TN80: Quân Hôn Ngọt Ngào, Chồng Trước Hối Hận Rồi - Chương 105: Châm Chọc Ly Gián

Cập nhật lúc: 2025-10-06 14:03:47
Lượt xem: 32

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chuyện nhà họ Kiều bán hàng rốt cuộc cũng lan truyền ngoài.

Là do một cô gái gốc ở thôn Cao Thạch lấy chồng xa, nay trở về thăm lỡ miệng .

Tin tức lan truyền.

Mấy đàn bà trong thôn liền mượn danh nghĩa mua đồ vật, vây quanh cửa nhà họ Kiều, tìm cách thiết với Lưu A Phương, dò la tin tức.

“A Phương , chúng cũng là cùng một thôn, quen bao nhiêu năm , đồ nhà cô bán cho bà con trong thôn rẻ chút .”

đó, kiếm tiền của thôn khác thì đành, tiền của cùng thôn cũng kiếm, chẳng là đen lắm ?

Mọi ngẩng mặt thấy thì cúi mặt thấy, ngược lên mấy đời, nhiều còn là cùng một nhà đấy.”

“À A Phương, Trần Huệ về , các cô kiếm nhiều tiền lắm nhỉ, mua hàng xếp thành hàng dài, chen chúc nổi, , cô dâu góa mà nhà cô thuê cho thằng lớn, nhận tiền trả tiền kịp luôn.”

Theo lời của đàn bà , hiện trường lập tức xôn xao.

Mọi Lưu A Phương, ánh mắt đều sáng rực lên.

“A Phương , hai chúng cùng một thôn gả đến đây, cô giấu khác chứ thể giấu chứ, mấy món hàng của các cô là nhập từ ?”, Nhị tẩu Dương mặt treo nụ lấy lòng hỏi.

Câu hỏi , đều im bặt, ánh mắt dán chặt Lưu A Phương, chờ đợi phản ứng của cô .

Lưu A Phương da mặt căng , ấp a ấp úng, “, cũng nữa, các cô xem, bụng mang chửa thế , chẳng quản cái gì cả.”

Nhị tẩu Dương tiếp tục truy hỏi, “Không hàng nhập từ , bán một món đồ kiếm bao nhiêu tiền, chí ít cô cũng chứ?”

Lưu A Phương gượng ép nở một nụ , “ .”

Nhị tẩu Dương một mặt bất bình chỉ Lưu A Phương.

“Ôi trời, A Phương , cô cũng quá kém cỏi , cô đẩy ngoài .

Ngày cùng Hữu Phúc Hữu Tài chịu khổ là cô, cô góa họ Tần các cô sống mới tới.

Sao cô để cô vượt mặt cô như ?

Cứ như thế , chủ trong nhà còn là ai nữa!”

Ngũ tẩu tẩu lập tức tiếp lời, “ , A Phương, cô như thiệt đúng là thiệt thòi quá .

Cô lấy Hữu Tài sắp hai mươi năm , thể để cho cô góa mang theo đứa con riêng cửa, vượt mặt cô chứ.”

Mấy khác cũng theo đó phụ họa, “Phải đấy, là để cô ở nhà hưởng phúc, khó thì tiền đều bỏ túi hết .

Cô dù nghĩ cho Đại Nha nhà cô, cô cũng nghĩ cho đứa trong bụng chứ?”

Nhị tẩu Dương thậm chí còn giọng điệu châm chọc mỉa mai, “Người là mang theo con trai ruột đến, tiền kiếm vất vả của nhà họ Kiều, lúc đó rẻ rúng cho ngoài hết mất!”

Vân Vũ

đấy, cô cũng quá vô dụng, trách coi thường cô, bắt nạt cô.”, Mấy đàn bà khác cũng một mặt khinh thường Lưu A Phương, tiếp tục châm lửa.

Sắc mặt Lưu A Phương còn tươi tắn nữa, “Các cô đừng bậy, đại tẩu như .”

thông minh lắm, miệng tuy , nhưng nhiều như thế châm chọc, trong đầu cũng bắt đầu suy nghĩ lung tung.

Mấy thứ đồ trong nhà đều là Giang Tâm nhà cô xoay xở mang về, chồng cô bằng bác cả gan lớn, với nhà cô chỉ một , nhà đại ca thì hai vợ chồng.

tin tính cách của đại ca, nhưng đại tẩu còn một thằng Trụ Tử nữa...

Kiều Giang Tâm ôm sách ở cửa, mỗi một câu châm chọc ly gián, còn ngày càng quá đáng, trong lòng giận sôi lên.

“Con cóc nào từ cái ao nào nhảy ? Kêu ngừng nghỉ?

Ở nhà cơm nấu xong ? Quần áo giặt xong ? Con cái dỗ dành xong ? Khắp nơi chạy lung tung nhai lưỡi, cẩn thận đàn ông nhà các bà về đ.á.n.h chết!”

Mấy vây quanh Lưu A Phương sắc mặt đờ , ngoảnh đầu Kiều Giang Tâm.

“Đại Nha, cô chuyện kiểu gì ? Chúng cũng là bậc trưởng bối của cô, một chút lễ phép một chút giáo dưỡng cũng ?”

đấy, xem bà nội cô chẳng sai chút nào, giáo dưỡng, cô nhỏ lớn mà còn một chút cũng chuyện, cẩn thận tìm nổi nhà gả đấy!”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tn80-quan-hon-ngot-ngao-chong-truoc-hoi-han-roi/chuong-105-cham-choc-ly-gian.html.]

