[TN70] Xuyên thành cô nàng lắm mưu nhiều kế TN 70 - Chương 63

Cập nhật lúc: 2025-12-04 03:56:53
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Chỉ thể cho cô hai cái thôi.” Lý Minh Vũ giơ hai ngón tay.

Dương Viện mở to đôi mắt sáng lấp lánh, gật đầu liên tục, , chê ít.

Đồ trong xưởng quân sự, đương nhiên thể tùy tiện mang ngoài, ngay cả khi lô đồng hồ báo thức sản xuất để dùng nội bộ cũng , đều là những thứ sổ sách.

Lý Minh Vũ cũng tự nhiên chuyện với Dương Viện, một cái, tìm thêm một cái nữa từ đồng nghiệp, cho Dương Viện coi như là bạn bè tặng, liên quan đến công việc.

Mục đích thì, “ cần một chiếc váy đỏ.”

Trước khi chia tay, hai trao đổi địa chỉ, vẫy tay tạm biệt.

Châu Dao Dao dùng khuỷu tay chọc Dương Viện đang rạng rỡ, “Đừng nữa, xa .”

“A a a” Cô vùi mặt lưng Châu Dao Dao, “Anh thật sự .” Trời tí hon trong lòng cô phấn khích đến mức nào,

Tia nắng cuối cùng của hoàng hôn chiếu đến, Lý Minh Vũ , nốt ruồi nhỏ mắt lấp lánh rung động, trong ánh chiều tà khiến cô gần như c.h.ế.t chìm trong ánh mắt dịu dàng đó.

“Tiếc quá, váy đỏ đấy, đối tượng .” Châu Dao Dao chút thương tiếc chọc thủng bong bóng nhỏ của cô.

, váy đỏ, huhuhu, mối tình đơn phương của cô còn kịp bắt đầu kết thúc , “ còn thoát khỏi kiếp độc , trở về ch.ó độc nữa ?”

Châu Dao Dao khó hiểu, “Chó độc là gì? Sao cô tự mắng là chó?”

Dương Viện nghẹn lời, “...Vậy là đại sư độc .”

“Suỵt, bây giờ cho phép mê tín phong kiến, cô chú ý một chút, đừng đại sư gì.”

“Ừ… ch.ó độc , cũng đại sư độc , là,,”

“Sao thể t.ử tế cơ chứ???”

Dương Viện: …………

Vợ chồng Châu Dao Dao Vệ Tuấn Lương ở ngay bên cạnh , cô cũng thể vượt qua họ mà hỏi khác.

Châu Dao Dao hai lời, .

Tuy rằng lúc kết hôn mua đồng hồ đeo tay, nhưng trong nhà chỉ một cô, đồng hồ ở tay cô, khác xem giờ vẫn tiện. Nếu một chiếc đồng hồ báo thức để ở nhà, cũng chẳng khác gì đồng hồ cây. Bây giờ giá một chiếc đồng hồ cây xa xỉ, mấu chốt là gần như tìm phiếu, một chiếc đồng hồ báo thức xem giờ chẳng hơn ?

Sau khi bàn bạc xong, ai thì sức thì sức, khi về sẽ là Dương Viện đến xưởng hai chọn vải , Vệ Tuấn Lương chịu trách nhiệm ngoại giao mua vải.

Bây giờ trời tối, họ đành nhà khách một đêm nữa.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tn70-xuyen-thanh-co-nang-lam-muu-nhieu-ke-tn-70/chuong-63.html.]

Sáng hôm khỏi cửa, bên ngoài một đồng chí trẻ tuổi mặc đồ công nhân chờ, thấy họ liền tiến đến ngay, “Các cô là đồng chí của Xưởng Dệt may thành phố Giang Điền ? của Xưởng Thực phẩm, giám đốc Ngụy của chúng bảo mang chút đường đến cho các cô.”

“Bây giờ kỹ thuật của chúng còn thành thục, kẹo bằng kẹo bán ở Hợp tác xã Cung tiêu, nhưng chất lượng thì như , giám đốc Ngụy bảo chúng cả đêm, là nhất định để các đồng chí ở nhà máy dệt may ăn kẹo trong dịp lễ.”

