[TN70] Xuyên thành cô nàng lắm mưu nhiều kế TN 70 - Chương 87
Cập nhật lúc: 2025-12-04 05:26:55
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Anh về đơn vị ở huyện, từ nội thành đến cục huyện, bước từng bước chân trở về.
Thế nhưng, dù hàng ngàn hàng vạn bước, cũng thể xua nỗi bứt rứt trong lòng. Anh bắt đầu thấy phiền muộn, xuống cầm bút tài liệu mà tĩnh tâm . Anh lờ mờ đang bực bội chuyện gì, nhưng như .
Thành , hôm đó, khi mở cửa phòng ký túc xá, thấy gốc cây trong sân, phản ứng đầu tiên của là ma ám , ảo giác ư?
Anh trở , mở ngăn kéo lấy tiền, bệnh viện một chuyến. Anh kiểm tra thật kỹ lưỡng, kê đơn lấy t.h.u.ố.c uống, nếu cứ tiếp tục thế , thật sự sẽ phát điên mất. Khi về, sẽ nghĩ ngợi gì nữa, lập tức kết hôn đàng hoàng.
“Dương Văn Bình, thấy là chạy thế, cũng , chẳng lẽ đến mức thứ hai?”
Chương 75: Tiêu Thư Uyển tìm đến tận nhà
Là Tiêu Thư Uyển. Dương Văn Bình thần kinh, cũng ảo giác. Là Tiêu Thư Uyển đến huyện Chính Khâu hỏi thăm Cục Dân chính, đặc biệt đến tìm .
Cũng chính , những điều Dương Viện ngóng và chứng kiến, mới cái trực quan và hiểu sơ bộ đầu tiên về tình hình của Tiêu Thư Uyển.
Tiêu Thư Uyển kể về chuyện của cô , Tiêu Thư Tình và cha trong nhà, những điều Dương Văn Bình đều qua lời Dương Viện.
“ và Tiêu Thư Tình quan hệ tệ. Năm mười tuổi, vì một chuyện, bắt đầu sống ở nhà mợ. Cậu mợ giờ là nhất của . Cậu ngày xưa từng thương nặng, sức khỏe lắm, tuy bề ngoài vẫn giữ chức vụ ở chính quyền tỉnh, nhưng thực nghỉ hưu non .”
Dưới gốc cây hòe lớn trong sân, hôm nay Tiêu Thư Uyển thẳng thắn. Dương Văn Bình ngước lên, những chiếc lá hòe khô vàng đầu, đang nghĩ gì.
“Cậu cũng còn chống đỡ bao lâu. Ông yên tâm về , hy vọng thể sớm lập gia đình. Hiện tại đối tượng kết hôn phù hợp, nên đến hỏi , ý định kết hôn ? Cân nhắc nhé?”
Ánh nắng xuyên qua kẽ lá, rải xuống những vệt sáng lốm đốm. Tiêu Thư Uyển mỉm Dương Văn Bình, trong ánh sáng chập chờn, đầu óc chút trống rỗng.
“Trong thành phố nhiều nam đồng chí ưu tú, cô chạy xa đến huyện tìm , là vì cái gì?” Dương Văn Bình thấy thật bất thường, khi thấy thì thường nghĩ tới, giờ đang ở mắt, phản ứng đầu tiên là bắt đầu cân nhắc lợi hại.
Một mặt thì ăn cái bánh, một mặt tự giễu gì chuyện bánh từ trời rơi xuống.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tn70-xuyen-thanh-co-nang-lam-muu-nhieu-ke-tn-70/chuong-87.html.]
Tiêu Thư Uyển gật đầu, hiểu sự lo lắng của Dương Văn Bình. “Ở thành phố quả thật nhiều giới thiệu nam đồng chí cho , nhưng điều kiện phù hợp, còn điều kiện thì Tiêu Thư Tình phá đám. Thà rằng , nghi ngờ chồng liệu qua gì với Tiêu Thư Tình , chi bằng ngay từ đầu lấy chồng ở xa cô một chút.”
“Hơn nữa, bấy nhiêu năm, và Tiêu Thư Tình đấu đá , qua trả đũa, thật sự mệt mỏi . để sa lầy những ràng buộc vô nghĩa , tiêu hao tinh lực và tuổi xuân của . Cha thích thích thì cũng tiếp tục cưỡng cầu nữa. nên sống cuộc đời của riêng , giảm thiểu ảnh hưởng của họ lên , sống một cuộc đời độc lập thuộc về .”