Kiều Giang Tâm phóng đại lên xuống đối phương, “Dương nhị tẩu, ngay cả loại hàng như bà còn tìm nhà gả, lo lắng chứ?”

Dương nhị tẩu chọc giận đến n.g.ự.c phập phồng, “Cô, cô, cô chuyện kiểu gì ?”

Nói Kiều Giang Tâm, bà ngoảnh mặt về phía Lưu A Phương , “A Phương, cô xem con gái cô đấy, dạy dỗ nữa, thật sự ế chỏng chơ đấy!”

Kiều Giang Tâm lạnh một tiếng, “ là ch.ó đất ợ , ăn cứt nhiều quá . dù thế nào, cũng đến nhà khác châm chọc ly gián.

Sao? Đây là thấy nhà sống hơn, trong lòng ghen tị , cân bằng nổi, hăm hở tiểu nhân âm hiểm đến đây?”

“Nhà còn một đống cứt lau sạch, chạy đến nhà khác quản chuyện nhàn rỗi.

Ngũ tẩu tẩu, chồng bà mấy ngày mắng bà , cần tìm chồng bà vài câu , bảo với bà là bà chủ gia đình .

Dương nhị tẩu, đều đang truyền là chồng bà trộm xem bà Thào tẩm tắm ba thằng con trai nhà đó đánh, chuyện là thật ?

Chà chà chà ~ Bà còn lo gả .

Bà xem chồng bà thà xem bà Thào sáu mươi tuổi còn thèm bà, bà lo cho chính .”

Dương nhị tẩu đấu đến mức thốt nên lời, “Cô cô cô....”

Một đàn bà khác nhớ thành tích bất bại của Kiều Giang Tâm ba bà lão mạnh nhất thôn, vội vàng bước lên kéo, “Thôi thôi, coi lòng của chúng như gan lừa, chúng đừng ở đây quản chuyện nhàn rỗi nữa, đợi lừa thiệt hại, họ chịu đấy.”

Ngũ tẩu tẩu gượng nhịn giận, “, đáng đời bắt nạt!”

Dương nhị tẩu tự tìm bậc thang để xuống, “ cho cô , là xem cô nhỏ tuổi mới chấp nhặt với cô đấy.”

Một đoàn rời , Lưu A Phương lúc mới bất an lên, “Giang Tâm, con, con như mất lòng họ ?

Mấy đều là mấy bà dài lưỡi trong thôn, mất lòng họ, chừng đầu con cho đến c.h.ế.t mất.”

Kiều Giang Tâm căn bản quan tâm, “Thích thì , thôn cả đời, vài năm nữa, chắc họ đều biến thành lạ .

Mẹ, gặp loại miệng dơ như , cứ trực tiếp mắng , đừng sợ mất lòng .

Họ còn sợ mất lòng , còn sợ mất lòng họ gì?

Họ chính là thấy tính tình , mới bắt nạt đó, xem họ dám đến mặt thím Thúy Phân bậy .

Con với , gặp ai câu nào thoải mái, cứ lập tức mắng , thì trong lòng sẽ uất ức, thời gian lâu, thể sẽ tổn hại, lúc đó bên trong oán khí nặng, sẽ trút lên bên cạnh.”

Nói đến đây, Kiều Giang Tâm chụm gần Lưu A Phương, “Ví dụ như con, ví dụ như bố con, bác cả, thậm chí là bác cả tẩu và thằng Trụ Tử, lúc đó vui, chúng con cũng vui, mấy kẻ châm chọc ly gián bên ngoài vui .”

Lưu A Phương liên tục khoát tay, giải thích, “Mẹ , , trút giận lên các con .”

Kiều Giang Tâm , “Mẹ, tin , mấy kẻ đến mặt châm chọc và bác cả tẩu đó, đầu mặt bác cả tẩu, cũng sẽ gì.

Họ sẽ vợ chồng bác cả vất vả kiếm tiền, còn chia cho nhà một nửa, bất bình cho bà .”

Thấy sắc mặt Lưu A Phương , Kiều Giang Tâm tiếp tục, “Vì , mấy lời đ.â.m thóc chọc gạo , cũng đừng , nếu thật sự tai, hỏng bét là tình cảm một nhà chúng .

Người lưng châm lửa thổi gió, để chĩa s.ú.n.g nhà , đừng ngốc nghếch mà cho rằng, cho .

Mẹ tin , và bác cả tẩu mà thật sự cãi lên, họ lập tức giả vờ đến, khuyên độ lượng, đừng quá hẹp hòi, lúc đó trong ngoài cũng nhà chính là đó.”

Lưu A Phương lập tức tỉnh ngộ, “Cái, cái , như chứ?”

Kiều Giang Tâm thấy tỉnh táo , giọng điệu cũng mềm mại xuống, “Vì , chúng thể để khác dắt mũi .”

Lưu A Phương gật đầu, “Giang Tâm, hiểu , còn đến mặt bậy, sẽ mắng cho họ chạy mất dép!”

Kiều Giang Tâm gật đầu, “Ừ, mắng cho họ chạy mất dép.”

Lưu A Phương thấy chuyện qua, trong lòng cũng thở phào nhẹ nhõm, chuyển sang nhắc đến một chuyện khác.

“Giang Tâm, hôm nay thím Kim Mai nhà tìm ...”

 

Loading...