[TN70] Xuyên thành cô nàng lắm mưu nhiều kế TN 70 - Chương 84
Cập nhật lúc: 2025-12-04 05:24:35
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Không dám quấy rầy nữa, cô lanh lẹ tự về.
“Tắt đèn ngoài sân .”
Dương Viện theo, cũng dám hỏi nhiều.
Đợi đến khi ngủ dậy nữa, trời sáng rõ, trong nhà một ai. Cô ăn cơm nguội nửa nóng nửa lạnh, trực tiếp dọn dẹp đến căng tin nhà máy ăn.
Tan buổi tối, hỏi mới Dương Văn Bình cơm sáng xong thì , về huyện Chính Thu ,
“Mẹ thấy thằng Tư vui lắm, hỏi nó cũng , sáng sớm xách đầy nước cho .” Mẹ Dương còn định cô út mối mai mối, bảo nó tranh thủ thời gian gặp, thấy thái độ của nó, cũng dám nhắc đến.
Dương Viện ngước lên suy nghĩ, đây là giận ai đây, Dương Văn Bình tính tình khá , ai thể giận, hôm qua chuyện gì , dù vấn đề của cô đều giải thích rõ ràng , Dương còn truy cứu, cần giận dỗi với cô chứ.
Dương Văn Bình , vấn đề định là lời giải đáp.
Đầu mùa đông nhận bưu phẩm của Dương Nguyệt, là do đưa thư báo cho cô, bưu phẩm quá lớn, cần tự đến lấy.
Bên trong chỉ những thứ cô gửi , đều trả hết, mà còn một ít quả dại và hoa dại phơi khô, một tờ giấy dầu bọc thịt thỏ rừng sạch, là săn trong rừng, mời họ nếm thử đồ rừng.
Dương Nguyệt trong thư , đưa báo ở bưu điện huyện một nữ đồng chí, khi m.a.n.g t.h.a.i sức khỏe theo kịp, tìm một tạm thời giúp đỡ, đồng chí Dương giới thiệu cho cô , bây giờ cô bắt đầu đưa báo , mỗi tháng một nửa lương của nữ đồng chí , tiền nhiều, may mà cũng là một công việc.
Tuy vất vả, nhưng cũng hơn nhiều so với ở trong làng, hơn nữa bây giờ các tòa soạn báo chí đều thu hẹp giới hạn, chỉ mấy cơ quan truyền thông phép phát hành, lượng gửi đến huyện cho tầng lớp xem nhiều, trừ trường hợp đặc biệt, cô cần đưa liên tục mỗi ngày.
Đồng chí Dương dẫn cô thăm một nữ chủ nhiệm ở cục bưu điện, nữ chủ nhiệm cô sống ở nông thôn, bất tiện, nên tìm cho cô một căn phòng trống ký túc xá, bây giờ cô chuyển đến sống ở huyện .
Bây giờ cô tiền dư dả công việc, cần gia đình gửi tiền và phiếu nữa.
Dương Viện đưa thư cho bố Dương xem, hai ông bà cầm lá thư im lặng lâu.
Dương Viện tiếp tục bày biện công việc hoa khô lớn của , mùa hoa nhiều, cũng Dương Nguyệt thấy ở , nhưng phơi khá thô, còn vẻ nữa, chắc là hoa tươi cũng khó gửi. còn hơn , cô thấy mãn nguyện.
Tiện thể ghi chép sổ sách. Dương Viện kẻ ngốc, vất vả cả tháng kiếm vài hào giúp khác, chẳng qua là vì năm xưa mua việc tốn của gia đình bốn trăm tệ, giờ là biến tướng trả mà thôi.
Hơn nữa cô gửi cái gì, đều ghi chép rõ ràng từng khoản, giữa em chị em, đây cũng là tình nghĩa.
Liên tiếp hai ngày nghỉ cuối tuần, Dương Văn Bình đều bận về. Mẹ Dương còn bảo Dương Viện một chuyến đến huyện Chính Thu, gửi cho hai bộ quần áo dày.
Sau khi gặp Dương Văn Bình, Dương Viện cảm thấy trạng thái của lắm, tuy vẫn ôn hòa dẫn cô ăn cơm, đưa cô lên xe, nhưng giữa hàng lông mày, cho cảm giác bồn chồn khó chịu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tn70-xuyen-thanh-co-nang-lam-muu-nhieu-ke-tn-70/chuong-84.html.]
