[TN70] Xuyên thành cô nàng lắm mưu nhiều kế TN 70 - Chương 83

Cập nhật lúc: 2025-12-04 05:23:06
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Dương Văn Bình dậy, ánh mắt đầu tiên Dương Viện, “Anh đến đón em, vị là?”

Dương Viện vội vàng giới thiệu hai , Dương Văn Bình đưa tay , “Chào đồng chí.” Chỉ là nụ mặt trông cứ gượng gạo thế nào.

Lý Minh Vũ bắt tay , : “Có đồng chí Dương đến đón, xin phép . Sau đồng chí Dương Viện nếu việc gì đến tỉnh thành, thể tìm .”

Chỉ còn hai , Dương Văn Bình đút hai tay túi quần, thong thả , “Nói , rốt cuộc là gì.”

Dương Viện lấy lòng, “Đơn vị chút việc, gặp đồng chí Lý, tiện đường đưa qua thôi.”

“Tiện đường?” Trong mắt Dương Văn Bình đầy vẻ thích thú, “Cái tiện đường mà em là kiểu đến tận cửa nhà đón em ?”

Một câu khiến Dương Viện kinh ngạc, Dương Văn Bình ? Sáng sớm còn về nhà mà.

“Em đang nghĩ ?” Lúc ánh mắt Dương Văn Bình giống như tia X-quang, thấu cô.

“Không chỉ , bố ở nhà cũng . Các dì các cô các chị dâu trong ngõ cũng đều cả .” Một câu thong thả của khiến tay Dương Viện đang mua vé cũng rụt .

“Em...” Cô ấp úng bắt đầu chột , đó nghĩ , chột cái gì chứ, chuyện gì khuất tất, nghĩ đến đây, cô hắng giọng, ưỡn ngực,

“Cô của đồng chí Lý hôm nay kết hôn, em giúp dọn dẹp trang điểm, đưa dâu, gì sai ? Khởi hành đúng giờ lành, sớm một chút, bình thường . Hơn nữa, , xem , cô Lý còn cho em phong bao lì xì đấy. Không ít nha.” Cô móc từ trong túi một tờ năm tệ cho xem. Phong bao lì xì năm tệ, chỉ là ít .

Ánh mắt Dương Văn Bình đầy nghi ngờ, “Không gì khác ?”

“Em còn thể gì khác nữa?” Dương Viện xòe hai tay, chợt nhớ đến hai chị em nhà họ Tiêu, “Cũng gì khác, hôm nay em ít chuyện về nhà Tiêu Thư Uyển, em cho ...”

Chuyển chủ đề thành công, Dương Văn Bình mặc cho cô kể, chỉ là càng về tình hình nhà họ Tiêu, mặt càng thêm vẻ nghiêm túc, mãi đến khi xe nửa đường, Dương Viện mới kể xong một cách sảng khoái.

“Tóm những gì em là thế , em cố tình quấn lấy cô một lúc lâu, phản ứng của Tiêu Thư Uyển giống như giả vờ, chín phần mười bức thư của chính là do Tiêu Thư Tình .” Cô ôm chai nước đựng trong bình thủy của Dương Văn Bình uống một ngụm lớn, đến mức khô cả cổ họng.

Một lúc , Dương Văn Bình vẫn phản ứng gì, chỉ cho cô một ánh mắt tự cầu phúc, “Em lo mà nghĩ xem về nhà giải thích thế nào , hôm nay gì cả, chỉ ở nhà đợi em đấy.”

Nghĩ đến Dương, Dương Viện xìu xuống.

Trong lòng cô c.h.ử.i thầm bà cô hàng xóm cái miệng rộng lung tung, lớn tuổi an dưỡng tuổi già, ngày nào cũng dậy sớm thế gì, giường đinh d.a.o , yên thế? Cô dậy thì dậy , còn lang thang gì, trời sáng ngoài đường nửa bóng , lang thang cái nỗi gì? là rước chuyện .

Xem cô gặp thằng cháu trai nhỏ đó chọc cho nó , hừ, cô bắt nạt , bắt nạt cháu trai cô.

Dương Văn Bình xách đồ của cô, ngõ, các chú bác các dì các cô chuyện bên cổng đều ngước dài cổ về phía , thôi , xem đều Dương bảo Dương Văn Bình đón cô .

