[TN70] Xuyên thành cô nàng lắm mưu nhiều kế TN 70 - Chương 69
Cập nhật lúc: 2025-12-04 05:10:08
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Chị Ba.” Dương Văn Bình gọi giữ Dương Nguyệt , “Trước là ba má đúng, lơ là chị, nhưng… nhưng mà bây giờ họ thật sự lo cho chị, ba má sợ chị bắt nạt ở ngoài, họ bây giờ sai , tụi con con cái thể cho cha một cơ hội để sửa sai .”
Hàng mi khẽ chớp, một giọt nước mắt trong suốt lăn xuống. Dương Nguyệt lắc đầu, “ lớn , cần nữa.”
“Có lẽ quên, nhưng nhớ, ngày hôm đó ba má che chở cho Dương Lan thế nào, mặt , Dương Lan thể , bảo xuống nông thôn. Thực …” Dương Nguyệt hai ,
“Thực Dương Lan lấy chồng, má cũng sẽ thế thôi. Từ đầu đến cuối, má chẳng qua là đang dỗ thôi, ngay từ đầu, má bao giờ nghĩ đến chuyện để Dương Lan . Chỉ là ngốc, má như , tin là thật, má dỗ một câu, tin thật.” Dương Nguyệt , nụ càng lúc càng lớn, nhưng nước mắt trong mắt cô tuôn rơi ngừng.
Cô quả thực căm hận Dương Lan màng tình chị em, cuối cùng đẩy cô ngoài khiến cô xuống nông thôn, nhưng cũng đau lòng vì Dương Má vì Dương Lan mà vứt bỏ cô, từng lời từng chữ đó cứ như những lưỡi d.a.o sắc bén đ.â.m sâu tim cô, sâu hơn, độc hơn tất cả những từ nhỏ đến lớn.
Dương Văn Bình buồn, cách nào để khuyên chị Ba trở về, hình như mỗi câu đều khiến chị Ba đau thêm một nữa. Cậu cẩn thận nhớ ngày xưa, tìm hình ảnh chị Ba ở nhà cùng ba má.
Nghĩ mãi, thể nhớ . Chị Hai và chị Ba chỉ cách một tuổi, ăn uống ngủ nghỉ học đều cùng , và Nguyên Nguyên, chị Hai chị Ba dẫn học, hoặc là và chị Ba dẫn Nguyên Nguyên chơi, hình như chị Ba hiếm khi xuất hiện một .
Cuối cùng Dương Văn Bình vẫn ngủ ở viện thanh niên trí thức, với Dương Nguyệt rằng đồng chí Dương sắp xếp chỗ ở cho , hứa một chuyến thì tiện. Dương Viện hiểu trong lòng, là đang nhớ đến Dương Má.
Dương Viện ngủ chung với Dương Nguyệt, giường lớn còn khác, cô cũng chuyện sợ ồn đến khác. Chỉ là, trong bóng tối cô nghĩ về một vấn đề, nếu là cô, nếu cô xuyên thành Dương Nguyệt thì sẽ thế nào?
Cô nghĩ lung tung lâu, ngay lúc cô mơ màng sắp ngủ thì đột nhiên thấy giọng của Dương Nguyệt, “Viện Viện, má cũng tới ?”
“Ừm.”
Ừm?? Cô gì? Không , Dương Nguyệt gì?
Đợi đến khi Dương Viện tỉnh dậy, trời sáng rõ, viện thanh niên trí thức một bóng , cô đỡ ngang lưng, ngoài, đối diện với một tia nắng, cô dụi dụi mắt, ngáp duỗi một cái vươn vai thật lớn.
Cô chậm chạp nhận , hôm qua chút đúng. Vỗ vỗ cái đầu gỗ của , cô Dương Nguyệt dắt mũi .
Quả thật Dương Nguyệt đầy rẫy sự ấm ức và oán hận, nhưng đó là trọng điểm. Cô gì, cô và Dương Văn Bình đến đây gì, họ đến để đưa Dương Nguyệt về, tìm cách thủ tục cho cô, đưa về.
Còn về các loại ân oán tình thù, về nhà đóng cửa , giải quyết thế nào thì giải quyết thế đó, đ.á.n.h một trận thì đ.á.n.h hai trận.
“Dậy ?” Dương Nguyệt từ bên ngoài về.
