TN80: Quân Hôn Ngọt Ngào, Chồng Trước Hối Hận Rồi - Chương 154: Nuôi con

Cập nhật lúc: 2025-10-07 04:45:32
Lượt xem: 12

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Giang Tâm, đây mau." Lưu A Phương ở cửa vẫy tay về phía Kiều Giang Tâm.

"Mẹ, chuyện gì thế?" Kiều Giang Tâm hỏi.

Lưu A Phương gặp chuyện vui nên tâm trạng phơi phới, miệng tươi rói.

Lưu Nhị tỷ bên cạnh bà với Kiều Giang Tâm: "Bác cả và bác cả dâu nhà cháu đang cơm, chúng sang nhà nhị cụ nhà uống , lát nữa lên ."

Trong lúc chuyện, Kiều Hữu Tài xách đồ chúc Tết ngoài, Lưu Thiết Lũng khoanh tay theo phía .

Nhà nhị cụ Lưu Quốc Hoa ở cuối thôn, Lưu Thiết Lũng kể chuyện hai đứa cháu nội của Lưu Quốc Hoa, nghịch ngợm, đáng yêu, tinh nghịch như khỉ .

Kiều Giang Tâm : "Thế một nhị cụ mẫu chăm sóc nhiều đứa trẻ như , còn lo việc trong nhà ngoài ngõ, chẳng mệt đến c.h.ế.t ?"

Lưu Thiết Lũng ngạc nhiên: "Mệt cái gì chứ? Trẻ con cần quản ? Trẻ con trong thôn đứa nào chẳng tự lớn . Đến bữa cơm gọi chúng về là , ngủ nghỉ chúng tự ngủ, tối đến cho chúng nước rửa mặt rửa chân, chẳng là việc thuận tay ?"

Kiều Giang Tâm sững một chút, cô quên mất bây giờ là thập niên 80, kiếp của cô.

Ở kiếp , cha sẽ dốc lực chăm sóc con cái, nên con cái mãi mãi đòi hỏi nhiều hơn, cha để thỏa mãn con cái càng mệt mỏi hơn, còn trẻ con bây giờ, về cơ bản đều thả rông.

Những bậc cha như ông bà ngoại, một trăm phần tinh lực, thể cho con cái 10 phần 20 phần là khá lắm , chẳng thể đảm bảo bất cứ thứ gì.

Không thể đảm bảo con cái rét, cũng thể đảm bảo con cái đói, thậm chí thể đảm bảo con cái thể sống sót.

Điều kiện sinh hoạt của thế hệ già khó khăn, thậm chí sinh năm đứa c.h.ế.t hai đứa cũng là chuyện bình thường, trong tã lót sữa uống mà c.h.ế.t đói là bình thường, ốm đau cảm mạo chống chọi cũng bình thường, lớn hơn chút nữa, rơi xuống nước mất tích cũng bình thường, ngã từ cao xuống mất mạng cũng bình thường, con cái sinh nhiều, tổng vài đứa mạng lớn sống sót .

Đến thế hệ cha của Kiều Hữu Tài, điều kiện sinh hoạt của khá hơn chút, cha dành cho con cái nhiều tinh lực hơn, về cơ bản thể đảm bảo con cái đói rét, lớn trông nom nhiều hơn, trai chăm em gái chị gái trông em trai, phần lớn đều sống sót, nhưng giáo d.ụ.c gì đó, thì tùy duyên .

Rồi đến thế hệ cha của Kiều Giang Tâm, sự quan tâm dành cho con cái đạt đến sáu bảy mươi phần trăm, no bụng bắt đầu nghiên cứu dinh dưỡng cân bằng, ấm áp cũng bắt đầu chú ý , sách học cũng là tiêu chuẩn , thậm chí vì kỳ thi đại học của con cái mà cả nhà thể chuẩn chiến đấu cấp một.

Rồi đến Trần Trí bọn họ cha , đều đảm bảo cảm xúc sở thích, học thuật, đồng hành, tâm lý, tình cảm, thể chất, tâm hồn, dinh dưỡng, suy nghĩ, môi trường, giao tiếp xã hội, các loại an , dẫn dắt tiêu cực..... đây lược bớt một nghìn chữ.

Đây chính là lý do vì nhiều già ở kiếp luôn miệng : "Nuôi con khó gì chứ? Ngày xưa chúng ba bốn đứa bốn năm đứa vẫn nuôi đấy, một chút cũng ảnh hưởng việc đồng áng, đến thời các , nuôi một đứa con mà như gặp vấn đề to tát ?"

Bởi vì yêu cầu cha thời đó của họ là như , cho miếng cơm manh áo, cho gì ăn nấy, sống .

Còn ở kiếp , một miếng cơm những hợp khẩu vị con trẻ, còn biến hóa đủ kiểu, còn dinh dưỡng cân bằng, còn dễ tiêu hóa, còn cho đường ruột, để con trẻ ăn thêm một miếng, hái cả trời dỗ con.

Và đồng thời, con cái kiếp đòi hỏi nhiều, cũng dần dần hình thành một hiện tượng đảo ngược.

