[TN70] Xuyên thành cô nàng lắm mưu nhiều kế TN 70 - Chương 88

Cập nhật lúc: 2025-12-04 05:27:22
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Câu đối với Dương Văn Bình nghi ngờ gì là một sự cám dỗ lớn, nhưng vẫn từ chối, “Không cần.”

“Không, điều liên quan gì đến . Dù chồng là ai, cũng sẽ nhờ cha giúp thăng tiến. Đây là một trong những của hồi môn mà tranh thủ.”

Đây là tính toán của Tiêu Thư Uyển. Quan hệ giữa cô và cha thiết như những gia đình khác, cô với mợ, nhưng còn sống bao lâu nữa, em họ bên nhà cuối cùng cũng một cách. Điều quyết định rằng sẽ nhà đẻ chỗ dựa như những cô con gái khác.

Giúp chồng thăng quan tiến chức một bậc, tương đương với việc cô ơn với nhà chồng, chồng cô nợ cô . Sự kiểm soát về mặt tình cảm thể giúp cô giữ vị thế chủ động trong quan hệ vợ chồng. Mặc dù cô sẽ dựa ơn huệ mẩy, tỏ vẻ bề , nhưng cảm giác đó thể mang cho cô sự an hơn.

dậy, “Có lẽ việc đến hôm nay là đường đột, hoặc câu nào đó của mạo phạm đến , xin . Xin đồng chí Dương hãy cân nhắc.”

Sau khi Tiêu Thư Uyển rời , Dương Văn Bình rơi sự bực bội và rối rắm lớn hơn. Trong lòng như hai tí hon đang đ.á.n.h , một bên đời bữa trưa nào miễn phí, Tiêu Thư Uyển nhiều như , đưa những điều kiện lợi như thế, chắc chắn là còn mưu đồ nhiều hơn.

Một bên , nếu luôn nhớ nhung, mà bây giờ cơ hội như , đây chính là nhân duyên của , mạnh dạn thử một .

Cho đến tận hôm qua, nửa đêm Dương Văn Bình giật tỉnh giấc từ cơn ác mộng, một một lúc lâu. Trời sáng, dứt khoát xin nghỉ phép về thành phố, tìm Tiêu Thư Uyển, tự hỏi xem cô còn yêu cầu gì nữa,

Anh tự rõ điều kiện cảnh của , hỏi cô thể chấp nhận .

Anh cứ do dự như thế nữa, thử một phen.

Chương 76: Sự mách bảo

Hôm nay chị Đảng . Dương Viện gặp chị ở cổng bệnh viện, rõ ràng là chị đang đợi cô cùng .

“Chị , sáng nay chị ?”

Chị Đảng quanh, kéo cô gần nhỏ, “Hôm nay ở khu nhà ở gia đình một nhóm ủy ban cách mạng và dân quân đến, hỏi chuyện từng nhà, mất thời gian một lát.”

Dương Viện hoảng hốt, “Có chuyện gì ạ?”

“Vẫn là chuyện lão La. Bây giờ họ trong, tìm lão La để hỏi chuyện , chị đặc biệt đến nhắc em, lát nữa chuyện cẩn thận một chút.”

Hai bệnh viện, phát hiện xung quanh đều nghển cổ lắng động tĩnh. Dương Viện căng thẳng, khoác tay chị Đảng. Chị Đảng vỗ nhẹ tay cô an ủi.

Cửa phòng bệnh mở, hiện tại chỉ lão La là bệnh nhân.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tn70-xuyen-thanh-co-nang-lam-muu-nhieu-ke-tn-70/chuong-88.html.]

Bên trong khá nhiều , lúc lão La đang giường bệnh kêu gào, “Cha ơi, đứa rùa ráng nào mắt, dám đến mộ cha quấy rầy giấc ngủ của thế, đây là đến tranh cha với đây mà. là ung nhọt của chủ nghĩa xã hội, tranh cha thì thôi , còn truyền bá mê tín phong kiến, còn dám đốt vàng mã dập đầu, cái thứ phần t.ử xa như thế, bắt b.ắ.n c.h.ế.t ngay.”

“Được , đừng gào nữa, thành thật khai , thật sự ông ?” Một đàn ông đội mũ cối xanh rêu cau mày, tỏ vẻ ghét bỏ. Nhìn một đàn ông đàng hoàng mà cứ như đàn bà .

