Kiều Kiến Quốc đang vật ở gian nhà phía Tây, giấc ngủ mơ màng tiếng ồn ào bên ngoài cho gián đoạn. Hắn nghiêng tai lắng , thì là bố về.
Lập tức tinh thần phấn chấn hẳn, trồi dậy vội vàng, một tay ôm lấy khuôn mặt vẫn còn sưng tấy và đau nhức, lao ngoài, "Bố ơi, bố ơi, cuối cùng bố cũng về . Con suýt c.h.ế.t bố ạ."
Kiều Kiến Quốc giơ tay chỉ thẳng Kiều Hữu Tài, "Chính là ! Chính hai tên khốn Kiều Hữu Tài và Kiều Hữu Phúc đó tay đấy bố ạ! Bố mặt con xem, nếu ngăn cản, thì hôm nay bố về còn thấy con nữa ~ Con còn kịp hiếu thảo với bố mà, bố xem họ đ.á.n.h con thế ."
" , họ còn g.i.ế.c gà để ăn nữa! Họ g.i.ế.c hết gà trong nhà ăn thịt hết đấy! Mẹ con còn họ cho tức đến ngất xỉu nữa~ Rõ ràng là họ đang bất mãn với gia đình mà bố! Bố mà dạy dỗ họ nữa, thì gia đình còn đường sống nữa ? Họ thấy bố già , nên tạo phản đấy...."
Lôi Hồng Hoa kích động bởi những lời , cả bật dậy khỏi mặt đất, lao về phía vợ chồng Kiều Hữu Tài, "Các đền gã cho ! Đền gã cho !!!"
Kiều Giang Tâm và Kiều Hữu Phúc về đến nhà thấy tiếng cãi vọng từ trong nhà. Hai , nhanh chóng chạy vội về nhà.
Vừa bước cửa, thấy Lôi Hồng Hoa và Kiều Kiến Quốc đang túm lấy áo Kiều Hữu Tài giằng co. Kiều Hữu Tài đang che chở cho Lưu A Phương, Kiều Kiến Quốc túm chặt, mặt và cổ Lôi Hồng Hoa cào mấy vệt máu.
Vân Vũ
"Bố!"
Kiều Giang Tâm hét lớn một tiếng, cúi đầu lao thẳng về phía .
Bùm một tiếng, Kiều Kiến Quốc hất văng .
"Á á á á~"
Tiếng thét t.h.ả.m thiết vang lên tận trời xanh, khiến hiện trường đều giật nảy , tóc gáy dựng ngược.
Quay đầu , thì Kiều Kiến Quốc phịch xuống ngay chỗ lưỡi cuốc mới mài sắc.
"Ái chà, c.h.ế.t c.h.ế.t , sắp c.h.ế.t ~ Mẹ ơi~", Kiều Kiến Quốc rên rỉ lật sấp xuống đất, đau đến mức run lẩy bẩy.
Lôi Hồng Hoa kỹ, đồng tử đột nhiên co rút .
Lúc trời nóng, Kiều Kiến Quốc mặc mỗi chiếc quần đùi rộng thùng thình. Do phịch xuống, quần tuột lên, ở phần đùi , cách m.ô.n.g chừng ba tấc, rách một đường dài bảy tám centimet. Da thịt tách hai bên, lớp mỡ ở giữa lòi , lẫn với màu đỏ tươi, trông thật khiến rợn tóc gáy.
Lôi Hồng Hoa cả mềm nhũn, trượt quỵ xuống đất, đó như thể con trai chết, bò một cách vô lực về phía Kiều Kiến Quốc, miệng còn la lên, "Kiến Quốc ơi, xong ~ Kiến Quốc của ơi~"
Kiều Cửu Vượng cũng giật hoảng hốt, nhưng Kiều Hữu Tài phản ứng nhanh nhất. Ông vội giật tấm khăn treo tường xuống, cúi ấn chặt lên chân Kiều Kiến Quốc.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tn80-quan-hon-ngot-ngao-chong-truoc-hoi-han-roi/chuong-17-kem-coi-nhung-lai-thich-gay-su.html.]
