[TN70] Xuyên thành cô nàng lắm mưu nhiều kế TN 70 - Chương 90
Cập nhật lúc: 2025-12-04 05:33:56
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Trước hết cứ chuẩn đồ đạc , đợi khi cưới, con hỏi ý kiến thằng Tư xem nó nghĩ về tiền thách cưới.”
Cha Dương xong, tiền đang bày , rút ba mươi đồng từ trong đó, “Làm gì thế?” Mẹ Dương ngẩng đầu hỏi.
“Hồi thằng cả cưới, ở xa, cũng đám ở nhà. Giờ thằng tư cưới, bà sắp chồng , một bộ quần áo mới , cho vui vẻ.”
Nghe lời , Dương thấy ngượng ngùng, “Già cả , mặc quần áo mới gì. Mà còn may hai bộ quần áo cho con dâu mới nữa, suýt quên.”
Cha Dương , “Con dâu mới may, chồng mới cũng may quần áo.” Ông lấy ba mươi đồng mà Dương bỏ .
Mẹ Dương nghĩ đến chuyện gì, cũng , “Được, thì ông bà thông gia cùng mặc quần áo mới.” Nói rút thêm hai mươi đồng từ trong đó .
Hai ông bà già xưa nay tiết kiệm, dám ăn dám mặc, một đồng tiền cũng xẻ đôi tiêu, chút tiền dư dả đều tích cóp .
Gần đây nhất là bộ quần áo mua cho họ khi Dương Lan kết hôn. Sau Dương Viện mang về ít vải cho bà may quần áo, bà cũng nỡ dùng.
Trong nhà, cha Dương bắt đầu lo liệu. Tìm gỗ, đóng tủ quần áo, đóng giường đều thể thiếu. Cha Dương còn tìm vôi trắng về quét tường, tìm mấy ngày mà vẫn thấy.
Dương Viện gần đây quả thật là bận tối mặt tối mày. Ai ngờ trùng hợp đến thế, lão La nhập viện hôm thì hôm thông báo Bí thư Tỉnh ủy sẽ đến nhà máy dệt kiểm tra.
Hiện tại phòng nhân sự chỉ một cô. Cô sắp xếp bộ hồ sơ nhân sự, đó một báo cáo sơ lược về tình hình biến động nhân sự trong bốn năm xây dựng nhà máy nhuộm để trình lên cho giám đốc và bí thư nắm rõ. Không thể để đến lúc lãnh đạo hỏi mà trả lời .
Cũng tìm thâm niên, bậc lương và tình hình chấm công của từng , phối hợp với bên tài chính để đối chiếu liệu, đề phòng việc phát lương đây sai sót. Vạn nhất còn kiểm tra sổ sách, khớp thì .
Nghiêm trọng hơn, công nhân giữa thanh thiên bạch nhật tố cáo với lãnh đạo tỉnh, nhà máy khấu trừ tiền trợ cấp của họ, chỗ kêu oan. Nếu thể đảm bảo chút sai sót nào, lãnh đạo tỉnh chỉ cần bằng ánh mắt nghi ngờ, cô hoảng ?
Mặc dù Dương Viện bận tối mày tối mặt, nhưng khi Dương bàn chuyện đổi phòng với cô, cô im lặng một lát cũng đồng ý.
Dương Văn Bình đây ngủ chung với cả, căn phòng ngăn từ nửa lớn phòng khách, cửa sổ hướng Bắc, đón ánh nắng. Dương Viện ở phòng phía Tây, đây ba chị em ở chung, nên căn phòng tự nhiên lớn hơn một chút.
Sau trong nhà đều hết, hai mỗi một phòng, tự nhiên gì để .
bây giờ, Dương Văn Bình sắp kết hôn, hai vợ chồng ở phòng ngăn cách, Dương Viện một chiếm căn phòng lớn, thì vẻ hợp lý.
Mẹ Dương , để Dương Viện và Dương Văn Bình đổi phòng cho , lấy phòng Tây phòng tân hôn, như hai vợ chồng rộng rãi hơn. Sau đó mở thêm một cánh cửa phía ngoài tường phòng Tây, con dâu, nếu qua phòng khách, cũng thể thẳng sân, tiện lợi hơn nhiều.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tn70-xuyen-thanh-co-nang-lam-muu-nhieu-ke-tn-70/chuong-90.html.]
