[TN70] Xuyên thành cô nàng lắm mưu nhiều kế TN 70 - Chương 79

Cập nhật lúc: 2025-12-04 05:19:38
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hai để ý, mụ dì thức khuya dậy sớm quét sân quét đến cổng nhà, lúc thấy cảnh .

Chương 68: Anh Tiêu

Đến tỉnh thành lúc tám giờ hai mươi phút, dù Dương Viện bảo ăn , Lý Minh Vũ vẫn dẫn cô ăn sáng.

Trên đường, Dương Viện phát huy triệt để kỹ năng xã giao, bắt đầu từ cô Lý hôm nay kết hôn, ít thông tin về Lý Minh Vũ.

Ví dụ như năm nay hai mươi hai tuổi, việc ở nhà máy cơ khí hai năm, ví dụ như cao tịnh 1 mét 79 phẩy 8, quê gốc Sơn Đông, và ví dụ như từng lính một năm, bây giờ vẫn còn một cả đang ở trong quân đội.

Cha vẫn còn, hai em trai, bản nấu ăn. Dương Viện đến đây bắt đầu tính toán nhỏ.

Khu nhà rõ ràng mới, chắc là xây , đường phố cũng sạch sẽ, qua đều chào hỏi Lý Minh Vũ, ... cô thêm hai cái.

Đây là một căn nhà nhỏ hai tầng, màu gạch thì tầng hai chắc là xây thêm . Dương Viện lên lầu phòng riêng của cô Lý, quanh một vòng đồ đạc, tinh tế.

Họ luôn nghĩ thập niên bảy mươi rách nát quê mùa, nhưng đó là bình thường, thực nhà giàu vẫn sống tỉ mỉ. Phòng cô Lý mang phong cách cổ điển, nhất là cái màn che giường treo đỉnh giường, tiểu thư khuê các.

“Cháu là Viện Viện , nào, đừng ngại, cảm ơn chiếc váy của cháu, cô thích.” Cô Lý đôi lông mày lá liễu cong cong, đôi mắt sáng trong, môi đỏ thật sự hồng hào như cánh hoa hồng, Dương Viện mà còn thấy ghen tị, nhất là lúc mái tóc dài của cô tùy ý búi nhẹ, mang một vẻ lười biếng riêng.

, như thế còn cần trang điểm ? Cứ thế ngoài là đủ khiến kinh ngạc .

Cô Lý chiếc váy dài nhung đỏ, đúng như cô hình dung, vặn đến bắp chân, lúc cô thử mặc thì nó dài đến mắt cá chân, quả nhiên là cô Lý mặc mới .

Cúc áo cùng của chiếc váy sơ mi mở , chiếc cúc ngọc trai thứ hai xương quai xanh, đối xứng với chiếc cổ trắng ngần.

Thật đáng tiếc, chiếc cổ thiên nga xinh thế , nếu thêm sợi dây chuyền kim cương thời nữa thì chắc còn hơn.

Dương Viện vốn kinh ngạc vẻ của cô Lý, trong phòng trang điểm, từng lời khen ho cứ tuôn như cần tiền, còn khen chân thành và tỉ mỉ, đến nỗi cô Lý tự nhận là trầm tĩnh cũng đỏ mặt.

“Ê, đúng đúng đúng, cứ như thế ,” Dương Viện chỉnh thẳng vai cô gương, “Mắt hạnh má đào, mặt ngọc kiều diễm, trong mắt như chứa cả trời , chị gái xinh quá.”

“Sao còn gọi là chị gái, cô lớn tuổi ...” Cô Lý đến mức ngại ngùng.

“Sao thế, cháu gọi theo Lý Minh Vũ là cô, thấy gọi già , trong gương , cô đúng độ tuổi xuân sắc nhất, dung mạo như cô, khác dù trẻ hơn vài tuổi thì , trẻ cũng che cái .”

Dương Viện thế là giúp cô châm chọc chị Trương, chị Trương thật là điều, ngày đại hỷ, cô còn thò đầu qua cửa sổ, cứ một câu “Cũng còn trẻ nữa, gả khéo gọi là vợ già.” Thật là cách khó chịu.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tn70-xuyen-thanh-co-nang-lam-muu-nhieu-ke-tn-70/chuong-79.html.]

Cô Lý bật , Dương Viện chải tóc cho cô , “Cô bé , tóc cô Lý dưỡng thật đấy, đen bóng, đúng như , dày như thác nước .”