"Á á á á~", một cái ấn , khiến Kiều Kiến Quốc rú lên như heo thịt.
Kiều Cửu Vượng cần suy nghĩ, bước lên phía đá một cước khiến Kiều Hữu Tài lăn , "Cút ngay! Tao cho mày , nếu Lão Tứ , tao lấy mạng mày!"
"Bố!" Kiều Giang Tâm vội chạy lên đỡ Kiều Hữu Tài, lúc mới thấy ngoài mặt và cổ, cổ tay Kiều Hữu Tài cũng cào tróc một mảng da, ngay cả mạch m.á.u và gân xanh bên trong cũng lộ rõ mồn một.
Không cần suy nghĩ, cô ngẩng đầu lên đáp trả Kiều Cửu Vượng, "Chú Tư mà thực sự , thì với nhà chúng đó là chuyện , ít nhất ông cũng nuôi thằng con bại gia hút m.á.u ở cái tuổi xế chiều nữa. Còn bố mà , thì ông nghĩ xem, cuộc sống của cả nhà chúng sẽ còn gì để đảm bảo nữa."
"Vừa nãy ông cứ thế bố Lôi Hồng Hoa và con trai túm áo giằng co cào cấu ? Giờ sốt ruột ? Ông quả thật 'công bằng' đấy."
Kiều Cửu Vượng tức đến run , "Các g.i.ế.c gà của nhà, còn đ.á.n.h Kiến Quốc, vốn dĩ là của các . Dù đúng nữa, thì đó cũng là lý do để các tay nặng như ."
"Các dám như ngay mặt , lẽ là đ.á.n.h ?"
Kiều Giang Tâm mặt chút sợ hãi, "Liên quan gì đến bố ? Chuyện là . Vả cũng cố ý. Dù là cố ý nữa, là vai vế nhỏ, hiểu chuyện, chú Tư là bậc , đừng so đo với cháu. Ông thường bảo bố và bác cả độ lượng ? Ông cũng dạy chú Tư ."
Lôi Hồng Hoa cuối cùng cũng bò đến mặt con trai, "Kiến Quốc, Kiến Quốc, con thế nào ? Con chứ?"
Kiều Giang Tâm trợn mắt lên, giọng điệu châm chọc, "Làm mà chuyện gì chứ? Không thấy m.á.u chảy bao nhiêu ? Chẳng qua là lòi một cục mỡ thôi, nhét là . Dù cũng là kẻ chịu việc, nhất là giường ba năm năm, động đậy sẽ ăn ít , tiết kiệm lương thực, tránh việc ngoài gây rắc rối."
"Đồ tiện nhân! Mi im miệng ! Chính là mi! Chính là mi hại Kiến Quốc của !" Lôi Hồng Hoa vung một cú như móng vuốt về phía Kiều Giang Tâm. Kiều Giang Tâm nghiêng , tránh cú vồ của Lôi Hồng Hoa, nghiến răng nhấc chân đá liên ba phát chân Kiều Kiến Quốc.
Đá cho Kiều Kiến Quốc gào thét t.h.ả.m thiết, m.á.u tươi từ vết thương trào , trông thật rợn .
Lôi Hồng Hoa dọa đến mức giơ hai tay , xòe năm ngón tay hứng lấy khí, há hốc mồm, mắt gần như lồi ngoài.
Kiều Cửu Vượng trực tiếp gầm lên như ác long, "Kiều Giang Tâm!!!"
Kiều Hữu Tâm vội dậy, che chắn mặt con gái.
Kiều Giang Tâm rướn giọng hét to hơn đáp trả , "Ông mù ? Không thấy Lôi Hồng Hoa tay ? Lại kém thích gây sự! Lại hèn thích chõ mõm !"