Chương 78: Nắm bắt cơ hội
Cha Dương may quần áo mới, Dương Viện đương nhiên ủng hộ nhiệt tình. Thật sự là hai ông bà già trong nhà tiết kiệm đến mức tối đa, mặc quần áo cũ nhiều năm, ngược cô ngày nào cũng chưng diện cho bản , trông thật bất hiếu.
Mẹ Dương ban đầu đưa cho cô năm mươi đồng, cô mắt thẩm mỹ , nhờ cô mua cho họ một bộ. Cô tiền trong tay, thật lòng, bây giờ tiền chi tiêu như tiền thật, năm mươi đồng đừng mua hai bộ, mà mua thêm hai bộ nữa cũng đủ. Mẹ Dương đưa năm mươi đồng, đây là kiểu trợ cấp gián tiếp cho cô.
Chắc là cũng vì chuyện đổi phòng, thấy cô vui.
Dương Viện , thực đừng là Dương, ngay cả ruột cô đến, cũng sẽ như . Đạo lý sai, trong điều kiện giới hạn, dù cô con, khả năng cao cũng sẽ sắp xếp như thế. Chỉ là đặt bản , đạo lý hiểu rõ đến , trong lòng vẫn chút vui.
Có lẽ là vì ở quen , đổi phòng quen. Cũng thể là vật thuộc về lấy cho khác, trong lòng chút tủi . Cũng thể là do nuông chiều quen , đột nhiên chút hụt hẫng. Hoặc giả còn lẫn lộn những cảm xúc khác.
Dương Viện tự cũng rõ, nhưng qua một thời gian sẽ thôi. Mẹ Dương cũng cần bù đắp cho cô như , cô thiếu tiền, hai ông bà già cũng thực sự cần mua hai bộ quần áo .
Chỉ là gần đây bận quá, thật sự thời gian cùng họ.
Dương Viện trả tiền, gọi Dương Lan đến, giao nhiệm vụ cho chị , “Trong nhà chuyện vui, cha sắm quần áo mới. Chị, chị cùng họ dạo quanh mấy cửa hàng bách hóa ở thành phố, chọn đồ , đồ đắt mà mua, đừng tiếc tiền.” Nói xong cô lấy thêm mười đồng bỏ .
“Em mua quần áo cho cha , còn bắt chị trả tiền ?” Dương Lan nhét tiền cho cô.
“Chúng tiền riêng, đến lúc con gái hiếu thảo , cần các con.” Mẹ Dương cũng nhận tiền của cô.
Dương Viện né tránh chịu, “Con gái hiếu thảo với cha , còn phân biệt lúc nào ? Lúc nào cũng nên. Em chỉ góp chút đỉnh thôi, coi như lòng hiếu thảo của em. Cùng lắm , nấu cho em thêm hai bữa ngon là .”
Dương Lan chuyển sang Hội Phụ nữ nhàn hơn ở hợp tác xã mua bán nhiều. Tuy tiền trợ cấp nhiều bằng ở hợp tác xã, nhưng gia đình thiếu khoản tiền của chị , việc gì thì dẫn con trai chơi, vui vẻ tự tại.
Vú nuôi của gia đình chị cả cũng cho về nhà. Dù Mạnh Tuyền cũng là quan chức gì, việc thuê một v.ú nuôi ở nhà mãi cũng phù hợp. Dù ngoài là họ hàng xa đến giúp đỡ, nhưng dù cũng , lỡ tố cáo, thì thành chuyện.
Thằng cu Lỗi Lỗi hiếu động, sớm xuống đất . Dương Lan trẻ con quá sớm cũng , nên cứ giữ nó . Mãi đến khi nó một tuổi, thể tự vững giường, vịn tường qua , mới cho nó xuống đất, dắt nó tập .
Bây giờ gần hai tuổi, thằng cu Lỗi Lỗi hiếu động, xuống đất là chạy khắp nơi, còn tò mò, cái gì cũng bám xem, thò tay nắm.
Dương Lan dẫn nó cùng hai ông bà dạo bách hóa, nó thì mừng rỡ lắm, ngó đông ngó tây, lúc nào chịu yên. Dương Lan cùng Dương thử quần áo, thằng cu Lỗi Lỗi chạy lung tung, cha Dương mệt đến đổ mồ hôi hột.
Mẹ Dương sờ chất liệu vải thoải mái, vẻ mặt đầy tiếc nuối. Bà , cứ hợp tác xã mua bán cắt vài thước vải, may sơ sài thôi, cái mới là . Sống cả một đời, một chân bước quan tài , mua quần áo thế mặc, chỉ tổ lãng phí.