Cô bảo nếu chuyện gì khó khăn, cứ , cùng nghĩ cách, cũng chỉ nhận một câu “Không .”
Trong thời gian đó Lý Minh Vũ gửi đến một lá thư, bên trong một con tem cũ, là con tem “Non sông gấm vóc một màu đỏ” phát hành mấy năm thu hồi ngay lập tức.
Đây là ăn cơm cô Dương Viện trò chuyện với về đề tài sưu tập tem, xem con tem hiếm trông như thế nào, lúc đó Lý Minh Vũ tay cũng , bản tem kịp lưu hành dừng , khó tìm.
Dương Viện nhờ nếu gặp thì cho cô mượn xem một . Không ngờ bây giờ .
Thực cô chỉ là nửa vời, mỗi cái , bản tem thời thổi giá khá cao, bố cô thì cằn nhằn về mấy chuyện , cô chỉ nhớ câu đó.
Tốt, bạn bè là qua chứ, bây giờ thể thêm Wechat, gọi điện thoại, chỉ thể thư, thấy chữ như thấy mặt .
Thơ ca từ phú, triết lý nhân sinh, linh tinh Dương Viện là giỏi nhất. Gửi xong lá thư đầy triết lý vũ trụ , cô mãn nguyện chờ đợi ngày Lý Minh Vũ tài năng của cô chinh phục.
Chỉ là đợi thư trả lời, đợi thời gian đen tối nhất trong sự nghiệp việc của cô.
Mùng một tháng mười âm lịch, xưa tảo mộ đốt tiền giấy vàng mã cho tổ tiên. La Thành Bân là một con hiếu thảo, mặc dù bây giờ đang đ.á.n.h phá mê tín phong kiến, ông cũng lén lút đốt một ít mỗi năm, mỗi đều lén lút lúc ba bốn giờ đêm, đốt xong thì dùng đất lấp .
Chỉ là năm nay gặp chuyện ngoài ý , ai ngờ nửa đêm mấy thiếu niên Hồng Vệ Binh, ngủ lang thang bên ngoài. Thấy xa xa ánh lửa, tưởng là đó cháy, mấy Hồng Vệ Binh chạy nhanh đến, ông La thấy đến, “ầm” một cái đổ cả bình nước dập tắt, đá một cú đất lấp chạy mất.
Mấy xa, trời tối đen, nhận đó là một cái mộ, thấy ông La chạy, càng nghĩ ông là kẻ phóng hỏa, la hét ầm ĩ đuổi bắt.
Ông La hoảng hốt, chạy vòng quanh trong ruộng, bước thấp bước cao, đôi khi chỉ lo phía , đ.â.m đầu một cái cây lớn, đụng cột điện, khó khăn lắm mới kéo giãn cách, thấy bóng đuổi theo nữa, ông mới sợ hãi thất kinh về hướng nhà trong thành phố.
Trời mờ sáng, lúc gặp công an đang truy bắt tội phạm đầu cơ tích trữ, đang giăng lưới, một tiếng hét lớn “Đứng ”, dọa ông La lăn lông lốc từ cầu thang xuống, m.á.u chảy be bét đầu.
Chương 73: Chuyện cũ nhà họ La
Ban đầu La Thành Bân xin nghỉ, Dương Viện cũng để ý, ai mà chẳng lúc bận việc.
Chỉ là đến ngày thứ ba chị Đảng đến tìm cô, bàn chuyện khi nào bệnh viện thăm bệnh, Dương Viện mới ông La xảy chuyện lớn như , ngã cũng nhẹ.
“ cũng hôm nay gặp thằng lớn nhà họ La, mới chuyện của ông La, cô xem, đây gọi là chủ gia đình kiểu gì, đốt vàng mã tảo mộ cho cha ruột...”
“Chị!” Dương Viện khẽ trách một tiếng, cắt ngang lời chị Đảng, lập tức xung quanh, cửa sổ đều đóng, mới yên tâm. Bên ngoài khắp nơi đều là tiếng gió rít, lời mà truyền thì còn thể thống gì nữa.
Mấy hôm thấy một nhóm Hồng Vệ Binh tịch thu tài sản giữa phố, đập phá tan tành, một bé chạy đến che chắn mặt cha , đá văng , đập cánh cửa lớn.
Dương Viện lúc đó ngang qua, bé đất cách cô đầy hai bước, khoảnh khắc đó cô bản năng chạy lên đỡ, nhưng đến giây phút cuối cùng gắng gượng dừng bước.