TN80: Quân Hôn Ngọt Ngào, Chồng Trước Hối Hận Rồi - Chương 179: Kiều Kiến Quốc Giấu Mìn

Cập nhật lúc: 2025-10-07 04:47:36
Lượt xem: 20

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Kiều Cửu Vượng bước nhà.

Kiều Kiến Hoa như mất hết tinh thần, mặt lạnh như tiền, vô lực đỡ bà Lôi Hồng Hoa đang đất dậy.

Đối với cái gia đình , cảm thấy chán ghét đến tột cùng.

Lôi Hồng Hoa còn nước mắt nữa, nhưng những giọt nước mắt già nua vẫn lã chã rơi xuống từ làn da nhăn nheo.

Kiều Kiến Quốc kéo cửa , liếc ngoài, thấy chỉ Kiều Kiến Hoa và Lôi Hồng Hoa, thở phào nhẹ nhõm mới bước chân khỏi phòng.

“Mẹ, con với mà, đây chẳng tự chuốc lấy ?”

“Con với bao nhiêu , thằng Lại Tử bọn chúng giờ đây còn là những con trâu ngựa bóc lột mà dám phản kháng như nữa.”

“Bọn chúng giờ là Dạ Xoa, là Hổ Báo, con bảo đừng trêu chọc chúng, cứ !!!

Bao nhiêu , thấy nào lợi chút nào ?

Giờ thì , đ.á.n.h cho nhé, nhà cửa cũng đập phá, cả con và bố cũng đ.á.n.h theo.

May mà con đ.á.n.h nhiều , kinh nghiệm chạy nhanh, thì con cũng hại cho.”

Lôi Hồng Hoa tiếng trách móc của con trai, tiếng nức nghẹn trong lồng n.g.ự.c càng thêm nặng nề.

Nước mắt nước mũi hòa lẫn với bọt m.á.u miệng, trông thật đáng sợ.

Kiều Kiến Hoa lạnh giọng quát Kiều Kiến Quốc: “Im miệng! Không ai coi mày là câm !

Mày giỏi lắm, lúc nãy thấy bóng dáng mày ?”

Kiều Kiến Quốc phục: “Con sai . Theo con, chuyện chỉ do một chịu trách nhiệm, nếu do và bố nuông chiều, thì thể cảm thấy bất bình, cứ trêu chọc nhà bên ?”

Kiều Kiến Hoa mặt đen : “Cút ngay! Đừng bắt động thủ đ.á.n.h mày!”

Kiều Kiến Quốc lùi một bước lớn, nhảy dựng lên gào: “Đánh con? Được đấy, đ.á.n.h con thì con đ.á.n.h vợ !

Anh và bố đều giống , thâm độc lắm!

Cái việc gì cũng đẩy mũi chịu sào, lợi thì với bố hưởng, xảy chuyện thì một gánh chịu.

Mẹ chẳng lời con, lời với bố, nếu với bố một câu, bảo đừng gây chuyện nữa, thì như thế ?”

Nói Kiều Kiến Quốc càng lúc càng kích động, cúi đầu với Lôi Hồng Hoa đất: “Mẹ, cứ bảo con gì, chịu lời con. Con cho , mà còn gây chuyện lung tung như thế, còn chịu đựng nhiều hơn nữa!”

Kiều Kiến Quốc xong, còn như để trút giận, đá bay cái giỏ vứt giữa sân, vênh váo ngoài đ.á.n.h bài.

Chán c.h.ế.t .

Bảo g.i.ế.c gà ăn thì g.i.ế.c, giờ tất cả đều bắt hết .

Biết thế, liều mạng đ.á.n.h c.h.ế.t cũng lén mang ngoài ăn chung với Lại Cẩu và Nhị Súng Pháo .

Cái nhà đừng là Lý Tiểu Bình ở, cũng chẳng , ?