“Thưa lãnh đạo, thật sự , gì hết. Lãnh đạo xem thành thế nào , đầu khoét một lỗ lớn, chân cũng què, đừng , ngay cả vệ sinh cũng nhờ thằng lớn cõng . Lãnh đạo, lãnh đạo,” Lão La nước mắt nước mũi tèm lem, cố gắng nắm c.h.ặ.t t.a.y , “Mộ cha cháy chứ?”

Mấy , lời khai đều khớp, phản ứng cũng giống giả vờ, quả thật giống gan dám phóng hỏa thắp hương ban đêm. Sau đó họ giáo huấn vài câu rời .

Lão La lau mồ hôi trán, băng gạc đầu sắp ướt sũng.

Thấy chị Đảng, lão liền hỏi, “Mọi ?”

“Yên tâm , đừng nghĩ nhiều. Hàng xóm láng giềng cũ cũng chỉ nghĩ ông sáng sớm lơ mơ hụt chân thôi.”

Lão La yên tâm, sang Dương Viện mới thấy ngượng. Chị Đảng quen bao nhiêu năm, bộ dạng hỗn xược nào của mà chị từng thấy qua, chỉ đồng chí Tiểu Dương là đàn em, hôm nay trò , đúng là để Tiểu Dương xem trò .

Dương Viện phần nể phục, một đàn ông trung niên gần năm mươi tuổi thể giữa thanh thiên bạch nhật, bất chấp sĩ diện, hóa nguy thành an, đó tự bản là một loại tài trí thông minh.

Dương Viện hề nhắc đến chuyện , coi như thấy gì, chỉ hỏi thăm về bệnh tình. Mình là thăm bệnh, chứ đến để buôn chuyện, hà cớ gì khiến hổ dám ngẩng mặt lên.

Cuối cùng, nét mặt La Thành Bân thêm vài phần nghiêm túc, “Lần bệnh viện, bác sĩ trong bụng thứ gì đó, bảo bệnh viện lớn kiểm tra. Nếu thì , còn nếu mắc bệnh nặng…”

“Tiểu Dương , chúng đều là nhà cả, với cô vài lời thật lòng. Nếu sức khỏe , định tìm cách xin nghỉ hưu non. Lúc đó phòng nhân sự chắc chắn sẽ bổ sung . Tiểu Dương , là bổ sung một chủ nhiệm là một cán sự, cô nghĩ cho kỹ .”

Đây là lời nhắc nhở Dương Viện nên sớm tính toán. Nếu lão La thể , với biểu hiện hiện tại của cô, chắc chắn thể gánh vác mảng nhân sự , cấp sẽ điều một về chủ nhiệm.

giống như cô lão La là đồ lọc lõi, lão La cũng cô là lanh lẹ. Cả hai đều là những chí lớn, thích sống qua ngày. Nếu một chủ nhiệm mới đến, chỉ xây dựng mối quan hệ, mà lỡ như là một yêu cầu nghiêm khắc, với tính cách lười biếng của cô, lúc đó chẳng sẽ chỉnh đốn ?

Nếu cô thể nghĩ cách, tự chủ nhiệm, thì…

La Thành Bân đương nhiên Dương Viện gánh vác. Dù họ cũng tình nghĩa, nếu chuyện gì xảy , vẫn còn đường mà nhờ vả. Nếu thật sự là một chủ nhiệm quen đến, đối với cựu chủ nhiệm như ông, ông là ai.

Cho nên chuyện lợi mà hại , ông ngại nhắc nhở Dương Viện một câu. Sau nếu cô thật sự thăng chức, cũng thể bán cho ông một chút ân huệ. Cho dù cuối cùng thành, lời ông cũng thừa thãi, tận tình tận nghĩa, còn danh tiếng . Chắc chắn lỗ.

Dương Viện tan ca về nhà, Dương Văn Bình về ,

“Ôi, hiền thục quá nhỉ, chị dâu tương lai của em phúc .” Cô tựa khung cửa, bên trong Dương Văn Bình đang thắt một chiếc tạp dề vải thô rõ màu eo, tay cầm cây cán bột cán vỏ bánh.

Loading...