TN80: Quân Hôn Ngọt Ngào, Chồng Trước Hối Hận Rồi - Chương 176: Chúng tôi muốn đoạn tuyệt, dám bước chân đến cửa, đánh chết mi

Cập nhật lúc: 2025-10-07 04:47:29
Lượt xem: 20

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tần Tuyết đẩy Kiều Hữu Phúc về phía , “Bí thư già, bác xem mặt chồng cháu , ông công cháu đ.á.n.h đấy.

Nguyên nhân là hôm nay bà kế của cháu đến nhà bắt nạt , hại em dâu cháu đẻ non, chúng cháu lên cửa đòi lẽ .

Ông công cháu chẳng thèm hỏi han nguyên do, chẳng hai lời đ.á.n.h , ông bảo vệ bà kế của cháu đấy….”

Nói đến đây, Tần Tuyết mở to đôi mắt, như thể chợt nghĩ điều gì.

“Người bảo cháu rằng ông công cháu vắt kiệt hai đứa con trai để vui lòng bà vợ .

Không cho chồng cháu cưới vợ, cũng cho em chồng cháu đẻ con.

Như hai em chồng cháu thể trâu ngựa cả đời cho đám em .

Chẳng lẽ chuyện là thật ư?

Vân Vũ

Hôm nay bà kế của cháu đến nhà mưu tiền hại mạng là do ông công cháu chỉ đạo ư?

Chả trách khi chúng cháu tới cửa, ông chẳng hỏi gì bảo vệ bọn họ, còn đ.á.n.h chồng cháu.”

Tần Tuyết vẻ mặt như trời sập, “Trời ơi, cháu gả cái nhà gì thế ?

Hu hu, bí thư già ơi, chuyện như bác thể .

Cứ kiểu từng một, chúng cháu nhiều mạng đến thế để bọn họ hại ~”

Kiều Cửu Vượng mặt đỏ bừng, “Nói nhảm, miệng phun phân, mày im cho tao!!!”

Kiều Kim Thành mặt xám ngoét chỉ Kiều Cửu Vượng, “Tao thấy đứa nên im miệng nhất chính là mày!!!”

Kiều Giang Tâm gì đó, mở miệng thổn thức.

Khóc đến mức kìm , căn bản thể dừng .

Kiều Kim Thành t.h.ả.m thiết như , giọng mềm an ủi, “Được , Đại Nha cháu cũng đừng nữa, ông tổ chú ở đây, sẽ để ai bắt nạt cháu .”

Kiều Cửu Vượng suýt ngất , mặt đỏ bừng , “Chú, rốt cuộc là ai bắt nạt ai đây, bây giờ là bọn chúng đ.á.n.h lên cửa.

Chú xem cái bướu đầu cháu , chú xem cái bếp cái chum nước của cháu đập nát , còn bà nhà cháu và Kiến Hoa nữa, chú xem !

Đừng là thôn Cao Thạch, cho dù là cả thiên hạ, lùi mấy trăm năm, cũng từng thấy cháu gái cầm đòn gánh đ.á.n.h ông bà chứ?”

Tần Tuyết vội vàng biện giải, “Ông chú, Giang Tâm từ thị trấn về, về nhà thấy cảnh nguy hiểm của em dâu cháu, cô bé sợ lắm.

Nghe là do nhà ông bà bên vô cớ bức ép đến cửa, hại đẻ và em ruột, thì thể nhịn ?

Hơn nữa, cứ dựa thanh danh và con của bà kế , đây khi Giang Tâm sống tay bà , chắc chắn cũng ít hành hạ.

Bây giờ đẻ và em ruột suýt nữa bức c.h.ế.t, đây chẳng gọi là cái gì đó, nhất thời hoảng loạn.”

Bà Ngưu vội vàng phụ họa, “ đúng , hoảng loạn , bác xem Đại Nha kìa, chúng cháu thể hiểu , đều hại đến tính mạng đẻ em ruột mà còn nhịn thì mới thật là bất hiếu.”

Lý Xã Muội và Tiểu Bảo mắt liền theo đó hùa theo.

“Già thật, cái gì cũng sợ, bất kể chuyện xa gì, dù mày là vai vế nhỏ, bức c.h.ế.t mày cũng là mày đáng chịu.”

“Ừ, một cái đúng, cái mũ bất hiếu đội lên đầu kẻ vai vế nhỏ, ỷ già nũng, lý cũng thành lý.”

“Hừ, đều hại tính mạng , còn lôi chuyện hiếu thuận với , mặt to thật đấy.”

“Hê, bọn họ cũng đầu chuyện như , quen .”

“Ôi giời, nếu già nhà ai cũng thế , trẻ còn đường sống nữa ~”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tn80-quan-hon-ngot-ngao-chong-truoc-hoi-han-roi/chuong-176-chung-toi-muon-doan-tuyet-dam-buoc-chan-den-cua-danh-chet-mi.html.]

Hai con chồng mỗi một câu, xong cháu tiếp, cháu xong tiếp, cùng tán tỉnh, mỗi câu đều đầy gai góc, đ.â.m Kiều Cửu Vượng đau nhức.