Nghĩ đến hôm qua Nhị Súng Pháo bàn định ngoài lập nghiệp, nhớ tình cảnh trong nhà, Kiều Kiến Quốc đột nhiên cảm thấy động lòng.

Đầu tây thôn, một ngôi nhà ngói cũ nát, Kiều Kiến Quốc đẩy cửa bước thì Lại Cẩu và Nhị Súng Pháo quây quần bên bếp lò.

“Kiến Quốc, giờ mới tới? Chờ mày nửa ngày .” Lại Cẩu ngẩng đầu lên .

Kiều Kiến Quốc mặt mày ủ rũ: “Lúc nãy nhà thằng Lại Tử đ.á.n.h tới nhà tao, chặn trong nhà, giờ mới chạy . Nhà cửa đập phá hết, trừ tao và đứa đang ở cữ , cả nhà đều đánh.”

Lại Cẩu và Nhị Súng Pháo tròn mắt, dân làng giao thiệp với bọn chúng, bọn chúng co cụm bên bếp lò nên tin tức gì, ngờ lỡ mất một vở kịch lớn như .

“Không mày vì mày mà sang nhà gây sự đấy chứ?”

Kiều Kiến Quốc bực bội trong lòng: “Người khác thế, các cũng thế. Gì mà vì tao? Tao bảo bà ? Tao chỉ ăn một bát cơm, cần gì sang gây sự?

Mẹ tao thế là vì Kiều Kiến Hoa, đừng kéo tao , tao chẳng đòi hỏi gì cả.”

Nói câu , giọng vẫn đầy tức giận. Nhị Súng Pháo và Lại Tử im lặng lên tiếng.

Phản pháo lớn tiếng xong, Kiều Kiến Quốc cảm thấy trong lòng dễ chịu hơn nhiều.

Giọng dịu xuống: “Này, Nhị Súng Pháo, hồi mày ngoài lập nghiệp ?

Tao với mày.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tn80-quan-hon-ngot-ngao-chong-truoc-hoi-han-roi/chuong-179-kieu-kien-quoc-giau-min.html.]

Mẹ kiếp, cái nhà một ngày cũng ở nổi nữa .

Tao sợ cái bà già ngu ngốc nhà tao còn gây chuyện, lúc đó lôi cả tao , đ.á.n.h c.h.ế.t mất.”

Nhị Súng Pháo và Lại Cẩu , ngạc nhiên: “Sao đổi ý thế?”

Lại Cẩu cũng tò mò: “Ừ, hồi mày trong nhà cơm nước, cũng ? Hai bọn tao đều mày khuyên ở yên , giờ mày ?”

Kiều Kiến Quốc thở dài: “Ở nhà chứ? Tao cũng gì thất đức, chỉ thích ăn ngon lười biếng chút thôi, chê trách mắng mỏ cũng thôi , giờ còn nguy cơ mất mạng nữa.

Hơn nữa, bản còn ? Chỉ cần ba đứa bước ngoài, thấy đều khạc nhổ, dạy con cái đều bảo đừng học theo bọn .

Ngay cả mắng con, cũng , lời, sẽ thành Kiều Kiến Quốc.”

Kiều Kiến Quốc xong, thở phào một , “Các cả đời khinh ghét như thế ?

Ra ngoài , dựa thông minh tài trí của , vận may phát tài, lúc đó tao nhất định phong quang trở về mà phô trương.”

Lại Cẩu tưởng tượng cảnh mặc com lê cà vạt, nắm một nắm kẹo rải xuống đất, lũ trẻ trong làng đều cúi nhặt mặt , thật quá .

“Được, tao với mày.”

Nhị Súng Pháo nghĩ đến cảnh bố ngày ngày gõ nồi gõ xoong, nghiến răng: “Tao cũng !”

“Khi nào xuất phát? Mà ngoài cần tiền chứ, vốn liếng ?”

“Xin nhà chứ nữa?”

