TN80: Quân Hôn Ngọt Ngào, Chồng Trước Hối Hận Rồi - Chương 102: Chia Việc Hợp Tác

Cập nhật lúc: 2025-10-06 14:03:44
Lượt xem: 39

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Khi Kiều Giang Tâm từ nhà họ Trình về đến nhà, khí trong nhà đang tràn ngập tiếng vui vẻ.

Ngay cả Lưu A Phương, vốn thường chuyện nhỏ nhẹ, giờ giọng cũng to và rõ hơn hẳn vài bậc.

“Thật sự chứ? Không ai hỏi han các chị ? Vậy thì quá.”

Lúc Kiều Giang Tâm bước , đang quây quần mặt bàn, bàn đặt hai xấp tiền xếp ngay ngắn, chỉn chu.

Tờ mệnh giá lớn nhất là hai tờ năm tệ, ít hơn là những tờ hai tệ, một tệ, còn là những tờ hào và tờ phân. Cả hai xấp đều dày cộp.

Người đầu tiên trông thấy Kiều Giang Tâm là Tần Tuyết, cô hướng về Kiều Giang Tâm phấn khích :

“Giang Tâm, em về , em sáng nay chúng bán bao nhiêu tiền, bán hết bao nhiêu hàng ?”

Tần Tuyết kích động giơ lên một bàn tay, “Lợi nhuận thuần là hơn năm mươi, tiền từ quầy của chị và nhà em cộng , gần tám mươi tệ đấy.

Chúng tính tính mấy , sai , lợi nhuận là năm mươi mốt tệ bảy hào hai.

Hơn năm mươi tệ đấy, trời ơi, còn kiếm nhiều hơn cả công nhân chính thức nữa.”

Tần Tuyết càng càng hưng phấn, “Công nhân chính thức một tháng cũng chỉ hơn ba mươi tệ, đó là cả tháng đấy nhé, còn chúng mới chỉ buổi sáng thôi, một buổi sáng thôi.

Giang Tâm, em xem nếu chiều nay chúng bán thêm một buổi chiều, một ngày chẳng sẽ hơn một trăm tệ ?

Cứ đà tiếp tục, nhà chẳng sẽ thành hộ giàu của huyện Ninh !”

Tần Tuyết , bỗng giật nhận giọng to quá, vội lấy tay bịt miệng .

Cô bước nhanh hai bước, ngoài cửa ngó nghiêng ngoài hai lượt, mới thở phào nhẹ nhõm.

May là thôn Bắc chỉ ba hộ là nhà họ Kiều, họ Cao và họ Trình, cách giữa các nhà cũng gần, nên ai thấy.

Thấy Kiều Giang Tâm vui mừng như dự đoán, Tần Tuyết hỏi: “Sao thế, Giang Tâm? Sao em chẳng ngạc nhiên chút nào ? Em thấy vui ?”

Kiều Giang Tâm lắc đầu, “Chẳng gì đáng ngạc nhiên cả, em cũng tính toán đại khái .”

đến bàn xuống, “Chỉ riêng túi đồ nghề kim chỉ bán ba mươi lăm cái, năm hào một cái là hơn mười bảy tệ , cộng thêm kéo, hai món hơn hai mươi tệ , những thứ khác cũng bán ít.

Bốn tủ hàng lớn, gần như bán trống hai tủ, nếu thu về hơn tám mươi tệ tiền hàng, thì mới đáng ngạc nhiên.”

Kiều Hữu Tài thận trọng : “Giang Tâm, nhân lúc đang ăn cơm trưa, chúng đẩy xe đến giữa thôn mà rao bán , trong thôn chắc cũng nhiều mua lắm!”

Kiều Giang Tâm lắc đầu, “Thôn Cao Thạch tạm thời đừng bán, hãy các thôn xung quanh .”

Thấy đều nghi hoặc , Kiều Giang Tâm giải thích:

Vân Vũ

“Thứ nhất, chúng đến thôn khác, nhiều quen chúng , cũng chúng kiếm bao nhiêu tiền, điều vô hình trung tránh một lượng lớn sự ghen ghét.

Còn nếu ở ngay trong thôn , đều quen chúng .

Vốn dĩ cùng nghèo khổ với , đột nhiên chúng kiếm tiền, chị xem mấy thật lòng mừng cho chúng , chừng hôm nay đến vay tiền, ngày mai hỏi lấy hàng ở .

Thứ hai, thôn Cao Thạch cũng lớn, tổng cộng chỉ hơn ba mươi hộ, bán cũng chẳng bao nhiêu tiền.

Thứ ba, trong thôn còn nhà Lôi Hồng Hoa , bà ăn mấy cái thiệt hại lớn từ tay chúng , chừng sẽ trở mặt gây chuyện.

Hiện tại mặc dù phía cũng bỏ qua cho ăn, nhưng cũng sợ kẻ lợi dụng quyền hành.

Chúng sợ Lôi Hồng Hoa, nhưng nhỡ bà gây chuyện gì đó, cũng là một chuyện phiền phức, những mất thời gian của chúng mà còn ồn ào.”

“Đợi khi hết các vùng xung quanh, lúc đó tin đồn lan khắp mười dặm tám làng, trong tiềm thức đều chấp nhận sự tồn tại của bán hàng rong, thì bà cũng sẽ nghĩ đến chuyện lấy việc để gây rối nữa.”

