[TN70] Xuyên thành cô nàng lắm mưu nhiều kế TN 70 - Chương 86
Cập nhật lúc: 2025-12-04 05:26:21
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tiêu Thư Uyển rạng ngời, dịu dàng, nếu đặt thời phong kiến thì chắc chắn là một tiểu thư khuê các lá ngọc cành vàng. Đối diện với một nữ đồng chí như , chẳng đàn ông nào rung động, Dương Văn Bình cũng ngoại lệ.
Chỉ là, ngay từ đầu, Dương Văn Bình kìm hãm cái mầm non nhú lên trong lòng. Không vì tình cảnh gia đình cô phức tạp như vẫn nghĩ, mà chỉ vì gia thế nhà họ Tiêu quá cao, cùng một thế giới, cần thiết gây những chuyện rắc rối.
Thành , khi cầm bút thư hồi âm, đắn đo, do dự hết đến khác. Cuốn sách đó, cho cô mượn, thích hợp, chỉ đơn giản là .
Sau đó, thêm tin tức nào nữa, ngày tháng cứ thế trôi qua, cái tình cảm mơ hồ trong lòng cũng ném đầu.
Đây là cái gọi là yêu từ cái đầu tiên, là nhất định , chẳng qua chỉ là sự cảm mến hời hợt của một đàn ông dành cho vẻ ngoài xinh của một cô gái mà thôi. Không thể là yêu sâu đậm, thể quên , đến mức đó.
Dương Văn Bình tự nghĩ thông suốt, cũng tích cực lao cuộc sống và công việc. Thỉnh thoảng Dương giới thiệu ba năm , cũng chọn một hai để gặp mặt. Bản cũng còn trẻ nữa, là lúc nên lập gia đình .
Chỉ là mỗi gặp nữ đồng chí, vô thức lọn tóc, chiếc dây buộc tóc của đối phương, thậm chí còn ngẫu nhiên so sánh với chiếc nơ bướm trong ký ức.
Đến khi nhận , vô cùng bực với chính .
Trước học, cũng những cô bạn học, chị khóa xinh trêu chọc, đùa vui. Tuy đôi lúc cũng động lòng, nhưng đó cũng thôi, là để tâm thì thật sự là quên luôn.
Lần nghĩ lẽ là do đến tuổi tìm đối tượng kết hôn, bản năng con thúc đẩy, khiến càng quên càng nhớ.
Biết rõ thể cứ thế mãi, Dương Văn Bình bắt đầu chú tâm việc tìm bạn đời. Vài ngày , Phó Cục trưởng của họ giới thiệu con gái của bạn ở Cục Lâm nghiệp, bảo gặp mặt, cân nhắc.
Nói thật, tìm đối tượng ở huyện Chính Khâu . Thứ nhất, dù bây giờ còn ít tiếng , nhưng chắc chắn tìm cơ hội điều chuyển về thành phố. Anh điều khó khăn, nhưng nếu tìm một đối tượng cũng việc ở huyện, cả hai vợ chồng đều về thành phố, chẳng càng khó hơn ?
Nhà ở nội thành, thể cứ phí hoài cả đời ở đây, quanh năm suốt tháng về về . Hơn nữa, cả bao giờ mới về, Viện Viện cũng còn nhỏ nữa, sớm muộn gì cũng lấy chồng, chỉ để cha già ở nhà, yên tâm.
Sau nếu thể điều chuyển về, cha cũng thể trông cậy trong việc lớn nhỏ. Ngay cả khi hai năm về , nếu cưới một nữ đồng chí ở thành phố, ít nhiều cũng thể chăm sóc cha chứ.
lãnh đạo quan tâm cấp , cũng thể . Thế là gặp nữ đồng chí một , đó mời lãnh đạo và bạn của lãnh đạo cùng ăn cơm. Sau khi kính ba chén rượu, hết cảm ơn nhã ý quan tâm của Phó Cục trưởng, rằng thấy nữ đồng chí giống như thấy em gái , cảm thấy thiết vô cùng. Nhờ mới từ chối khéo thành công.
Chỉ là hai mươi phút ngắn ngủi gặp gỡ nữ đồng chí khiến nhớ mãi quên.
Nữ đồng chí là con gái nuôi của bạn lãnh đạo, tên là Chiêu Đệ, tên là thể đoán lai lịch của cô , cô cha nuôi đón về để mong con nít, hy vọng sẽ sinh em trai.
