đêm Ba mươi Tết. Viêm dày ruột quằn quại cũng chịu nghỉ phép, móng chân xén mất vẫn cố về .

Giờ xin nghỉ phép.

Nhất định là nhà xảy chuyện gì to bằng trời sập .

Lãnh đạo hỏi gì, lập tức ký giấy cho , và dặn cứ giải quyết xong việc hẵng , cần vội.

 

Loading...