Kiều Giang Tâm xong, đều vẻ mặt như vỡ lẽ.

Kiều Hữu Phúc gật đầu, “Giang Tâm , chúng giờ đang bận lắm, thời gian để kéo co với Lôi Hồng Hoa, trong thôn tạm thời bán.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tn80-quan-hon-ngot-ngao-chong-truoc-hoi-han-roi/chuong-102-chia-viec-hop-tac.html.]

Tần Tuyết chút nóng lòng, “Vậy cũng đừng nghỉ nữa, nhanh lên, kiểm kê hàng hóa cho đủ bổ sung , chúng tranh thủ thời gian ngoài, giờ đang hơn một giờ, lúc một hai giờ đều đang ăn cơm trong nhà cả.”

Nói , Tần Tuyết đầu hỏi Kiều Giang Tâm, “Giang Tâm, chiều nay chúng Mã Đầu Lĩnh nhé, thôn Mã Đầu Lĩnh cũng nhỏ, ngay sát thôn Xa Tiêm.”

Kiều Giang Tâm thấy đều hăng hái, cũng lôi kéo mà trở nên sôi nổi.

“Được, bổ sung bộ hàng bán buổi sáng, chúng Mã Đầu Lĩnh.”

Lưu A Phương chống bụng dậy, “Giang Tâm, thế… thế thì , ?”

Kiều Giang Tâm lắc đầu, “Mẹ, tạm thời ở nhà .

Tối nay chúng con về lúc nào cũng nữa.

Hơn nữa, chiều nay Trụ Tử tan học về, ở nhà cũng , ở nhà nấu cơm .”

Lưu A Phương thất vọng, đều thể kiếm tiền , bà cảm thấy thật vô dụng.

Kiều Giang Tâm : “Mẹ, mấy chục năm đây đều bán hàng rong, chúng con mỗi đến một thôn là vây kín, đẩy chen lấn, mang bầu to cũng bất tiện, giờ chẳng gì quan trọng hơn đứa bé trong bụng cả.

Hơn nữa, hậu cần đảm bảo, chúng con mới thể tâm lực bán hàng , tuy ở nhà, nhưng trách nhiệm của hề nhẹ .”

Tần Tuyết vội vàng phụ họa, “Phải đấy, đấy, A Phương, chị , trưa nay bước cửa cơm nóng ăn, trong lòng sướng khoái bao, thì vất vả cả ngày về nhà nồi lạnh bếp nguội, chán c.h.ế.t .

Hơn nữa, thằng Trụ Tử nhà chị cũng nhờ em trông nom đấy, nếu em, chị cũng chẳng tâm trí mà bán hàng nữa, chúng gọi đây là chia việc hợp tác, sự đóng góp của em ở nhà, hề ít hơn chúng .”

Vẻ mặt Lưu A Phương giãn , “Chị dâu, chị yên tâm bán hàng, đừng lo lắng cho nhà cửa, em sẽ trông nom thằng Trụ Tử cẩn thận.”

Một đoàn lên đường, qua trong thôn, mà vòng trực tiếp từ phía Bắc thôn.

Lại là một buổi chiều bận rộn nữa, khi về nhà, trời tối sầm .

Trụ Tử từ sớm xổm cửa ngóng con đường, thấy Kiều Hữu Phúc và Tần Tuyết, bé liền chạy ùa đón.

“Bố, , bố về ạ?”

Kiều Hữu Phúc đến nỗi vết chân chim ở đuôi mắt xếp thành hình cái quạt nhỏ, ông quanh năm dãi nắng dầm mưa, da đen gầy, trông già hơn cùng tuổi khá nhiều.

Lưu A Phương thấy tiếng động bên ngoài cũng bước , “Mệt chứ, mau nhà .”

Một đoàn nghỉ ngơi chốc lát, lập tức bận rộn.

Bụng Lưu A Phương bảy tháng , Kiều Giang Tâm và Kiều Hữu Tài đều cho bà việc nặng nữa, lúc vẫn nước máy, gánh nước từ giếng về dùng.

Kiều Hữu Tài gánh nước, Kiều Hữu Phúc chặt củi.

Sau khi tắm rửa xong, Kiều Giang Tâm xách rau và quần áo của giếng.

Trần Văn Đức trong phòng cả ngày, đầu óc càng lúc càng rối bời.

Kể từ hôm qua từ nhà họ Trì về, bực bội, thứ gì cũng .

Đang chống tay lưng cửa hóng gió thì Kiều Giang Tâm ngang qua.

Mái tóc ướt sũng xõa vai, khuôn mặt trái xoan còn mang chút ngây thơ, nở nụ tươi.

Cô đang chào bà Ngưu.

Trần Văn Đức buộc thừa nhận, hoa dại cũng vẻ của hoa dại.

khác Trì Tố Trân, vẻ của Trì Tố Trân là tĩnh lặng, là kín đáo, tựa như một đóa lan ẩn trong khe núi, trong thung lũng.

Còn vẻ của Kiều Giang Tâm giống như sườn đồi xanh mướt ngoài đồng nội, như dòng nước chảy róc rách, tuy sánh bằng hoa lan, nhưng cũng hương thơm và vị riêng độc đáo của .

 

Loading...