TN80: Quân Hôn Ngọt Ngào, Chồng Trước Hối Hận Rồi - Chương 125: Lý do bắt buộc phải gả

Cập nhật lúc: 2025-10-06 14:04:32
Lượt xem: 35

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Vào cuối tháng Chạp, Bành Chí Hoa tới, lái một chiếc xe tải lớn, định đón Ông Trình đại gia, Cố Vân Châu và Lưu Tân Nghiên về Tế Châu ăn Tết.

Ông Trình đại gia gửi con trâu nhà cho nhà họ Kiều, nhờ họ chăn dắt và cho ăn.

Cố Vân Châu và Lưu Tân Nghiên cũng tới, họ đến để chào tạm biệt Kiều Giang Tâm.

“Sau Tết chúng sẽ , chúc em sớm một năm mới vui vẻ.”

Kiều Giang Tâm nhoẻn miệng , “Mọi cũng nhé, Tết hãy trở về sớm, hẹn đấy, lúc đó nhất định đến quán ăn của chiếu cố cho ăn.”

Khi lên xe hết, Bành Chí Hoa đóng chặt cửa xe, mới cảm ơn Kiều Giang Tâm đang tiễn họ một cách trịnh trọng.

“Đồng chí Kiều, sự đổi của Vân Châu đều thấy, cảm ơn cô, thật sự cảm ơn!”

Kiều Giang Tâm khẽ , “Không cần khách sáo, là tương hỗ thôi, đại ca Cố là một thầy , trong thời gian , học nhiều điều từ .”

Bành Chí Hoa gật đầu, ngoảnh lên xe.

Kiều Giang Tâm đất vẫy tay theo chiếc xe tải, “Thuận buồm xuôi gió.”

Lưu Tân Nghiên bọc kín như một con gấu, khó nhọc thò nửa cái đầu từ cửa sổ, “Giang Tâm, món gì ngon nhớ để phần cho nhé, đợi về, sẽ mang quà cho ~”

Nhà Ông Trình đại gia còn ai, Kiều Giang Tâm những mất hai bạn, mà còn mất luôn một chỗ để lui tới.

Mỗi ngày xó trong nhà, tổng cảm thấy thiếu thiếu cái gì đó.

chẳng mấy chốc, nhà cửa trở nên bận rộn.

Vân Vũ

Tần Tuyết thai, tin tức khiến Kiều Giang Tâm đang uể oải lập tức trở nên tinh thần phấn chấn.

Kiều Hữu Phúc mừng đến mức tay chân luống cuống, giống như một đứa trẻ , ngây ngô Tần Tuyết, ngây ngô về phía đứa em trai, em dâu và cháu gái đang vui mừng.

Cuối cùng, ôm mặt xổm xuống đất .

Oa oa oa , con .

Tần Tuyết hiểu tâm trạng của Kiều Hữu Phúc, cũng thương xót đàn ông .

Cúi xuống đỡ đàn ông mặt đất dậy, “Khóc cái gì chứ, chẳng con thôi mà, bao nhiêu em cũng đẻ cho , miễn là tiếc tiền nộp phạt.”

Kiều Hữu Phúc đẫm lệ Tần Tuyết.

Tần Tuyết giận dữ nũng , “Anh mà còn nữa, đứa bé hiểu lầm thích nó thì ?”

Kiều Hữu Phúc giơ tay áo lên lau mắt, bụng Tần Tuyết, giải thích, “Anh vui, là vui quá, vui đến hóa ngốc, vui chứ, vui, nhất định sẽ là một cha .”

Tối hôm đó, nhà họ Kiều mổ gà vịt, vui mừng như là ăn Tết sớm, Tiểu Trụ Tử trong bụng em trai em gái, cũng hào hứng chạy loanh quanh khắp nhà.

Vốn dĩ Tần Tuyết mấy nhân lúc sẵn sàng xài tiền Tết, chạy thêm nhiều nơi, xử lý hết hàng trong nhà, kiếm thêm chút tiền, để một cái Tết no đủ.

bây giờ, Kiều Hữu Phúc kiên quyết đồng ý để Tần Tuyết ngoài nữa.

“Tuyết, trời lạnh đường trơn, tiền kiếm hết, em cứ ở nhà trông Trụ Tử, những thứ khác giao cho và Hữu Tài.”

“Em yên tâm, chúng nhất định sẽ bán , nhanh hơn, gọi to hơn, nhanh nhẹn hoạt bát hơn, kiếm cả phần của em về.”

Lưu A Phương và Kiều Hữu Tài cũng khuyên, “ , chị dâu, bây giờ đứa bé trong bụng em là quan trọng nhất, với hiện tại nhà cũng thiếu miếng ăn đó, cần thiết mạo hiểm ngoài chạy như thế, cả tuổi tác như , khó khăn lắm mới đứa con, em mà theo ngoài, cả mất.”

Tần Tuyết bật phì một tiếng, “Được , theo hết.

Em ở nhà, yên tâm ngoài , đừng lo lắng cho nhà cửa.

Giang Tâm , hiện giờ nghề buôn bán chúng đầu tiên, nhưng bất cứ lúc nào cũng thể khác đến bán, nên em mới nỡ bỏ, nhưng em vẫn phân biệt nặng nhẹ.”

“Mọi cũng , kiếm tiền tuy quan trọng, nhưng thể quan trọng hơn, nhà bây giờ khá hơn nhà một đoạn dài .”

Kiều Hữu Phúc và Kiều Hữu Tài bề mặt gật đầu liên tục đồng ý, nhưng trong lòng đều nghĩ sang năm sẽ thêm đứa trẻ, lúc đó chi tiêu sẽ lớn bao nhiêu, sức .