“Đây, nước trong chậu để rửa mặt, đây là khăn mặt của . Bữa sáng chỉ cháo loãng, bánh bao lùi, kèm một ít dưa muối, ăn tạm . Lát nữa đến thị trấn, ăn gì sẽ mua bánh bao cho cô. xin nghỉ , lát nữa sẽ đưa hai đến huyện.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tn70-xuyen-thanh-co-nang-lam-muu-nhieu-ke-tn-70/chuong-69.html.]
Nhìn Dương Nguyệt đang bận rộn, cô nhớ câu cuối cùng tối qua, một nữa xác định đó là ảo giác, “Chị, chị má đến, thăm ?”
Dương Nguyệt tranh thủ liếc cô một cái, “Thăm gì, bà con trai con rể, chăm sóc chu đáo, cần thăm gì.”
Chà, ngay cả Mạnh Tuyền đến, cô cũng .
Mắt Dương Viện đảo một vòng, cô xích gần, “Chị, chị Ba bụng của em, chị đoán cả Mạnh Tuyền đến, thì cần em nhiều nữa .”
“Nhà họ Mạnh là nhà thế nào, địa vị của Mạnh lão gia là gì.” Dương Viện giơ ngón tay cái lên.
“Em tìm hiểu , sức khỏe Mạnh lão gia lắm, Mạnh Tuyền là con út, thành tựu gì, bây giờ đều dựa danh tiếng của ông nội , một câu khó , đợi Mạnh lão gia mất , nhà họ Mạnh sẽ dựa bác cả, em họ, các trai của Mạnh Tuyền, thế là cách thêm một tầng nữa, ai còn quản chuyện vớ vẩn của chúng .”
Dương Nguyệt để tâm, “Vậy thì ?”
“Vậy nên, chị tranh thủ lúc Mạnh lão gia còn sống, lợi dụng mối quan hệ thông gia Mạnh Tuyền chứ. Thanh niên trí thức chuyển chỗ, căn bản chính sách , trừ khi bệnh mà nghỉ, hoặc là tự nguyện đơn nơi khó khăn hơn, xin công nhân trong nhà máy, , sống cuộc sống thoải mái, thì dựa quan hệ.”
“Chỗ cách nhà mấy trăm dặm, thể quen ai, vẫn dựa nhà họ Mạnh , Mạnh lão gia là nhân vật lẫy lừng trong quân đội, trong tay bao nhiêu binh lính cán bộ, để Mạnh Tuyền ở đây tìm kiếm một chút, những chuyển ngành, phục viên, những tiếng , ai mà nể mặt lão gia, thủ tục của chị chẳng sẽ giải quyết xuôi chèo mát mái .”
Dương Viện hớn hở, Dương Nguyệt chỉ một câu lạnh nhạt, “Mạnh Tuyền đến là vì Dương Lan bảo đến, dùng quan hệ nhà họ Mạnh, vẫn là chịu ơn của Dương Lan ? cần cô .”
Dương Viện tức đến cào tường, “Chị yêu của em ơi, chị hà tất tranh cái sĩ diện , tự khó gì?”
“Người sống chỉ vì một khí.” Dương Nguyệt tuyệt đối chịu khuất phục Dương Lan,
“Nếu dựa Dương Lan dựa nhà họ Mạnh mà về thành phố, nhất định sẽ giống như đây, Dương Lan một nữa nắm thóp , cô bồi thường, xin , về , cô nghĩ chuyện xong, lật sang trang mới, xóa bỏ, trở chị em. Rồi nữa, gặp chuyện, cô vẫn sẽ đẩy , má vẫn sẽ chọn hy sinh , cứ thế lặp lặp , nào cũng .”
Dương Viện chống tay ngang hông điên cuồng, cô chuyện lợi ích với Dương Nguyệt, Dương Nguyệt chuyện tình cảm với cô.
Hai dùng cùng một vệ tinh, thể chuyện với .
“Chị đây là sĩ diện hão.”
“, cũng chỉ chút sĩ diện thôi.”
Dương Viện giận dữ , “Dương Nguyệt, chị ngẩng đầu lên, kể tội Dương Lan và gia đình đối xử bất công với chị, chị thấy vĩ đại ? Chị cúi đầu chính , bàn tay chị, cơ thể chị, chúng chịu bao nhiêu vết thương lao động trong ba năm nay.”
“Chị định tự hành hạ đến c.h.ế.t ở đây, để má và Dương Lan đến mộ chị lóc t.h.ả.m thiết, đ.ấ.m n.g.ự.c hối hận, chị mới hả ?”