TN80: Quân Hôn Ngọt Ngào, Chồng Trước Hối Hận Rồi - Chương 165: Mỗi người một tính toán
Cập nhật lúc: 2025-10-07 04:47:19
Lượt xem: 13
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Trì Tố Trân đang lo lắng theo dõi tình hình bên ngoài trong bếp, sốt ruột chịu nổi, lập tức xông .
“Bố , chúng đây xong ? Sao giờ bố đổi ý?
Con và Văn Đức chân thành yêu , những thứ khác con quan tâm, con chỉ cần !”
Thấy Trì Tố Trân xông , Trần Văn Đức cũng theo bước .
Là sách, vốn cao ngạo nhất, coi trọng tiền bạc, ngược chú trọng thể diện, vì chút lợi ích nhỏ nhoi mà tranh giành khiến tình cảnh trở nên khó coi.
Chỉ năm trăm thôi, nhiều nhặn gì, loại tiểu nhân thôn quê tính toán chi li.
Hơn nữa, năm trăm cũng đại diện cho sự coi trọng của đối với Tố Trân, nhà họ Kiều thằng ghẻ chột cưới một đứa hai đời chồng còn dắt theo con, cũng hai trăm đây, là một đại học sinh chính hiệu, lẽ nào thằng ghẻ chột áp đảo?
Trần Văn Đức phóng khoáng : “Năm trăm thì năm trăm, đồng ý.”
Giọng điệu , cứ như thể cả triệu trong , tùy tiện mua trái cây năm trăm .
Xa Kim Mai sốt ruột suýt chút nữa ngất , “Văn Đức, đó là năm trăm đấy, nhà chúng lấy năm trăm?
Con dù bức c.h.ế.t hai già chúng , chúng cũng moi nổi năm trăm !”
Trần Văn Đức đầy miệng đạo lý lớn: “Bây giờ đại diện cho , trong lòng , Tố Trân là bạn đời cả đời , là bảo vật vô giá, thứ thể đong đếm bằng tiền.
Đừng năm trăm, dù lấy hết tất cả của , cũng chút do dự.”
“Văn Đức...”, Trì Tố Trân cảm động kể xiết, càng cảm thấy thời gian đấu tranh kịch liệt, khiến nhà cửa chán ghét, đều là xứng đáng.
Trần Hữu Lượng mặt đen , với việc con trai bỏ cái giá quá lớn để cưới vợ về nhà, ông ý kiến.
Ông tuổi cao sức yếu, thể kém, mua chút t.h.u.ố.c bổ còn keo kiệt bo bo, kết quả thằng con đúng là, năm trăm, một câu đồng ý.
Bây giờ ở nông thôn cưới vợ, hơn trăm đồng là cô gái mặt mũi , kém hơn chút, thậm chí hai ba mươi cũng ít.
Quan trọng là tiền Trần Văn Đức nếu kiếm , Trần Hữu Lượng hai lời, nhưng khả năng đó, vẫn nhà bỏ tiền .
Trong lúc đó, giọng ông cũng nặng nề hẳn lên.
“Vậy tiền ? Nhà cửa điều kiện thế nào trong lòng con cũng , ý con, tiền con chỗ xuất hả?”
Trần Văn Đức cứng , trong mắt thoáng qua một tia lúng túng, nhưng nhanh biến mất.
Hắn lịch sự hướng về bố họ Trì : “Chú thím, nhà cháu hiện tại tạm thời lấy nhiều tiền như , nhưng cháu nguyện ý ký giấy nợ...”
Hai cụ nhà họ Trì vốn thấy Trần Văn Đức một câu đồng ý, trong lòng ấn tượng với cũng khá hơn đôi chút.
Ít nhất thực sự coi trọng con gái .
Kết quả giấy nợ.
Môi ông Trì run run, “Cậu đúng là hổ là sách nhỉ, cưới vợ giấy nợ, cô vợ cũng nợ mười mấy năm , ?
Cậu xem, cái khác gì vốn bắt sói trắng ?
Nhà các đúng là kỳ lạ thật, xem các đến chuyện hôn sự, các đến chọc tức đấy.”
Trì Tố Trân lúc đang say mê, vội kéo tay ông Trì nài nỉ: “Bố, bố hãy vì chúng con , chúng con nhất định hiếu thuận bố.
Mẹ, ngoài Văn Đức , con lấy ai hết.”
Trì Tố Trân một phen quấn quýt, thêm đó Trần Văn Đức đủ loại thề thốt đảm bảo.
Cuối cùng hai bên một phen giằng co, hôn sự rốt cuộc cũng thỏa hiệp quyết định.
Sính lễ năm trăm, trả hai trăm, ngoài giấy nợ ba trăm.
Không ông bà Trì dễ chuyện, mà là thất vọng về đứa con gái Trì Tố Trân .
“Cậu yên tâm, nhà chúng cũng loại điều, đưa sính lễ đương nhiên của hồi môn, của hồi môn chuẩn đây trong nhà cho nó mang theo, chúng thêm cho một trăm tiền đáy hòm.”
Bà Trì thấy lời ông Trì, kinh ngạc ngoảnh đầu , rõ ràng hai vợ chồng mới xong mà, tiền tạm thời giữ trong tay .