Hai em nỗ lực hết sức đều đạt đến đỉnh điểm lúc .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tn80-quan-hon-ngot-ngao-chong-truoc-hoi-han-roi/chuong-125-ly-do-bat-buoc-phai-ga.html.]

Lúc Kiều Giang Tâm mới bắt đầu chạy thành phố, nhà còn lo lắng, chạy nhiều , nhà quen .

Căn nhà ở phía bắc thành phố sửa chữa xong, chìa khóa cũng trả , Kiều Giang Tâm nhân lúc Tết thời gian, lượt mua sắm thêm ít thứ cho nhà.

Ngay cả lương thực thể dự trữ cũng chuẩn ít.

Toàn bộ tiền trong tay cô, chính là 600 vốn và 200 lời đầu xuất hàng nhà rút , cùng với 1299 bán cá vàng nhỏ .

Mua căn nhà tiêu hết tròn 1000, vật liệu sửa nhà và phí công thợ tổng cộng tiêu hết ba trăm hai, tiền đặt cọc đồ nội thất v.v… lấy một trăm, linh tinh tiêu hết mười mấy đồng, bây giờ tiền mặt trong tay cũng đến sáu trăm đồng.

Sau còn trả tiền nợ đồ nội thất, còn mua nồi niêu xoong chảo đặt xửng hấp v.v… dụng cụ, nên Kiều Giang Tâm từng xu từng hào đều tính toán để tiêu, sợ rằng cửa hàng cơm mở cửa, tiền vốn trong tay hết sạch.

Ngày 22 tháng Chạp, lúc cô từ huyện về nhà, ở trấn gặp Trì Tố Trân.

Trì Tố Trân so với đây tiều tụy hơn nhiều, khuôn mặt nhỏ héo rũ vàng vọt.

Nhìn thấy Kiều Giang Tâm, cô vô cùng cao hứng, còn kéo Kiều Giang Tâm, bảo cô giúp truyền tin.

“Tiểu Kiều, từ khi em về nhà ăn vạ tuyệt thực với bố em, nhà giữ em chặt, Văn Đức tìm em hai , em nhốt em trong nhà cho em ngoài, chị giúp em đưa tin cho Văn Đức, chị với , em sẽ từ bỏ , thái độ của bố em bây giờ em mài mòn mềm mỏng ít nhiều ....”

Kiều Giang Tâm nhớ tới Xa Kim Mai mấy tới nhà tán tỉnh.

Mấy đường gặp còn kéo bảo tới nhà họ Trần.

Thậm chí còn lén lút dò hỏi nhà kiếm bao nhiêu tiền, bố tiết lộ chuẩn cho bao nhiêu của hồi môn.

Ánh mắt cô lóe lên, mở to đôi mắt to vô tội, hướng về Trì Tố Trân , “Chị Trì, các bạn yêu đương tự do, ở bên khó khăn như ?

Bố chị là xem thường Văn Đức, gả chị cho nhà giàu ?”

Nụ mặt Trì Tố Trân khựng , “Ai với em mấy lời ?”

Kiều Giang Tâm , “Thím Kim Mai đó, chính là của Văn Đức, cả ngày than thở, Văn Đức tuổi tác lớn như , mấy bà mối đến nhà đều thèm để ý, thím Kim Mai cứ thúc ép mãi.”

Trì Tố Trân treo tim lên, “Không , bố em chỉ là, chỉ là thương em, họ xem thường Văn Đức, thái độ của họ bây giờ hơn nhiều .”

Kiều Giang Tâm , “Thím Kim Mai , dù bố chị đồng ý, thì lễ vật và điều kiện nhà chị, nhà họ Trần cũng đưa nổi, Văn Đức vẫn cưới chị, trừ phi....”

“Trừ phi cái gì.”, Trì Tố Trân sốt ruột hỏi.

“Trừ phi chị lý do bắt buộc lấy Văn Đức, lấy , cho dù nhà họ Trần lòng, chị cũng cố đ.â.m đầu lấy, như bố chị mới đưa điều kiện khắt khe như .

Bằng Văn Đức thể cứ đợi chị mãi đến thành ông già chứ, với bố thể , lúc nào thì mất, còn thấy cháu đích tôn nữa.

Nên chị Trì, nhà họ Trần nhất định sẽ dùng cách thúc ép Văn Đức.

Chị xem nếu bác Trần lấy cái c.h.ế.t để ép, Văn Đức dù thích chị đến mấy, thì thể màng đến tính mạng của bố ?

Biết lúc nào thì ép đính hôn với khác mất, đến lúc đó hai thật sự lỡ làng .”

Nhìn bóng lưng Kiều Giang Tâm rời , nghĩ tới những lời Kiều Giang Tâm , trong lòng Trì Tố Trân hoang mang sốt ruột.

Văn Đức của cô bây giờ đang vì cô mà gánh chịu áp lực khổng lồ, đúng lúc bố cô nhất định kẻ độc ác ngăn cản đôi uyên ương.

Lý do bắt buộc gả, cái gì mới là lý do bắt buộc gả?

Đột nhiên, mắt Trì Tố Trân sáng lên.

Cô nhớ một chuyện.

Mấy ngày bà thím nhà bên cạnh đang than thở với cô, rằng cháu gái nhà đẻ rơi xuống sông một gã trai cùng làng vớt lên, điều kiện bên kém, đúng lúc cháu gái hỏng danh tiếng, chị nhà đẻ dù hài lòng đến mấy, cũng bịt mũi, đồng ý gả thấp cháu gái cho đối phương.

Lý do bắt buộc gả…

Nếu như Văn Đức sinh cơ nấu chín, việc hôn nhân của Văn Đức, bố đồng ý cũng đồng ý.

 

Loading...