Sau hai năm Chiêu Đệ nhận nuôi, nuôi cuối cùng cũng mang thai, và những ngày của cô cũng bắt đầu đếm ngược.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tn70-xuyen-thanh-co-nang-lam-muu-nhieu-ke-tn-70/chuong-86.html.]
Vừa gặp Dương Văn Bình, Chiêu Đệ quỳ sụp xuống, cầu xin cưới cô , lóc rằng bấy nhiêu năm qua cô sống trong uất ức, khổ sở, cầu xin Dương Văn Bình tay cứu giúp.
Dương Văn Bình vốn dĩ ý định tìm cô gái ở huyện, mà dù tìm, cũng thể tìm dấu hiệu thần kinh bất như thế , nên nhanh chóng tìm cớ rời .
Tuy nhiên, lời than của Chiêu Đệ khiến trong đêm khuya thanh vắng kìm mà nghĩ đến Tiêu Thư Uyển. Chiêu Đệ là đứa trẻ lớn lên trong nhà từ nhỏ, chỉ vì cha nuôi thật lòng đón nhận mà sống .
Tiêu Thư Uyển tám tuổi mới tìm về, kẻ thù xa lánh, cha ruột thiết gì, chỉ thể nương nhờ nhà họ hàng để sống, liệu lòng cô giống như , đau khổ và cô đơn?
Quả nhiên, khi lòng bộ lọc của tình cảm, thì khó tránh khỏi sự thiên vị. Anh tự giễu, đúng là lo chuyện bao đồng.
Sau khi nhận “thư của Tiêu Thư Uyển”, thật sự, khi xong đầu, tim đập mạnh một cái. Những điều liên tưởng trong khoảnh khắc đó, nhớ nữa. Mãi đến khi thứ hai, thứ ba, mới dần dần nhận điều .
Anh tuyệt đối thừa nhận, khi Viện Viện một nữ đồng chí họ Tiêu từng đến nhà, đầu tiên bật trong đầu là khuôn mặt của “Tiêu Thư Uyển”.
Đến giờ nghĩ thật nực , lúc đó lý giải một thôi một hồi căn cứ, là phân tích cho Viện Viện , là đang thuyết phục chính .
Sau nhiều suy nghĩ, kìm nén tất cả, coi như chuyện gì xảy . Một khi quyết định , thì đừng nên do dự nữa. Vẫn câu đó, cùng một thế giới, cần thiết gây những chuyện rắc rối.
Dường như để thật sự cắt đứt cái ý nghĩ rõ ràng trong lòng, tích cực xem mắt hơn . Mẹ Dương chỉ cần chuyện đại khái là đều tranh thủ thời gian gặp.
Thậm chí ngày Quốc khánh, buổi sáng về đến nhà, đáng lẽ đón Viện Viện ngay, nhưng cũng Dương kéo gặp nữ đồng chí.
Đối phương việc ở hợp tác xã mua bán, chính là hợp tác xã mà chị hai từng . Chị hai quen cô , nữ đồng chí họ Vu, hơn một tuổi, cha mất hai năm, cũng chị xuống nông thôn, là cán bộ hòa giải của Hội Phụ nữ, một em trai đính hôn, gia cảnh bình thường.
Đều là rõ gốc gác, đồng chí Vu trông thanh tú, chuyện đấy. Chị hai cũng đồng chí Vu chủ kiến trong lời ăn tiếng , tính cách cũng , bụng hẹp hòi.
Dường như thứ đều phù hợp với yêu cầu của , Dương Văn Bình lúc đó xe nghĩ, khi đón Viện Viện về, tối về nhà sẽ với , thử qua với đồng chí Vu xem . Chỉ cần điều kiện phù hợp, tình cảm đều thể bồi đắp.
Cái thứ tình yêu oanh liệt, cảm động trời đất cần, chỉ cần hai thể chuyện hợp , chăm sóc cha , nuôi dạy con cái, sống một cuộc sống yên là .
Thế nhưng suy nghĩ của đảo lộn đường về. Từng lời từng chữ Viện Viện liên quan đến nhà họ Tiêu đều khiến thể kiểm soát mà suy nghĩ hết đến khác.
Quả nhiên, càng kìm nén càng dữ dội, càng quên càng nhớ.
Thậm chí đêm hôm đó…