“Viện Viện, cháu về thế? Sao giờ mới về?”

“Viện Viện, đồng chí nam đợi cháu hôm nay là yêu cháu hả?”

“Viện Viện yêu ? Dẫn về đây để chị dâu xem xét giúp cháu.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tn70-xuyen-thanh-co-nang-lam-muu-nhieu-ke-tn-70/chuong-83.html.]

Dương Viện họ vây quanh, nở nụ giả tạo , thật ngờ cô cũng ngày trở thành trung tâm của câu chuyện, những bạn cùng buôn dưa lê ngày thường, bây giờ đều đến xem chuyện riêng của cô.

Đợi đến khi cô giải thích xong để chứng minh sự trong sạch của , về đến nhà, Dương kê một chiếc ghế đẩu nhỏ mái hiên chờ sẵn .

Cô chỉ đành toe toét, đối diện với thử thách, quả nhiên, dối là trả giá.

Lý Minh Vũ đó trả mười tệ còn cho cô Lý, cô , “Dương Viện quả là một cô gái thông minh.”

Thực mức giá lý tưởng trong lòng cô cũng là mười tệ, đưa hai mươi tệ đương nhiên còn ý khác.

Dương Viện trang điểm cho cô tận tâm, còn tặng cả hoa khô và hoa tai tự dùng, nhưng những thứ cộng mười tệ là đủ . Chỉ là Lý Minh Vũ tối qua phiền một chuyến, đưa đến lúc trời sáng, vốn cần thức khuya dậy sớm như , cũng thiếu mấy đồng bạc , nhưng vẫn đến, đó chính là tình nghĩa, là ân huệ.

Mười tệ cho thêm, chính là tiền ân huệ. Nhận , gặp đường chỉ cần chào hỏi là , nhận, chính là kết bạn, bạn bè lâu dài qua .

Cô Lý chạm nhẹ hạt ngọc trai vành tai, là khen khen hoa tai, “Rất !”

Chương 72: Thư từ liên lạc

Dương Viện ngủ mơ màng, tỉnh dậy, trời vẫn sáng, cô dụi mắt lắc lắc đồng hồ báo thức, kim đồng hồ vẫn chỉ đến năm.

Cô cầm chiếc áo khoác treo ghế choàng lên , chuẩn ngoài vệ sinh. Thập niên bảy mươi thật sự bất tiện ở khắp nơi, bên ngoài tối gió, còn ngoài nhà xí.

Gì cơ? Bô vệ sinh? Không thể nào, đặt cái thứ đó trong phòng, cô mà ngủ nữa. Trừ khi là giữa mùa đông lạnh giá, bên ngoài tuyết rơi dày, nếu , cô thà tối ngoài phiền phức còn hơn.

Vừa mở cửa, bên ngoài một bóng đen đang xổm, cơn buồn ngủ của cô lập tức tan biến, “Làm gì đấy?” Vừa bật đèn trong sân.

“Sao thế Viện Viện?” Là giọng mơ màng của bố Dương ở phòng Đông, rõ ràng là tỉnh giấc.

Bóng đen dậy, , “Là con.”

Dương Văn Bình?

“Không bố, con vệ sinh thôi.” Anh lớn tiếng đáp phòng Đông một câu, bố Dương mới yên tâm ngủ tiếp.

“Anh? Anh ngủ xổm ở đây gì?” Dương Viện trấn tĩnh , kéo kéo áo khoác , đến.

Dương Văn Bình tiếp tục động tác tay, Dương Viện kỹ, quần áo? Ngồi xổm cái chậu gỗ lớn giặt quần áo?

“Nửa đêm giặt quần áo gì thế?”

“Bây giờ sáng .” Dương Văn Bình cúi đầu, trả lời một cách cứng nhắc.

cũng ...” Nói nửa câu cô ngáp một cái thật to, dứt khoát chạy giải quyết nhu cầu thiết yếu .

Dương Viện , Dương Văn Bình tăng nhanh động tác tay, mặt tối sầm đầy vẻ bực bội, giặt xong nhanh chóng.

Dương Viện rùng , lúc , vẫn đang giặt, cô khuyên ngủ thêm lát nữa sáng giặt, Dương Văn Bình cũng thèm để ý. Cô lúc mới nhận hình như vui.

Loading...