Vân Vũ

Thế hệ già cha , chờ con cái lời cảm ơn.

Con cháu đời , ít đều chờ cha lời xin .

Trong mắt Kiều Giang Tâm thoáng nỗi ảm đạm, kiếp , cô quá chiều theo Trần Trí, đến nỗi nuôi một con sói trắng mắt c.ắ.n .

Bây giờ cô cũng hiểu một đạo lý, cha đừng quá nuông chiều, nuôi dạy con cái mới điều gì là .

Lưu A Phương để ý đến tâm trạng sa sút của con gái, bà cha nhắc về mấy đứa trẻ, liếc mắt hiệu với Kiều Hữu Tài, Kiều Hữu Tài ấn túi áo gật đầu.

Chưa bước cửa, thấy trong nhà tiếng oán giận đầy phẫn uất của Lưu đại tỷ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tn80-quan-hon-ngot-ngao-chong-truoc-hoi-han-roi/chuong-154-nuoi-con.html.]

" lớn đáng đời nhỉ, xa đều là , đều nhường cho đứa nhỏ, từ nhỏ đến lớn đều như , năm tuổi theo việc , sáu tuổi lên núi đốn củi cắt cỏ, bảy tuổi gánh nước giặt quần áo, tám tuổi một ở nhà trông mấy đứa trẻ, còn nấu cơm, gì chứ?

Mấy đứa phía các , đứa nào khổ như , từ nhỏ đến lớn, chơi bời gì ? Cô thì , cô gì?

Đáng đời cô sinh chăm sóc, một câu còn nữa, từng đứa một đều...."

Rồi là giọng một đàn ông: "Đại tỷ, mấy chị em chúng , lấy vợ thì lấy vợ, gả chồng thì gả chồng, khó khăn lắm mới tụ họp một , hôm nay đừng mấy chuyện vui đó.

Mấy đứa đều do chị nuôi lớn, trong lòng chúng đều cả, bố cũng vì chị, chị đừng mãi chăm chăm một chỗ, tiểu Phương đó chẳng cũng là em gái ruột của chúng , lẽ nào chị thật sự mong bố đuổi cô ?"

Lưu Nhị tỷ thấy lời , vội nâng cao giọng: "Lão Tứ, chúc Tết , ha ha ha ha~"

Lưu A Phương dừng bước một chút, như thấy, mặt treo nụ bước trong nhà: "Nhị ca, năm mới lành."

Trong giọng mang theo sự căng thẳng và bồn chồn.

Lưu Quốc Hoa sững một chút, ngoảnh liếc Lưu Thiết Lũng, mới vội vàng bước lên đón đồ: "Đến thì đến , còn mang đồ theo nữa.

Bố, mau , trời lạnh thế bố còn xuống nữa, bọn con đang định lên đấy."

Nói xong, Lưu Quốc Hoa còn ngoảnh hướng về phía vợ hô: "Huệ Tử, mau, tiểu đến , rót ."

Một đoàn theo , Lưu đại tỷ ở góc, ngượng ngùng cúi đầu.

Cảm giác lưng , bắt tại trận thật dễ chịu chút nào.

Kiều Hữu Tài rốt cuộc cũng theo Kiều Hữu Phúc khắp các ngõ hẻm mấy tháng , ít nhiều cũng xử sự, bước cửa bắt đầu phát phong bì lì xì: "Đây là con của nhị ca , nào, học hành chăm chỉ, cháu là tam cô phụ của cháu."

"Đây cũng là con của nhị ca nhỉ, hai đứa ai lớn hơn ?"

Ở trong nhà , hai đứa trẻ cũng sợ lạ, ngẩng cao đầu nhận phong bì lì xì, to tiếng trả lời: "Cháu lớn, cháu là , nó là em."

Lưu Thiết Lũng hai đứa cháu nội, một cách trìu mến.

Kiều Hữu Tài đưa phong bì lì xì cho hai đứa trẻ, từ trong túi lôi một nắm kẹo dụ trẻ: "Nào, gọi tam cô, gọi tam cô phụ, chú cho kẹo nhé."

Không khí hiện trường lập tức sôi nổi hẳn lên, Lưu Nhị tỷ và Huệ Tử đều xúi trẻ: "Mau gọi , gọi xong kẹo đó là của cháu ."

Lưu Quốc Hoa thì kinh ngạc về phía vợ chồng Lưu A Phương, mấy năm gặp, tính tình đổi hẳn .

Trước đây về nhà đẻ, lúc nào cũng cúi đầu co rúm, chuyện còn dám to tiếng, bây giờ như biến thành khác .

Nghĩ đến lúc nãy đại tỷ lão Ngũ về đây vẻ đây, Lưu Quốc Hoa lặng lẽ quan sát một lượt ba nhà họ Kiều.

Ánh mắt của đại tỷ vẫn như khi kém thật.

Kiều Hữu Tài dỗ trẻ xong, đưa phong bì lì xì cho ba đứa trẻ khác, hai đứa là của Lưu Nhị tỷ, một đứa là của Lưu đại tỷ.

Lưu đại tỷ thấy con trai út cũng nhận , sắc mặt dịu xuống đáng kể.

 

Loading...