“Ôi chao, cảm ơn, cảm ơn, đồng chí vất vả . Xưởng Thực phẩm mới khởi nghiệp, khó khăn chỉ là tạm thời thôi, gửi mấy thước vải ủng hộ em trong xưởng , chẳng là nên , giám đốc Ngụy thật là quá khách sáo. Xin đồng chí nhất định chuyển lời cảm ơn của đến giám đốc Ngụy, thật sự cảm ơn giám đốc Ngụy nghĩ đến nhà máy dệt may chúng , cũng cảm ơn các đồng chí việc xuyên đêm, sẽ đến ủng hộ .”

Dương Viện nhiệt tình đón tiếp, bắt tay đối phương, lắc bày tỏ lòng ơn ngớt của .

Châu Dao Dao lúc mới chợt hiểu , “ bảo hôm qua cô cứ chăm chăm chằm chằm kẹo của mà khen, hóa là ý , cô thật đấy.”

Dương Viện búng ngón tay, nhón một viên kẹo từ trong túi vải lớn , nhét miệng Châu Dao Dao, “Chuyện nhỏ thôi.”

Trở về từ tỉnh thành với đầy ắp quà cáp, gì bất ngờ, nhận một tràng lời khen ngợi từ xuống của nhà máy, cô chia táo cho lão La, giám đốc Hà, Bí thư Kỷ, còn lấy bốn quả đưa cho chị Đảng, các lãnh đạo đều vui.

Kẹo bao bì, đựng trong túi lớn, khi nhà máy, cô chia cho vợ chồng Vệ Tuấn Lương hai nắm lớn, tự giữ hai nắm lớn.

Sau đó mang đến nhà máy, mỗi công nhân đều cho một nắm lỏng tay.

Sáng Trung Thu tổ chức đại hội, phát phúc lợi xong vui vẻ về nhà, ngầm hiểu là buổi chiều cần .

Trung Thu là Tết đoàn viên, buổi trưa nhà họ Dương sẽ về nhà thờ ăn cơm, Dương Viện xin phép là sẽ đến muộn một chút, đợi cô chạy đến bưu điện, từ xa thấy Dương Lan và Dương Văn Bình đợi từ lâu .

“Chị hai, , gọi điện thoại?”

Dương Lan điền xong phiếu chờ đến lượt, “Đợi cô đến hỏi đây, thư chị ba cho cô, cô đến hỏi .”

Chưa lâu , dây điện thoại nối, Dương Viện đẩy lên , “Chị ba, em Viện Viện đây, chị gặp chuyện gì , nhận bưu phẩm nữa?”

Chương 55. Nợ , cô trả nổi

Cuộc sống của Dương Nguyệt gần đây ngày càng khó khăn.

Người dân nông thôn ở địa phương vốn bài xích thanh niên trí thức từ nơi khác đến, chuyện Mạc Phong Linh, thì biến thành thù địch.

Nước Dãi đây ở làng chỉ là một gã ngốc thể chế giễu, sỉ nhục, nhưng dù đầu óc thiếu sót, cũng là một trong làng, nay đ.á.n.h c.h.ế.t, ánh mắt trong làng thanh niên trí thức đều đổi.

Bưu phẩm mất, ngay cả thư cũng gửi , những thanh niên trí thức giống như những con thỏ bao vây nhiều lớp, thể thoát , ngày ngày sống trong lo sợ.

Cuối cùng cũng chịu đựng đến Trung Thu, cớ để thị trấn, huyện, đợi khi khỏi làng, các thanh niên trí thức mới thở phào nhẹ nhõm, khí bên trong quá ngột ngạt, cái cảm giác nhắm , ép buộc dường như khiến phát điên.

Dương Nguyệt Dương Nguyên chỉ là thích trò, thành sự thì ít bại sự thì nhiều, nên cô thẳng với Dương Văn Bình, “… xảy một chuyện, tình cảnh thanh niên trí thức chúng ở làng bây giờ . Năm nay tất cả bưu phẩm thư từ đều nhận , thậm chí gửi thư , cũng hiểu hồi âm. Ngay cả hồi mùa hè, thư về nhà, nhận ?”

Đương nhiên là , nếu Dương nhận thư của Dương Nguyệt, chẳng sớm vui mừng đến , thể ngày ngày lẩm bẩm ?

“Chị ba, em sẽ đón chị về, nhà máy của Viện Viện cần tuyển công nhân, em sẽ tìm cách thủ tục cho chị, về là ở xưởng dệt may, khó khăn , đơn vị của họ thể tiếp nhận.” Dương Văn Bình lo lắng cho cô.

Loading...