“Nhà mày cho mày ? Mày xin mày 2 hào đ.á.n.h bài còn đuổi đánh, mày quên ?”

“Vậy thì mượn nhà, đợi kiếm tiền trả gấp mười cho họ là .”

Nhà họ Kiều cũ kỹ chim bay mái đổ, còn ở phía bắc thôn, nhà Kiều Giang Tâm đang g.i.ế.c gà ăn mừng.

Lưu A Phương thêm đinh cho họ Kiều, còn lên tận nhà đập phá nhà họ Kiều cũ một trận, quan trọng nhất là mặt nửa thôn đoạn tuyệt quan hệ tộc.

Sau , ngoại trừ việc sinh tử của Kiều Cửu Vượng, hai nhà cơ bản cần qua nữa.

Bên đó cũng thể mượn danh nghĩa trưởng bối sang lải nhải dây dưa nữa.

Bất kể là việc nào, đối với gia đình đều là chuyện vui lớn như trời.

Tám giờ tối, nhà họ Kiều náo nhiệt hẳn lên.

Vân Vũ

Kiều Hữu Tài tỉ mỉ gắp thịt cho vợ, múc một bát to canh xới cơm đem phòng.

Phòng khách, lão Chi bộ Kiều Kim Thành và bà Ngưu cũng mời đến uống rượu.

Ba mỗi dẫn theo một thằng bé, cộng thêm nhà họ Kiều, cả bàn xuể.

Kiều Giang Tâm vốn còn mời Cố Vân Châu và Lưu Tân Nghiên, nhưng họ nhà họ Kiều còn khách khác, đến, nên Kiều Giang Tâm mang sang hai bát thức ăn.

Thức ăn phong phú, ngoài một con gà thả vườn g.i.ế.c thịt, còn thịt muối trong nhà và đồ nguội Kiều Giang Tâm mua từ thị trấn về.

Người lớn trong nhà uống rượu chuyện ồn ào, bốn đứa trẻ cũng ríu rít, Kiều Giang Tâm đành bưng bát gắp thức ăn sang nhà họ Trình bên cạnh ăn.

Không khí nhà họ Kiều cũ ảm đạm, Lôi Hồng Hoa Kiều Kiến Hoa đỡ lên giường , mãi xuống giường, đừng là Lôi Hồng Hoa và Kiều Kiến Hoa, ngay cả vai Kiều Cửu Vượng cũng thâm tím, trán còn nổi một cục bướu.

Kiều Kiến Hoa tìm tam thất nghiền thành bột pha nước bôi vết thương cho , bên phục dịch hai già, còn dọn dẹp nhà cửa đập phá, bên còn chăm sóc con nhỏ và sản phụ, bận đến mức chân chạm đất, trong lòng uất ức trút .

Kiều Kiến Quốc đúng giờ về ăn cơm, nồi lạnh bếp nguội ai nấu, đang định càu nhàu hai câu thì đối mặt với ánh mắt lạnh lùng ghê tởm của Kiều Kiến Hoa.

“Anh em như thế gì? Như con rắn độc !”

Kiều Kiến Quốc gào lên, Kiều Kiến Hoa nhân cơ hội trút giận, túm lấy Kiều Kiến Quốc vung hai quyền.

Sau khi đánh, Kiều Kiến Quốc ngoan ngoãn nấu cơm, còn đến giường Lý Tiểu Bình xin .

Nửa đêm, còn lén phòng chị giúp dọn dẹp đồ đạc.

Sáng hôm , mới năm rưỡi sáng, trời còn mờ mờ, bên ngoài vang lên tiếng mèo kêu dài ngắn.

Kiều Kiến Quốc xách bao tải, tay chạm môi Kiều Kiến Hoa đ.á.n.h vỡ, nghĩ thầm thể chịu thiệt một cách vô ích.

Thế nên khi , còn để cho nhà một bức thư tuyệt mệnh.

 

Loading...