“Lắm mồm lắm miệng nhiều chuyện!”, trợn mắt cháu dâu Tiểu Bảo.

Mẹ Tiểu Bảo càng thêm hăng, “Ôi giời, tự còn sợ ?”

Kiều Giang Tâm trong sự an ủi của bà Ngưu, rốt cuộc nữa, nhưng những tiếng nấc sinh lý , nhất thời vẫn dừng .

“Bí thư già, ông tổ chú, thanh danh cháu cũng cần nữa, bảo cháu bất hiếu cũng , bảo cháu đáo để cũng , xoa cũng , hôm nay chúng cháu vứt lời đây, từ nay về chúng cháu đoạn tuyệt với nhà ông bà bên .

Chúng cháu sẽ bao giờ qua bên nữa, đồng thời nhà ông bà bên dám bước chân đến cửa một chúng cháu đ.á.n.h một !!!

Bao nhiêu năm nay, chúng cháu sống sót tuyệt đối do ông cháu và Lôi Hồng Hoa hiền từ, mà là do mạng chúng cháu lớn.

Trước đây chúng cháu sống cuộc sống như thế nào cháu tin là dù chúng cháu cũng thấy, chỉ tính riêng thời gian khi chia nhà, những việc xa Lôi Hồng Hoa , bà còn ngại cháu cũng tiện .

Tính toán chuyện hôn nhân của cháu thì thôi bỏ qua, nhà cháu xây nhà chôn đồ nền nhà cháu, hại cháu và em trai cháu, từng việc từng việc một, nếu vì bà chiếm cái danh là trưởng bối, đặt nhà ai cũng là thù c.h.ế.t.

Ông cháu những chủ cho chúng cháu, mỗi đều như mù quáng, , lẽ đúng, việc chừng chính là do ông đồng ý.

Loại trưởng bối lúc nào cũng nghĩ cách hại chúng cháu như , chúng cháu dám nhận!!!”

Da mặt Kiều Cửu Vượng lột sạch còn giẫm nát, thở hổn hển trừng mắt dữ dội Kiều Giang Tâm.

“Mày đến trời sập nữa, bố mày và bác mày cũng là do tao sinh , mày chảy m.á.u của tao, nuôi các mày lớn, giờ đoạn tuyệt vứt bỏ già quản nữa, việc cho dù lên cửa chính phủ chúng tao cũng lý!!”

Kiều Giang Tâm bước lên phía ưỡn cổ , “Ông sinh , nào ông sinh một đứa cho cháu xem, công lao của c.h.ế.t cũng tranh, ông sợ bà cháu nửa đêm tìm ông !”

Kiều Cửu Vượng giơ bàn tay lên, “Mày…”

Bí thư già quát, “Cửu Vượng!! Không động thủ!!”

Kiều Giang Tâm rõ ràng cảm thấy bí thư già và Kiều Kim Thành nghiêng về phía , ngay cả dư luận xung quanh cũng lợi cho phe , đây thực sự là một thời cơ hiếm .

Sau gia đình chỉ sẽ càng ngày càng hơn, nếu phía nhà ông bà cứng rắn với thì còn đỡ, cùng lắm là cứng rắn với họ.

Sợ nhất là họ giả vờ vẻ hối cải tìm cách dính , thì phiền phức lắm.

Đời quan tâm mày chịu bao nhiêu thiệt thòi đây, họ chỉ sẽ thương xót kẻ yếu, đến lúc đó từng một đều đỉnh cao đạo đức bắt mày khoan dung độ lượng, với mày chuyện cũ qua , già thông cảm chút , thì thật là đáng chán.

Cho nên , Kiều Giang Tâm gây chuyện lớn như , trút giận là một mặt.

Mặt khác chính là định nhân việc Lôi Hồng Hoa hôm nay, triệt để đoạn tuyệt với bên .

Nếu , bên lúc nào cũng nhăm nhe, với cái ác phụ Lôi Hồng Hoa , thật sự ác độc lên, chừng sẽ tay với trẻ con.

Tiếng quát của bí thư già khiến cánh tay Kiều Cửu Vượng giơ lên trung đông cứng .

Hắn đầu chỉ Kiều Giang Tâm với bí thư già, “Bí thư già, bác , bác cái lời bất hiếu nghiệt súc kìa.”

Bí thư già thở dài, với Kiều Giang Tâm, “Đại Nha, lời đoạn tuyệt thể tùy tiện .

Một nhà hiểu lầm gì, giải thích cho rõ là , răng còn lúc va răng .

Nếu nhà ai phát sinh mâu thuẫn, lúc tức giận hô đoạn tuyệt, đời còn mấy ai thích.

Hơn nữa, cháu là vai vế nhỏ, bố cháu bác cháu còn gì, một đứa cháu gái nhảy hô đoạn tuyệt, truyền ngoài ho ?”

Tần Tuyết đến đây, đẩy Kiều Hữu Phúc về phía .

Lên , chủ gia đình.

 

Loading...