Còn vợ chồng Xa Kim Mai tới đây, sắc mặt cũng dịu nhiều.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tn80-quan-hon-ngot-ngao-chong-truoc-hoi-han-roi/chuong-165-moi-nguoi-mot-tinh-toan.html.]
Năm trăm trừ một trăm, vẫn còn bốn trăm, ngoài ba trăm là giấy nợ, đợi con hồ ly tinh cửa, bắt nó tìm bố đòi giấy nợ, tương đương chỉ tốn một trăm.
Vẫn là đắt.
Vân Vũ
Bà nhếch mép: “Đã hôn sự định , chuyện phía nhanh .
Dù lúc xảy chuyện đó, nhiều trong làng chúng cũng , đều bàn tán xôn xao, sớm cửa, bịt miệng cũng .
Không thì, bụng to lên, mặt mũi đều .”
Ông Trì vung tay: “Nhà các chuẩn , rằm tháng giêng qua đón là .”
Ông Trì đột nhiên dễ dàng khiến nhà họ Trần chút hiểu nổi.
chuyện rốt cuộc cũng thương lượng xong, bữa cơm trưa hôm đó cũng coi như kinh nguy mà qua.
Trì Tố Trân ân tình mặn nồng tiễn nhà họ Trần cửa, bà Trì sốt ruột thể chờ đợi kéo ông Trì hỏi.
“Sao thế? Không xong tiền tạm thời để trong tay chúng ? Ba trăm còn nợ đó, chỉ đưa hai trăm, ông còn cho nó mang về một trăm.
Cái tính nó, ông , mang về đó là miếng mỡ rơi ổ sói.”
Ông Trì mặt lạnh: “Ai cho nó mang tiền qua?”
“Vừa nãy ông ? Vợ chồng Xa Kim Mai mắt còn sáng rực lên kìa.”
Ông Trì bình tĩnh : “Bà nghĩ tại bảo ký hai tờ giấy nợ”
“Sính lễ thể giấy nợ, của hồi môn thể là giấy nợ ? Trực tiếp bảo nó mang tờ giấy nợ về là .
Đỡ sống còn trách chúng cho của hồi môn.
Hơn nữa, cho con gái tiền đáy hòm dày như , , ai chẳng khen chúng một tiếng phóng khoáng!”
Trì Tố Trân đang ngọt ngào tả xiết, hôn sự của cô và Văn Đức trải qua nhiều sóng gió như , rốt cuộc cũng định đoạt.
Qua rằm tháng giêng, cô thể cùng yêu sớm tối bên .
Sẽ ai thể tách rời hai họ.
Hạnh phúc, quả nhiên dựa chính tranh thủ.
Bắc thành bây giờ đổi nhiều.
Giữa năm đường xá xe đạp qua tấp nập.
Bên đường bày hàng cũng ít.
Kiều Giang Tâm đại khái liếc phố xá, thể cảm nhận khí sôi động.
Cố Vân Châu và Lưu Tân Nghiên quanh nhà ngắm khắp nơi, Kiều Giang Tâm tìm Lý Bạch Mão hàng xóm, Lý Bạch Mão chạy tìm trai, nhanh Lý Bạch Thủy dẫn con trai và cháu trai khệ nệ khiêng bàn ghế sân nhà Kiều Giang Tâm.
Một dãy bàn ghế bày chỉnh tề, màu gỗ nguyên sơn, nhưng bên ngoài đều quét dầu tung, sạch sẽ sáng sủa.
Kiều Giang Tâm vỗ vỗ mặt bàn ấn lắc thử, vật liệu đều chắc chắn.
Lý Bạch Thủy tươi : “Đồng chí Kiều, cô yên tâm, chúng chỉ là quan hệ chủ hàng, còn là hàng xóm, còn trông mong danh tiếng, nhiều chiêu khách hơn, nhất định cho cô, cô xem chỗ nào hài lòng, đều sửa cho.”
“Chú Lý, tay nghề chú hài lòng.” Kiều Giang Tâm nhanh nhẹn thanh toán tiền hàng còn .
Lưu Tân Nghiên kéo Lý Bạch Mão hàng xóm một tiếng thím một tiếng dì, dò hỏi xung quanh nhà nào cho thuê .
Lý Bạch Mão lắc đầu: “Trước đây thì ít, nhưng năm ngoái Tết chính phủ thông báo Trung y viện và Nhân dân y viện dời về phía , thuê nhà xung quanh đây nhiều lên, tiền thuê cũng lập tức tăng vọt.
Hôm nay cô là thứ hai hỏi , với quen mấy nhà, trong nhà thể ở , nhưng cho thuê dài, chỉ tiếp khách thuê ngắn hạn.”
Nói , Lý Bạch Mão liếc Kiều Giang Tâm: “Cô quen Tiểu Kiều, cô hỏi xem cô cho thuê , nhà cô bốn gian, sân còn rộng lắm, cuối năm ngoái còn bảo dựng thêm một gian.
Dù cô mở cửa ăn, cũng ở đây, cô trực tiếp ở cùng cô còn bạn.”