Có lẽ do tết tóc b.í.m thường xuyên, giữa tóc một đường rẽ ngôi rõ rệt, che thì dứt khoát che nữa, búi tóc hai bên đỉnh đầu, quấn một chỗ cuộn lên, phía đỉnh đầu kẹp một hàng hoa khô màu hồng tự chế của cô.

Đây là lúc cô đến thôn của Dương Nguyệt, hái ở sườn đồi núi, màu hồng, màu xanh, mọc lung tung, họ đều gọi là hoa dại, Dương Viện giống loài hoa cẩm tú cầu thời .

Làm hoa tươi thành hoa khô, cô tốn ít công sức, đây cô từng , đợi đến khi phơi khô thành công, chọn những bông hình dáng mắt, còn bao nhiêu. Bây giờ chúng đều cài lên tóc cô Lý.

“Bông hoa thật, thấy bao giờ, gọi là hoa gì ?” Cô Lý gương, tò mò sờ lên những bông hoa đầu.

Dương Viện chuyện, kẹp thêm chiếc kẹp nơ bướm đỏ tự chế của gáy, nơ lớn, kẹp khi chải gọn đường rẽ ngôi phía sẽ .

Cuối cùng quanh một vòng, thấy vẫn thiếu chút gì đó, lục một chiếc hộp nhỏ của , đây là đôi hoa tai cô , đính một hạt ngọc trai nhỏ màu trắng. Ngọc trai là cô xin từ chỗ thợ may già. Đáng tiếc là cơ hội đeo ngoài, hôm nay dứt khoát tặng cho cô Lý thêm phần rực rỡ.

Cô Lý trong gương, ngượng ngùng thích.

Hôm nay chút gió, lúc mười giờ, vẫn còn mang theo chút khí lạnh buổi sáng, Dương Viện hỏi cô Lý cần khoác áo ngoài , cô từ chối. Cô gật đầu, hiểu, đừng lạnh lắm, dù lạnh cũng cảm thấy lạnh nữa .

Đối tượng của cô Lý là quân nhân, khi bước trong bộ quân phục, dáng cao ráo thẳng tắp, điều đầu tiên Dương Viện thấy là sống mũi cao và đường quai hàm rõ ràng.

Cô bụm miệng , sợ tiếng kinh ngạc của quá lớn, và cuối cùng cô cũng hiểu , những lời mô tả nam chính là bộ đội xuất hiện trong nhiều tiểu thuyết xuyên là như thế nào, đây quả thực là nam chính trong truyện bước đời thực, , là đến mắt cô.

Nhìn chằm chằm quân hàm lấp lánh bộ quân phục, Dương Viện ghé sát bên Lý Minh Vũ, “Quả hổ danh là mà cô bé thích từ thuở thiếu thời suốt mười năm, quả nhiên là ưu tú.”

Lý Minh Vũ đồng tình với lời , “Anh Tiêu trong quân đội mười mấy năm, đến ngày hôm nay dễ dàng gì, thật sự ưu tú.”

Anh Tiêu?

Tiêu?

Dương Viện bây giờ cứ đến họ Tiêu là phản xạ điều kiện, quan hệ gì với Tiêu Thư Uyển .

“Người trong lòng của cô , gọi là Tiêu? Đồng chí nhầm vai vế ?”

Lúc đang im lặng, xem cô dâu chú rể cúi lạy tượng vĩ nhân và lời trích dẫn. Lý Minh Vũ ngây một giây, thể gọi là Tiêu, nên gọi là dượng ? Nhìn khuôn mặt của đàn ông mặc quân phục , lắc đầu, , gọi .

Cha của Tiêu đây đều là quân nhân, thường xuyên công tác xa, đôi khi ngay cả nơi đóng quân cũng đổi liên tục, bận rộn cũng chăm sóc . Hai gia đình họ đây quen , nên hồi nhỏ Tiêu thường gửi nuôi ở nhà họ, và cô Lý là thanh mai trúc mã thực sự.

Đương nhiên những chuyện nhà kể , bởi vì đợi đến khi thì đất nước còn chiến tranh nữa, Tiêu cũng về nhà . Tiêu vẫn thường xuyên đến nhà họ Lý chơi, hồi nhỏ cũng nửa thời gian là lớn lên theo lưng Tiêu.

Loading...