“Tiêu Thư Tình lỡ mất nửa đời của , thể lãng phí nửa đời của vì cô nữa.”
“Chỉ là, tuy nghĩ thông suốt, nhưng nhiều khi đối mặt với Tiêu Thư Tình, đối mặt với sự khiêu khích và thủ đoạn của cô , thể ngơ, chỉ thể phản công và trả đũa. Vì tự kéo , kết hôn ở ngoài tỉnh, cách xa cô , ít gặp cô hơn.”
Những lời Tiêu Thư Uyển hôm nay đều là thật lòng. Thực bây giờ cô yêu Dương Văn Bình nhiều lắm, nhưng điều kiện của Dương Văn Bình khiến cô động lòng, cô và cũng thời gian để tìm thứ hai điều kiện như nữa.
“Hơn nữa, , gần đây tra một chuyện. Ban đầu nếu vì Tiêu Thư Tình khác về , nảy ý định gả cho thằng nhà quê ở nông thôn, thì cô gửi thanh niên trí thức .” Nói thật nực .
“Tiêu Thư Tình ghét ở thành phố chướng mắt cô , tìm cách móc nối với ở đơn vị , hãm hại . việc ở Cục Điện thoại, đây là đơn vị bán bí mật. Nếu cô bảo nhúng tay giăng bẫy đổ cho , sợ là khó mà tự minh oan . Đến lúc đó, dù mặt, giảm nửa án kỷ luật, thì bản e là cũng thể ở .”
“Cô ở Văn phòng Thanh niên Trí thức, lợi thế tự nhiên. Đợi xin nghỉ việc về nhà, nếu cô đăng ký cho nông thôn, đến lúc đó, chuyện sẽ còn do vùng vẫy nữa.”
Nói đến cuối, mắt Tiêu Thư Uyển lạnh lẽo. Khi chuyện , cô kinh hãi tức giận sợ hãi. Tiêu Thư Tình cướp của cô nhiều thứ như , tại vẫn buông tha cho cô ?
“Cô là nữ đồng chí ở Văn phòng Thanh niên Trí thức, tay thể vươn tới Cục Điện thoại?” Nghe đến đây, Dương Văn Bình cũng cuốn , nhưng vẫn hiểu nổi.
“Hừ,” Cô đưa tay ngắt một chiếc lá vàng, “Bởi vì trong Cục Điện thoại bạn từ nhỏ của cô , con của đồng đội cũ của cô , và con trai của cấp của cha cô , mà cô lớn lên cùng. Bọn họ quan hệ mật thiết.”
“Có lẽ cha thật sự , nhưng nếu chuyện , Tiêu Thư Tình thành công ngay từ đầu, nghĩ, thể suy diễn, rằng liệu đằng sự ngầm cho phép của cha .”
“Dĩ nhiên, chuyện sẽ còn đáp án nữa, vì chúng gặp .” Tiêu Thư Uyển buông chiếc lá trong tay, để nó rơi xuống, nở một nụ nhẹ nhõm như trút gánh nặng. Dương Văn Bình cảm thấy, mỗi nụ của cô , dường như đều chứa đựng nỗi cô đơn vô bờ bến.
“Xin hãy cân nhắc. Nếu chúng kết hôn, sẽ xin chuyển về Bưu điện thành phố, hơn nữa công việc của sắp tròn bốn năm, đủ tiêu chuẩn phân nhà. Ngay cả khi về thành phố, nhờ mối quen của lãnh đạo cũ và , nắm chắc trong vòng một năm sẽ nhà cấp.”
“Vì , nếu lo lắng, gia đình trai về đủ chỗ ở, nhà riêng, đều , chuyện chỉ là tạm thời. Sau nhà , ở cũng . Hoặc là trai vĩnh viễn về , cùng gánh vác bộ việc phụng dưỡng cha , cũng chấp nhận , đó là bổn phận của con cái. Hiện tại mỗi tháng trợ cấp 44 đồng 5 hào, đủ cho chi tiêu sinh hoạt, còn tăng lương nữa.”
“Và, nếu chúng kết hôn, sẽ nhờ cha tìm cách điều chuyển về thành phố…”